Sau khi giải quyết xong bữa trưa, buổi xét xử của An Hi Văn diễn ra vào hai giờ chiều, hiện tại còn chưa đến giờ nên An Tịnh Nhã ngồi lại ở quán cà phê.
Cô lấy điện thoại lên mạng, thấy thông báo của đoàn phim ”Lá bài định mệnh” đang tiến vào giải đoạn biên tập, dự tính một tháng sau là đã lên sóng.
Bên cạnh tin tức đó hot search đương nhiên sẽ kéo thêm tên của nam nữ chính, bên cạnh đó vai nam phụ của Lưu Cẩn Thiên cũng rất được mọi người chú ý, bên cạnh tạo hình đẹp còn có vai diễn này tác giả cũng đặc biệt nhiều chỗ nhấn mạnh tính cách.
Đường Nhược Vũ lúc ban đầu là mũi nhọn bị công kích rất nhiều người, bất quá cô ấy cũng không có vì bị mọi người giẫm đạp mà sụp đổ, ngược lại vẫn là dáng vẻ lạnh lùng kinh diễm đó.
Hiện tại cô ấy vẫn đang là người có hot search nhiều nhất, nhưng những câu chỉ trích đã giảm đi trông thấy, vốn lúc trước cô ấy bị như vậy cũng là vì bị fan của An Hi Văn chà đạp.
Nhưng An Hi Văn của bọn họ lúc này...
An Tịnh Nhã nhìn đến đồng hồ, trước khi đến phiên tòa liền gọi một cuộc điện thoại cho Tạ Tranh, hỏi thăm tình hình dạo này một chút.
Sau khi kết thúc cuộc gọi An Tịnh Nhã chậm rãi đứng dậy đi đến tòa án ở phía đối diện quán cà phê.
Mạc Tu Kiệt có việc rời đi trước đó lúc này cũng quay lại, "Nhã Nhã, nếu không muốn bậy không cần vào đó.
Cậu nói một tiếng lag được."
An Tịnh Nhã không hiểu Mạc Tu Kiệt đang nói có ý gì, "C ậu nhỏ, cũng chỉ là lên tòa làm chứng, không đến mức không thể vào chứ."
Mạc Tu Kiệt muốn nói gì đó, lúc này ở đằng sau liền vang lên tiếng có người gọi cô.
Tần An? An Tịnh Nhã có hơi bất ngờ, không nghĩ là Tần An cũng đến.
Tần An mang thai lúc này cũng phải hơn sáu tháng rồi, bụng cũng lộ lên một đường cong lớn, ngược lại tinh thần cô ấy có vẻ rất tốt.
An Tịnh Nhã nghĩ Tần An bụng lớn như vậy, hẳn là vị kia sẽ không đồng ý đi, không ngờ đến lại không như cô đoán.
An Tịnh Nhã rất nhanh nơ một nụ cười chào hỏi.
"Tịnh Nhã, cô đến sớm a~" An An được Vương Hạo Hiên đỡ tay bước lên từng bậc thang.
An Tịnh Nhã ngược lại cũng đi xuống vài bậc để chào hỏi cô ấy, "Buổi sang cũng có việc ở phiên tòa, kết thúc khá muộn nên ăn cơm ở gần đây, lúc này lại thích hợp đến sớm.
Cô...bụng lớn như vậy đi lại không bất tiện chứ."
Vương Hạo Hiên trả lời trước, giọng tức giận mà nói, "Tôi đã nói cô ấy không cần đến, cô ấy lại một mực muốn đến đây, nói là còn muốn gặp lại cô nữa."
Tần An đập nhẹ cánh tay Vương Hạo Hiên đang đỡ mình một cái, " Không phải đã nói không có việc gì rồi sao.
Không phải mẹ cũng nói, lúc mẹ mang thai đôi không phải tám tháng còn chạy nhảy sao?"
"Mẹ nói vậy em cũng tin được sao? Ba sẽ để mẹ mang thai tám tháng đi ra ngoài chơi đùa chắc."
Tần An bĩu môi không phục, nhưng lại không thể phản bác lại được.
An Tịnh Nhã cũng đưa tay ra đỡ Tần An bước lên trên bậc thềm, "Tôi cũng rất vui khi được gặp lại cô."
Tần An nghe vậy cười híp mắt, sau đó ánh mắt như vô tình lướt đến xung quanh An Tịnh Nhã, giống như biết việc gì đó mà tránh đi không hỏi đến Cao Minh Thành.
Dù sao Cao thị cũng là tập đoàn lớn, những việc liên quan, Vương Hạo Hiên làm kinh doanh đương nhiên cũng biết.
Bốn người nhanh chóng đi vào trong.
An Tịnh Nhã vừa mới ngồi xuống liền có một bóng người nhanh như chớp mà lao đến bóp cổ cô, đôi mắt đỏ lừ, miệng còn kiên tục chửi rủa cô.
"An Tịnh Nhã, mày là con khốn, mày hại tao.
Tao rõ ràng không có buôn bán [email protected] túy, con khốn, tao giết mày.
Tao phải biết mày...."
An Tịnh Nhã ngược lại không hoảng hốt, đôi mắt phượng xinh đẹp mở to, đáp lại cái nhìn giận giữ của An Hi Văn.
"Làm sao? Cô bóp ch3t được tôi sao?"
Sau đó An Tịnh Nhã bóp chặt cổ tay của An Hi Văn khiến cô ta kêu lên đau đớn, cảnh sát cũng vì vậy mà có thể dễ dàng kéo được cô ta ra.
An Hi Văn còn muốn lao lên, Mạc Tu Kiệt rất nhanh đã chắn trước mặt An Tịnh Nhã, đôi mắt lạnh lùng rét lạnh mà nhìn An Hi Văn đang điên điên loạn loạn trước mặt.
Sau khi cảnh sát kiểm soát được An Hi Văn áp buộc cô ta ngồi xuống ghế bị cáo, An Hi Văn lúc này mới ngoan ngoãn im lặng, chỉ là đôi mắt dại ra như vô hồn.
Mạc Tu Kiệt quay người lại nhìn một lượt cổ An Tịnh Nhã, sau khi thấy không bị thương nặng mới thở phào một tiếng.
"Từ sau khi bị bắt, An Hi Văn chính là điên loạn như vậy, kích động liền gào thét đánh người."
An Tịnh Nhã cuối cùng cũng hiểu vì sao vừa rồi Mạc Tu Kiệt lại nói cô có muốn vào không, nguyên lai