Lời nói của Lý Thần khiến Tiền Thế Minh rùng mình.
Từ những lời của Trịnh Mộ Kiếm, Tiền Thế Minh đã xác nhận được một việc.
Đó là Lý Thần đã sử dụng một số biện pháp để khiến Trịnh Mộ Kiếm và thậm chí là nhà họ Trịnh phải chịu một tổn thất to lớn.
Gợi nhớ đến cái tát in hằn trên mặt Trịnh Mộ Kiếm khi đó và ánh mắt tức giận muốn ăn tươi nuốt sống Lý Thần ngày hôm nay…
Tiền Thế Minh đột nhiên nhận ra… lần này mình gây ra họa lớn rồi.
Anh ta không có tự tin như Lý Thần, gia đình của anh ta thậm chí không phải một gia tộc.
Cùng lắm là một công ty giàu có và có chút danh tiếng ở Tân Hải mà thôi…
Với vốn liếng như này, anh ta làm sao có thể đấu được với Lý Thần – người đã khiến nhà họ Trịnh phải chịu tổn thất lớn?
“Lý Thần, chúng ta là bạn học… Chúng ta là bạn học cấp ba đấy, ba năm học chung, dù sao thì cũng có chút tình cảm đúng không?”
“Tôi biết mình sai rồi, như vậy đi, tôi quỳ xuống dập đầu nhận sai với cậu được không!”
Nói xong, Tiền Thế Minh quỳ phịch xuống, không hề do dự dập đầu trước mặt Lý Thần, sau đó liên tục đưa tay ra tự tát vào mặt mình.
Tiền Thế Minh vì muốn sống nên đã dồn hết chút sức lực cuối cùng của mình, âm thanh của những cái tát vang lên rất rõ ràng, chỉ sau ba đến năm cú đánh, khuôn mặt anh ta đã sưng tấy lên.
Nhìn đầu Tiền Thế Minh lúc này đã sưng như đầu heo, Lý Thần nheo mắt lại.
Trong mắt của anh, Trịnh Mộ Kiếm là một cậu chủ con nhà giàu có bị chiều hư nên mới không coi ai ra gì, vô pháp vô thiên như vậy, không mưu trí cũng không thủ đôạn, điều này rất rõ ràng.
Nhưng Tiền Thế Minh thì khác, Tiền Thế Minh lòng dạ sâu hơn, tâm địa độc ác hơn.
Kế hoạch gọi Lưu Quân đến xử lý anh hôm nay là do một tay Tiền Thế Minh thực hiện.
Vậy cũng thôi đi, nhưng khi kế hoạch thất bại, Tiền Thế Minh có thể hạ mình đến mức này.
Mấy cái tát này, người khác chỉ nghe thôi mà cũng thấy đau.
Nhưng tuyệt đối không có nghĩa là Tiền Thế Minh dễ đối phó hơn Trịnh Mộ Kiếm.
Loại người này mới là rắn độc thật sự, nếu không đánh chết nó