Nữ Oa nhìn theo bóng lưng của Diệp Lạc Hy đứng ở đó, cô độc nhìn mọi người rời đi, tựa như toàn bộ trọng trách nặng nề đều đổ dồn hết lên đôi vai bé nhỏ kia vậy.
Nữ Oa bước đến bên cạnh khi chẳng còn ai ngoài hai người và hỏi rằng: “Lạc Hy, ngươi có chắc chuyện này ổn không? Ta thấy có nhiều chỗ không thỏa đáng, cũng không bình thường.”
Diệp Lạc Hy khẽ cười, vỗ vai Nữ Oa và nói rằng: “Không sao.
Nhưng tỷ tỷ.
Tỷ có thể hứa với ta một chuyện, được không?”
“Hứa với muội chuyện gì?” Nữ Oa hỏi nàng, đầy ngạc nhiên.
“Cho dù ta có hồn phi phách tán, tỷ cũng phải hứa với ra, tuyệt đối không được dùng thân luyện thành thạch vá trời, được không?” Nàng hỏi, một cách tha thiết và khẩn cầu.
“Tại sao? Ta có trách nhiệm bảo vệ Đất Thánh, bảo vệ Thiên giới, đó đương nhiên là việc mà ta phải làm rồi.” Nữ Oa thản nhiên trả lời nàng.
“Nhưng ta không cho phép!” Diệp Lạc Hy chỉ trong giây lát như kích động, rồi nhanh chóng áp chế chính mình xuống.
Nàng hít một hơi thật sâu để trấn tĩnh rồi nói: “Tỷ tỷ, xem như ta cầu xin tỷ đấy, được không?” Cho dù thế nào cũng đừng bắt ta phải chờ tỷ.
Đừng bắt Khang Tư phải lịch qua chín mươi chín kiếp để tìm các phần nguyên thần của tỷ bị phân tán khắp nơi.
Cảm giác nhìn tỷ ngủ say đến bảy vạn năm trong chiếc quan tài băng vĩnh cửu khiến ta không chịu được.
Nữ Oa không rõ lắm vì sao Diệp Lạc Hy lại yêu cầu nàng một cách kỳ cục như vậy, nhưng nhìn đứa nhỏ này khẩn thiết như sắp khóc đến nơi, bi thương tột độ.
Nữ Oa không đành lòng, chỉ đành ôm lấy Diệp Lạc Hy, để nàng gục đầu vào vai mình mà trấn an rằng: “Lạc Hy của tỷ ngoan lắm.
Tỷ hứa với muội, dù cho có bất cứ chuyện gì xảy ra, ta cũng sẽ không bỏ muội lại một mình đâu.”
Diệp Lạc Hy biết, đây chỉ là sự trấn an của Nữ Oa dành cho mình.
Nhưng có được một câu này, Diệp Lạc Hy cũng cảm thấy an tâm hơn một chút.
Ít nhất, Nữ Oa cũng đã hứa rồi.
Mà tỷ ấy hứa, thì sẽ nhất định thực hiện mà, đúng không?
Diệp Lạc Hy nhìn ba lệnh bài trong tay mình, ánh mắt khẽ ánh lên tia lạnh lẽo và đáng sợ.
Nàng lại tính làm trò gì nữa đây?
“Ngươi nói cái gì?” Thiên Tư Tư kinh ngạc, trợn cả mắt, hoảng loạn đến mức phải đứng bật dậy.
“Ta nghe trộm được thái tử điện hạ nói Tam Thiên quân chủ đều đã đưa cho nàng binh quyền hết rồi.
Nghe nói là Cửu Lâu Xà Tà Thần đã thức tỉnh rồi, gã ta đang có ý định xâm lược Tam Thiên.”
“Nhưng tại sao cơ chứ? Rõ ràng còn nhiều người