Sau khi Cao Minh Thành rời đi, trong căn biệt thự vốn im ắng, chỉ một lúc sau, tiếng đổ vỡ, tiếng la hét cứ đan xen nhau vang lên.
Cơn phẫn nộ của Angel, không ai cản được, càng không dập được.
Đôi mắt của cô gái với cái tên là thiên thần, trong nháy mắt đỏ ngầu như máu, nội tâm phẫn nộ dữ dội như một con ác quỷ.Cao Minh Thành quay trở lại bệnh viện, mẹ anh đã quay về nghỉ ngơi, hiện tại trong phòng yên tĩnh, chỉ còn An Tịnh Nhã nằm trên chiếc giường trắng lạnh lẽo chưa tỉnh.
Cao Minh Thành vén chăn nằm lên giường, hai mắt ươn ướt lại đỏ lên, ôm lấy người con gái mà bản thân đã bỏ lỡ không biết bao nhiêu lần vào lòng, sau đó lại hôn lên khắp mặt và mái tóc cô, cuối cùng gục xuống hõm cổ cô, cả người đều run lên.
"Nhã Nhã, chúng ta kết hôn nha.
Anh muốn tổ chức lại lễ cưới cho em, một lễ cưới trọn vẹn.
Lần này em thích tổ chức ở đâu, trong nước hay nước ngoài? Em thích biển không? Còn có, em thích mặc kiểu váy cưới nào? Đợi khi nào em bình phục, chúng ta kết hôn lại lần nữa, nha em."
Cao Minh Thành thầm thì bên tai An Tịnh Nhã, giọng nói ấm áp, bàn tay to lớn ôm chặt cô trong lòng, ánh mắt dịu dàng lại tràn đầy yêu thương.
An Tịnh Nhã vẫn chưa tỉnh, hoàn toàn im lặng không đáp lại lời Cao Minh Thành.
Nhưng để ý sẽ thấy, trong một khoảnh khắc, lông mày cô đã nhíu lại.
Cô là thật sự chưa tỉnh không biết gì, hay là nghe hiểu nhưng lại chần chừ không đáp lại.
Hai người họ là những nhân vật chính trong câu chuyện của quá khứ, nhưng tiếc rằng họ đều không mang ký ức của quá khứ.
Họ nhặt nhặn từng chút một ký ức quá khứ từ lời của người khác và chắp vá lại, nhưng câu chuyện vẫn mãi không hoàn chỉnh.
Mãi không cho họ được đáp án mà họ cần.
Một đêm tuyết rơi là một đêm lạnh, bên trong căn phòng bật máy sưởi ấm áp, bên ngoài tuyết rơi không ngừng.
Hai khung cảnh đối lập, giống như nội tâm con người cũng thường xuyên đối lập.
.....
Ngày hôm sau An Tịnh Nhã vẫn chưa tỉnh, mẹ Cao đến thăm cô, còn Cao Minh Thành lại phải đến công ty giải quyết công việc.
Việc ở Peony, An Tịnh Nhã đã không thể quản lý được nữa, vì vậy giao cho Khang Dụ.
An Hi Văn cùng trợ lý của mình đi qua đám nhân viên trong công ty, nghe họ bàn tán xôn xao về việc tại sao An Tịnh Nhã lại đột nhiên rời chức giao lại cho tổng giám Khang.
An Hi Văn gọi trợ lý đến nói thầm, "Cô đi nghe xem có chuyện gì?"
An Hi Văn đến phòng làm việc của Lâm Thư Di ngồi đợi, tay cầm điện thoại lướt tin tức.
Lâm Thư Di vào phòng làm việc, thấy An Hi Văn đã tới thuận miệng hỏi một câu, "Hôm nay tới sớm vậy sao?"
An Hi Văn mắt không rời điện thoại gật đầu, sau đó hỏi, "Chị vẫn đang bồi dưỡng người mới sao? Chọn được ai chưa?"
"Chọn được một cô bé rồi, đi theo phong cách thanh thuần dễ thương cũng rất tốt, sẽ bớt gây rắc rồi cho chúng ta.
Tính tình dễ bảo, không như Đông Phương Trúc, hại chúng ta đến chao đảo."
Nhắc đến Đông Phương Trúc, vụ việc của cô ta hai tháng trước bị An Tịnh Nhã bắt gặp ở đồn cảnh sát là rất bình thường, nhưng vừa ra khỏi đồn cảnh sát, phong viên lại từ đâu ập đến.
Đông Phương Trúc không kiểm soát được mình, ra tay đánh phóng viên.
Đông Phương Trúc là diễn viên tuyến hai, có thể nói là nổi tiếng nhất so với các nghệ sĩ khác, lại được quản lý vàng dẫn dắt, nên rất được để ý, đồng thời tài nguyên đưa đến cũng đều là tài nguyên tốt.
Nhưng chỉ cần một sai lầm, tất cả đều đi tong hết.
Uống rượu lái xe gây tai nạn, sau đó lại đánh phóng viên.
Vụ này như An Tịnh Nhã đã nói lúc trước, vì Lâm Thư Di không báo về công ty, nên công ty im lặng không giải quyết.
Sau đó gần một tuần, bất ngờ có video Đông Phương Trúc bị đánh ghen tập thể.
Nội dung video chủ yếu là vừa đánh vừa chửi Đông Phương Trúc là tiểu tam, giật chồng người khác.
Vì vậy vụ việc Đông Phương Trúc bị bao dưỡng hot cả một thời gian, khiến Lâm Thư Di cũng bị ảnh hưởng.
An Hi Văn vì có bối cảnh nên không bị ảnh hưởng gì, nhưng đi ra ngoài đối diện với các nghệ