Nguyên nhân Bạch Liên hận chết Diệp Lạc Hy là Ma Tôn.
Nguyên nhân Thiên Tư Tư hận chết Diệp Lạc Hy cũng là vì Ma Tôn.
Nguyên nhân Đế Quân hận chết Diệp Lạc Hy là vì nàng có nhiều phần giống với Ngọc Tỷ.
Nguyên nhân Dữ Quân muốn hại chết Diệp Lạc Hy vì nàng là chuyển thế của Ninh Quân.
Nhưng… lý do Thiên Hậu hận chết Diệp Lạc Hy lại là vì Hỗn Độn?
Cho nên có nghĩa là, phu quân của nàng gây ra hậu quả thời trẻ nhưng không hề giải quyết triệt để chuyện này, dẫn đến Diệp Lạc Hy – người còn chẳng biết lý do vì sao mình bị hại chết như vậy – phải chịu cảnh khổ cực?
Nhưng Diệp Lạc Hy cảm thấy lời nói của Bạch Liên đáng tin cũng có lý do.
Lục Thần Vũ xuất thân là dòng dõi chính tông của Thiên đế đời đầu của Thiên giới, Lục Hoằng.
Thiên đế hiện tại là con trai của trưởng tỷ của Lục Thần Vũ, theo lý nên gọi hắn một tiếng cữu cữu.
Suy ra, nàng là thẩm thẩm của Thiên Đế….
Đến đây, Diệp Lạc Hy khóe miệng giật hai cái.
Cho nên, Thiên Tư Tư phải gọi nàng là lão thẩm thẩm, còn Thiên Hậu theo lý nên gọi nàng là thẩm thẩm đó hả?
Nghĩ đến cảnh tượng đó, sắc mặt Diệp Lạc Hy trở nên tái nhợt nhạt luôn.
Nàng liền vuốt ngực vài cái cho cái cảm giác nhờn nhợn nơi cổ họng trôi xuống.
Xong, nàng lại cảm thấy chính mình nghĩ quá xa.
Phu quân nàng rời thiên giới lâu như vậy rồi, cho dù có muốn nhận họ hàng, cũng chẳng ai muốn nhận hắn làm họ hàng.
Diệp Lạc Hy cười khẩy, nàng nói: “Chậc, oán hận gì chứ? Họ hàng gì chứ? Chàng xưa nay tự do tự tại, chưa từng bị gò bó trước bất cứ ai.
Nếu như năm xưa các người không vứt bỏ chàng, thì chàng cũng sẽ chẳng là của ta.
Chàng chỉ cần có gia đình mà chàng đã cố gắng xây dựng nên này là đủ rồi.”
Nhưng chuyện nào ra chuyện đó.
Hậu quả này nàng mới không muốn một mình ôm hết như “Oan thị Kính” đâu.
Nói rồi liền đem theo Bạch Liên đã bị đánh ngất bay về phía Huyền Minh đại lục, hướng tới chỗ của Lưu Tiểu Tuyết.
Lại nói, Diệp Lạc Hy còn lưu tâm đến một cái trọng điểm.
Rõ ràng Bạch Liên đối với chuyện gả cho Dạ Tư Hàn cảm thấy đáng sợ đến mức nào.
Vậy mà đời trước, nàng ta vẫn đường hoàng hiên ngang lên làm Thiên Hậu cao cao tại thượng như vậy.
Với tính cách của Dạ Tư Hàn….
Chắc hắn ta sẽ không làm ra loại chuyện ***** *** dân nữ nhà lành đâu ha.
Sở dĩ nàng có suy nghĩ như vậy là bởi vì nàng còn gửi một xú nha đầu cứng đầu, dạy mãi chẳng chịu hiểu Tuyết Tử ở nơi Dạ Tư Hàn.
Càng nghĩ đến biệu hiện của Bạch Liên lần vừa rồi, nàng càng khẳng định rằng Dạ Tư Hàn hẳn phải là nam tử lợi hại đến nhường nào đi.
“Chậc, mà chắc Dạ Tư Hàn… cái tên đó cũng không nỡ lòng nào xuống tay với một tiểu nha đầu mãi không chịu lớn Tuyết Tử nhà mình đâu nhỉ?”
Diệp Lạc Hy vẫn còn tin tưởng vào mức độ đạo đức của Dạ Tư Hàn.
Nhưng hình như nàng quên mất rằng, Dạ Tư Hàn là hậu nhân của Lục Thần Vũ.
Mức độ vô sỉ của hai kẻ này cũng kẻ tám lạng, người nửa cân, cảnh giới đạt được nằm ở ngưỡng dương vô cực.
….
Lục Thần Vũ là kẻ sống hai đời người.
Nếu như Diệp Lạc Hy đã hai mươi vạn ba ngàn lẻ chín tuổi thì Lục Thần Vũ đã sáu mươi vạn tuổi có lẻ rồi.
Sống đến sáu mươi vạn năm như vậy khiến hắn có nhiều chuyện nhớ nhớ quên quên, có những chuyện thì hắn quên hẳn luôn, thậm chí là không hề nhớ đến những chuyện đó.
Cho nên, chuyện Thiên Hậu yêu hắn, hắn còn chẳng nhớ nổi mặt nữ nhân đó là ai kia mà.
Nói đi cũng phải nói lại.
Lục Thần Vũ đã sớm không còn mấy cái gì gọi là hận thù, hay muốn báo thù Thiên giới nữa.
Hắn chỉ cảm thấy, dù sao cái thiên giới mục nát kia cũng sẽ sớm bị hắn san bằng mà thôi, hắn cần gì phải ghi hận trong lòng?
Nếu như hắn có thời gian ghi hận như vậy, chi bằng đi tìm phu nhân lăn giường cho rồi.
Nhưng hình nửa tháng trước, tiểu tổ tông của hắn vừa từ Ma giới.
Bây giờ nàng vừa về liền đóng cửa trong phòng luôn, thậm chí đến tìm bọn hắn cũng chẳng thèm đến nhìn một lần.
“Nàng sao vậy?” Hắn nhíu mày khó chịu hỏi Ma Long.
Ma Long nói: “Chủ nhân nói, đang mài Nhật Nguyệt chuẩn bị đi tìm tình địch xử trí.”
Bọn hắn nhìn nhau, khó hiểu.
Tình địch?
“Chờ chút, ngươi nói cái gì vậy? Tình địch của nàng sao? Ha ha ha, không có khả năng.” Đào Ngột chắc nịch khẳng định.
“Chủ quân, chủ nhân của bọn ta rất hiếm khi mài Nhật Luân Kiếm, cũng rất hiếm khi để Nhật Luân kiếm xuất vỏ.
Ngài nói xem, đến đá Hỏa Thiên Dương cũng đã lấy ra để mài Nhật Luân Kiếm rồi.
Chủ nhân của bọn ta là rất nghiêm túc đó.” Ma Long nói xong rồi thi lễ với các chủ quân, cùng với Diệp Quân, Diệp Tư đi tìm Hạng Nguyệt Tranh xử lý vài chuyện trong thành.
Hỗn Độn: “…”
Cùng Kỳ: “…”
Thao Thiết: “…”
Nàng không trút giận lên bọn hắn, nhưng lại tự động xách Nhật Luân đi chém tình địch đó hả?
Bọn hắn nhìn nhau.
Câu hỏi đặt ra đó chính là: tình địch là của ai?
….
Cung điện của Thiên hậu là một nơi tráng lệ, nguy nga bậc nhất trong hậu cung của Thiên Đế.
À không.
Phải nói là Thái Hậu mới đúng.
Mặc dù Dạ Tư Hàn đã biết rõ người hắn gọi là “mẫu thân” kia thực tế không phải mẫu thân của hắn khiến hắn có phần không hài lòng.
Tuy nhiên, nữ nhân này đã thực dạ thực tâm chăm sóc hắn từ bé đến lớn, chưa từng phụ hắn.
Sau khi Tiền Thiên Đế thoái vị nhường ngôi cho Dạ Tư Hàn, Lãnh Cơ Uyển trở thành thái hậu.
Nhưng đích xác thì bà ta thường lui tới Đông Cung nhiều hơn.
Nhiều người muốn dị nghị thế nào cũng không dị nghị nổi.
Từ sau khi Đế Quân quay lại địa vị của mình thì hắn sống hệt như một kẻ thanh tâm quả dục, không nhiễm bụi trần.
Thậm chí điều khiến người ta phải trợn mắt mà nhìn đó là hắn cho giải tán Nguyệt Tiên Cung.
Chuyện đó khiến ai nấy đều phải chấn kinh hơn rất nhiều.
Nhưng riêng Diệp Lạc Hy thì có thể khẳng định một chuyện: “Đế Quân” không phải Đế Quân.
Mà hiện tại, nàng cũng không hề có ý định vạch trần hắn.
Chuyện nàng cầng làm, là giải quyết “tình địch” muốn nhăm nhe người của mình.
Diệp Lạc Hy vừa tiếp chân đến tâm