“Ông cụ Hoắc cùng với Hoắc Chấn Châu, Hoắc Hoàn Vũ và Hoắc An Lan đời thứ ba!”
“Bao Thuyền Vương cùng với Bao Chính Đạo!”
“Lý Gia Thành cùng với Lý Khải!”
“Lý Vạn Cơ cùng Lý Diệu Khang!’
Ngoài bốn gia tộc đã quen này ra thì mấy chục cái tên dày đặc bên dưới có thể thấy cũng có địa vị không hề thấp ở Hồng Kông khi có thể xuất hiện phía sau bốn đại gia tộc.
May mà biết đây là một tờ danh sách, người không biết lại tưởng là bảng xếp hạng độ giàu có của các gia tộc trong nước cơ đấy.
Bốn cái tên này có ai mà không biết bọn họ là bốn đại gia tộc ở Hồng Kông chứ.
Lúc này, mặc dù đã trở về Hồng Kông được tầm ba năm nhưng ngoài nhà họ Hoắc ra thì ba gia tộc còn lại cũng không giao lưu nhiều ở trong nước.
Hoặc nói cách khác ba đại gia tộc này cũng đang quan sát, bọn họ chưa chắc chắn là nội địa có đáng để họ đầu tư hay không.
Vậy mà giờ Lý Thần lại có thể mời được cả bốn đại gia tộc cùng tới?
Đây có thể nói là chuyện trước giờ chưa từng xảy ra.
Nếu điều này thành hiện thực thì không biết sẽ là một sự kiện lớn tới mức nào?
Tất cả mọi người đều nhìn Lý Thần bằng ánh mắt cảm thán, không nói nên lời.
Chỉ có Lâm Nhiễm là cười.
Một người từ Hồng Kông tới như ông, làm gì có chuyện không biết sức ảnh hưởng của Lý Thần ở đây lớn như thế nào.
Chỉ riêng kế hoạc cứu