Lúc này, ở trong hậu viện, Tiêu Nguyệt Hoa được các đồ đệ của Diệp Lạc Hy chào đón vô cùng nồng nhiệt.
Điều đáng nói ở đây chính là, vì Tiêu Nguyệt Hoa cũng là một người được sư phụ yêu quý, nhìn cách đối đãi ôn nhu của sư phụ đối với vị quận chúa này thì hiểu.
Ban đầu, Tiêu Nguyệt Hoa đang sợ hãi và lo lắng cho việc tỷ tỷ bị trúng độc như vậy, liền đem tâm sự trong lòng nói cho đám nhóc con nghe.
Không ngờ, chúng lại cười.
Lưu Nhất Thanh đại diện các đệ muội, kể cho nàng nghe sự tình hôm đó của các huynh đệ như sau.
Lúc đó, khi tam đệ Tử Liêm vừa đi nghe lén người lớn nói chuyện về, Lam Hạo đã lao đi muốn là người đầu tiên hiến tủy cho sư phụ.
Cũng may là lúc đó Kim Mặc Nghiên nhanh chóng trói gô đứa sư đệ cứng đầu hấp tấp ấy lại, trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người, nói rằng sư phụ muốn thử lòng Đế Quân, nàng muốn thật lòng xem xem, Đế Quân đối với nàng là thật lòng yêu thương nàng hay không.
Vốn là ban đầu nàng chỉ muốn một mình nàng đóng kịch, tự biên tự diễn.
Không nghĩ ra được rằng, sư mẫu đã biết được kế hoạch của sư phụ, nên rất lo âu.
Hôm đó đã đem mọi chuyện nói lại với Kim Mặc Nghiên.
Hôm đó, khi Lam Hạo lao đi không ai cản kịp thì Kim Mặc Nghiên lại giăng lưới khắp nơi, trói gô tên đệ đệ cứng đầu ấy về, nói cho hắn biết ý định của sư mẫu.
Ngay lập tức, Kim Mặc Nghiên hắn thở dài, sau đó liền nói: “Ngươi đừng có nháo! Đây chỉ là kế hoạch của sư phụ và các sư mẫu thôi!”
“Hả?!” Lúc này, mười một người mới quay lại nhìn Kim Mặc Nghiên không thể tin nổi.
Khi trước, lúc nàng thu nhận Nhạc Tử Liêm, đứa trẻ này một không nói hai không cười ba không khóc, khiến nàng tưởng rằng đứa trẻ này hoặc bị câm hoặc bị điếc, liền nghĩ ra một loại giao tiếp gọi là thủ ngữ để dạy cho Nhạc Tử Liêm.
Sau khi trị được tật cho hắn, thủ ngữ này của sư phụ vẫn được mười mấy huynh đệ truyền cho nhau học tập, để có thể trong lúc bị sư phụ trách phạt còn biết đường hội ý với nhau.
Kim Mặc Nghiên không ngờ rằng, rồi sẽ đến một ngày mấy huynh đệ tỷ muội bọn họ lại cảm thấy thủ ngữ hiếm khi hữu dụng kia lại có công lớn như thế.
Kim Mặc Nghiên hắn làm cái thủ ngữ, giải thích rằng: Mấy ngày trước, hắn thấy Mục sư mẫu đến tìm sư phụ, vậy mà người còn ở cùng sư mẫu tới mấy ngày mấy đêm không ra.
Ta còn tưởng rằng các sư mẫu khác không ghen, liền đến tìm Lục sư