Nghe thấy câu này của Lý Thần, vẻ mặt của Hồ Thành Công chuyển từ kinh hãi không dám tin sang tức giận và ghen tị.
Hồ Thành Công nghiến răng nghiến lợi, nhìn chằm chằm Lý Thần, nói: “Mày lấy tiền ở đâu, mấy ngày trước bảo mày đưa tiền mày bảo không có tiền, bây giờ lại xì ra năm trăm nghìn mua ngọc bội?”
“Đây là tiền của tôi, tôi không có nghĩa vụ phải nói cho cậu biết tôi lấy từ đâu, tôi bỏ tiền ra mua cái gì cũng không liên quan đến cậu”.
“Hừ!”
Hồ Thành Công cười lạnh một tiếng, hằn học nói: “Xem ra là mày bán nhà rồi đúng không, nếu không thì lấy đâu ra tiền được?”
“Nhất định là như vậy rồi, chậc chậc, làm màu hết sức, bán cả căn nhà để mua miếng ngọc bội, mày đúng là điên rồi”, Chu Tú Lan nói.
Lúc này, nhân viên đã gói xong miếng ngọc bội, thái độ với Lý Thần không còn khó chịu như trước nữa, cung kính nói: “Thưa anh, ngọc bội của anh đã gói xong rồi ạ”.
“Đợi đã!”
Hồ Bích Bích đột nhiên hét lên một tiếng.
“Lý Thần, anh đưa miếng ngọc bội đó cho em đi”.
“Em không quan tâm anh lấy tiền ở đâu, nhưng chúng ta quen nhau lâu như vậy, bây giờ em trai em cần tiền, anh nói anh không có tiền vậy thì đưa miếng ngọc bội này cho em đi”.
Chu Tú Lan nghe thấy vậy hai mắt sáng lên, lập tức gật đầu đồng ý nói: “Đúng vậy, mày đưa miếng ngọc bội này cho bọn tao, vậy thì chuyện trước đây bọn tao sẽ không tính toán nữa”.
“Tôi thấy các người điên rồi! Định cướp giữa ban ngày à?”
Lý Thần lạnh lùng nói xong liền xoay người rời đi.
Mà Hồ Bích Bích lần này thật sự lo lắng rồi, cô ta vươn tay giữ chặt cánh tay của Lý Thần, hét lớn: “Lý Thần, anh tuyệt tình như vậy sao?”
“Tôi tuyệt tình?”
Lý Thần bật cười: “Cho dù tôi tuyệt tình thế nào cũng không thể so được với sự vô liêm sỉ của gia đình các người”.
Nói xong, Lý Thần hất tay Hồ Bích Bích ra, xoay người rời đi.
Sau khi Lý Thần rời đi, cả gia đình Hồ Bích Bích đều rất xấu hổ, sắc mặt khó coi vô cùng.
“Mẹ, chuyện này không thể cho qua như vậy được!”
Trái tim của Hồ Thành Công bị sự đố kỵ nghiền nát, cả khuôn mặt trở nên méo mó.
Trong mắt gia đình họ, Lý Thần là một thằng nông dân xuất thân nghèo khó, họ chưa từng coi anh ra gì.
Nhưng bây giờ Lý Thần lại một phát vung tay tận năm trăm nghìn mua một miếng ngọc bội, cho dù không biết số tiền đó từ đâu mà có, nhưng chỉ riêng miếng ngọc bội đó cũng khiến họ đỏ mắt vì ghen tị rồi.
“Loại nghèo túng như vậy thì chỉ xứng đáng làm thứ rác rưởi nhơ nhuốc cả đời thôi, hắn dựa vào đâu mà mua được thứ tốt như vậy chứ, thứ đó nên thuộc về con mới phải! Có thể là bán nhà rồi, hoặc tiền từ đâu mà có con cũng không rõ, nhưng dù sao số tiền đó đáng lẽ phải đưa hết cho con!”
Hồ Thành Công nghiến răng nghiến lợi nói.
“Con trai à, con đừng tức giận”.
Chu Tú Lan an ủi Hồ Thành Công: “Chúng ta quay về bàn bạc trước đã, tuyệt đối không thể để hắn chơi đùa free chị con bao nhiêu năm như vậy được, nhất định phải bắt hắn trả giả, ít nhất cũng phải đền tiền!”
Hồ Bích Bích nhìn theo hướng Lý Thần khuất bóng, trong mắt hiện liên sự căm hận.
“Mẹ, mẹ nói đúng, không thể cho qua như vậy được, rõ ràng anh ta có tiền nhưng lại không chịu đưa con, vậy mà còn dám nói yêu con, không thể để cho anh ta thoải mái như vậy được!”
…
Lý Thần ra khỏi tiệm ngọc, đang bắt taxi ở ven đường, lúc này chưa có phần mềm gọi xe, Lý Thần đang nghĩ trong đầu việc nắm bắt cơ hội phát triển những phần mềm này trong tương lai, đột nhiên anh nhận được một cuộc gọi.
Là nhân viên của ngân hàng ICBC.
“Xin chào anh Lý, điều kiện mà anh đã thỏa thuận với chúng tôi, chúng tôi đã nộp đơn lên chi nhánh tỉnh rồi, chỉ cần anh Lý có thể đảm bảo số tiền gửi hàng năm không dưới mười triệu tệ, chúng tôi sẽ dành cho anh mức lãi suất tiền gửi ưu đãi nhất và đãi ngộ dành cho khách hàng VIP theo yêu cầu của anh”.
“Khi nào anh có thời gian rảnh, chúng tôi sẽ mang hợp đồng tới để anh ký tên là được”.
Lý Thần không ngạc nhiên với kết quả này, dù sao cũng đảm bảo khoản tiền gửi tối thiểu là mười triệu tệ, đây là một khoản làm ăn lớn đối với bất kỳ ngân hàng nào trong thời đại này.
“Bây giờ tôi đang ở gần đó, còn có một đồ vật muốn mua phí bảo hiểm của các cô, bây giờ tôi sẽ đến ngân hàng luôn”, Lý Thần nói xong liền cúp máy.
Sau khi gọi xe đến ngân hàng ICBC,