Hành động đó khiến tất cả đều kinh ngạc, toàn bộ tầng lớp cấp cao trong căn phòng dường như đều nhìn Lý Thần bằng ánh mắt như nhìn thần tiên.
Thế vận hội thành công là chuyện quan trọng số một trong nước ở thời điểm hiện tại, có nói là niềm vui mừng của cả nước thì cũng không quá.
Vậy mà quyền tổ chức buổi tiệc chúc mừng đó lại được sếp của mình có được một cách im hơi lặng tiếng như vậy.
Có thể trở thành quản lý cấp cao của công ty truyền thông thì đây đều là những kẻ lão làng có sự hiểu biết rành mạch đối với cái ngành nghề đặc biệt này.
Đương nhiên bọn họ biết ý nghĩa của buổi tiệc tối đó đã vượt quá giá trị của chính bản thân nó, và các vị thần tiên từ khắp nơi đến để tranh giành thì cũng nhiều vô kể.
Có thể giành được quyền tổ chức từ nhiều thực lực như vậy thì không biết là sếp của mình ngầu tới cỡ nào?
Sau khi hiểu được điều đó thì ánh mắt mọi người nhìn Lý Thần đã thay đổi đi nhiều.
Sau đó buổi họp diễn ra vô cùng nhẹ nhàng.
Mọi người đều nhiệt tình thảo luận làm thế nào để tổ chức buổi tiệc tối này.
Giành được cơ hội nổ pháo, để cấp trên hài lòng thì chẳng phải công ty sẽ có tiền đồ vô lượng sao?
Công ty lớn mạnh thì những tầng lớp cấp cao như bọn họ mới có thể kiếm được càng nhiều tiền hơn, đây là đạo lý rõ rành rành.
“Tôi có một đề nghị”, Lý Thần gõ tay xuống bàn hội nghị, thu hút toàn bộ ánh nhìn của đám đông.
Lý Thần nói: “Vốn dĩ về công việc thường ngày, tôi không rành lắm ở lĩnh vực truyền thông giải trí nên phần lớn các sự việc tôi sẽ không nhúng tay vào, để mọi người quản, những công việc có chuyên môn thì giao cho những người có chuyên môn làm, đây là chỉ thị của tôi”.
“Vì vậy, tôi đề nghị mọi người không coi đây là mệnh lệnh của một chủ tịch mà là ý kiến của một người ngoài ngành, có thể cân nhắc có áp dụng hay không”.
Lý Thần vừa dứt lời thì một phó tổng đã cười nói: “Chủ tịch, anh cứ nói, bản lĩnh của anh mọi người đều biết cả, đề nghị chắc chắn sẽ không tệ mà”.
Phó tổng này nói xong thì mọi người lập tức nhìn với ánh mắt đố kỵ.
Vừa nãy mọi người đều định nịnh nọt thế nhưng vị phó tổng này mồm miệng nhanh nên đã cướp mất cơ hội.
Nhìn Lý Thần cười với vị phó tổng này thì càng khiến mọi người đố kỵ hơn…Quả nhiên, ông chủ nào cũng đều thích bợ đỡ cả.
Để một kẻ giảo hoạt cướp mất đầu tiên, thật khó chịu.
“Tôi đề nghị buổi tiệc tối này hợp tác