Tuy nhiên, trong những câu chuyện của cha nhỏ, thường thì cao thủ phải làm khó làm dễ người ta một hồi, hoặc là thần y không hành hạ người ta thừa sống thiếu chết thì chưa chịu cứu người, nhưng sau khi vào trong khách đi.ếm Yến Hạ thấy chủ nhân nơi này tính tình tốt đến bất ngờ.Núi sâu hoang vắng, bên ngoài còn mưa lớn, trong khách đ.iếm không có khách qua lại, gõ cửa một lúc thì bên trong có tiếng bước chân, ba người đứng chờ chốc lát thì cửa lớn hé mở, bên trong khách đi.ếm truyền ra giọng nói nhỏ nhẹ của một cô nương: "Là ai?"Tuân Chu định lên tiếng đáp nhưng nghĩ ngợi rồi thôi, hắn ngoái đầu nhìn Tô Khuynh kế bên.Tô Khuynh nói với vị cô nương ở cửa: "Ta tìm Phó Nhiên."Tô Khuynh đối xử với bất kỳ ai đều rất khách khí, lần đó Yến Hạ ở lại chỗ hắn, hắn cũng rất lễ nghĩa nhưng không hiểu sao đối với chủ nhân khách đi.ếm này hắn lại không như thế nữa.Yến Hạ nghe vậy, bất giác thấy ngạc nhiên, sau đó mỉm cười."Sao vậy?" Tuân Chu khó hiểu hỏi.Yến Hạ thu hồi ý cười, thấy Tô Khuynh cũng đang nhìn mình, nàng hơi ngại ngùng nói: "Ta chỉ cảm thấy Tô Khuynh công tử và vị chủ nhân khách đi.ếm kia nhất định là bạn bè rất thân thiết, nếu không cũng sẽ không gần gũi như vậy."Giống như cha mẹ nuôi của nàng, có những lúc vì quá thân thiết nên có thể ở cùng nhau mà không chút e dè.Tuân Chu không kìm được bật cười, lắc đầu chỉ Tô Khuynh nói: "Bấy nhiêu năm rồi ta chưa thấy hắn có bạn bè gì..." Hắn ngoái đầu nhìn, thấy Tô Khuynh vẫn đang cười với mình thì lập tức im miệng, đằng hắng một tiếng rồi dời mắt sang chỗ khác.Trong lúc ba người nói chuyện, trong khách đi.ếm có động tĩnh, cả ba cùng quay đầu nhìn lại, cửa lớn khách đi.ếm từ từ mở ra, một thiếu nữ thanh tú mặc váy màu tuyết trắng bước ra.
Nàng ấy nhìn ba người bị ướt nhèm nhẹp, che miệng, ánh mắt sáng rực, mỉm cười nói: "Các vị mau vào trong tránh mưa đi."Yến Hạ nói một tiếng cảm ơn rồi cùng hai người Tô Khuynh tiến vào trong khách đ.iếm.Cửa lớn khách đi.ếm đóng lại, ngăn cách Yến Hạ và cơn mưa ngoài kia.
Đi dưới mưa đã quen nay vào trong khách đi.ếm ấm áp mới thấy cả người ướt lạnh.
Yến Hạ kéo áo rồi quay đầu quan sát khách điế.m.Khách điế.m ở chốn hoang dã này không bần hàn như trong tưởng tượng của Yến Hạ, ngược lại còn được bài trí rất tỉ mỉ tinh tế, tinh tế tới mức tráng lệ hơn những khách điế.m thông thường.
Không hiểu sao một khách đi.ếm giữa núi rừng lại hoa lệ nhường này, Yến Hạ nhìn mặt bàn gỗ được lau chùi sạch bóng trong khách đ.iếm, trên bốn vách tường treo đầy tranh vẽ, vừa nhìn là biết đồ quý.Mặc dù khách đi.ếm tọa lạc ở vùng xa xôi nhưng chủ nhân của nó thì thật có tiền.Yến Hạ nghiêm túc đánh giá khách đi.ếm, chợt nhớ lại những lời cha nhỏ nói với mình lúc nhỏ, trên đời này người kỳ lạ rất nhiều, con vĩnh viễn không bao giờ biết bọn họ có thì quái dị tới nào.
Ví dụ như chủ nhân khách đi.ếm này, cuộc sống an nhàn thì không chịu, cứ phải vung tiền xây một tòa khách đi.ếm chẳng ma nào đặt chân tới.Ma chủ nhân khách đi.ếm này còn là bạn của Tô Khuynh.Lúc này Tuân Chu đã đến bắt chuyện với thiếu nữ kia, qua cuộc chuyện trò của bọn họ nàng mới biết thiếu nữ ấy là nha hoàn của chủ khách đi.ếm, cũng là người phụ việc trong khách điế.m, ngoài ra còn có bảy thiếu nữ khác nữa."Đây..." Tuân Chu cũng không biết nên nói gì, dẫn theo tám thiếu nữ đẹp lung linh này tới thâm sơn cùng cốc phục vụ mình, vị chủ nhân khách điế.m này cũng biết hưởng lạc quá chứ.Tất nhiên hắn không thể nói như vậy, hắn suy tư liếc nhìn Tô Khuynh một cái, trong lòng thầm suy đoán người bạn này của Tô Khuynh rốt cuộc có lai lịch gì.Tô Khuynh nghe vậy cũng bật cười, lắc đầu nói: "Hắn vẫn cứ như vậy."Tuân Chu còn có việc gấp, hắn lập tức lên tiếng hỏi: "Không biết vị chủ nhân này hiện đang ở đâu? Bọn ta có việc quan trọng hy vọng y có thể ra tay tương trợ."Thiếu nữ mỉm cười, vịn lan can bước lên lầu trên, nói với mọi người: "Công tử còn đang tắm.
Các vị hẳn là dầm mưa tới đây, chi bằng cũng đi tắm trước rồi gặp công tử sau?"Tuân Chu nóng ruột, hỏi: "Sự tình mấu chốt, không thể kéo dài."Thiếu nữ hơi cau mày, dường như chuyện này hơi làm khó nàng ấy: "Thật sự không được, thói quen của công tử bọn ta đều rõ, người ghét nhất bị người ta làm phiền khi tắm, với lại người rất chú ý tới khách đến, vẻ ngoài đối phương mà không gọn gàng người cũng không gặp đâu..."Tuân Chu: "..." Hắn cúi đầu nhìn bộ y phục vải thô đã thấm đầy nước mưa của mình, cảm thấy câu này là nói cho hắn nghe.Hắn im lặng quay đầu nhìn Tô Khuynh, Tô Khuynh buồn cười, thấp giọng nói: "Nếu Tuân đại hiệp không ngại ta có thể cho ngươi mượn một bộ xiêm y."Mặc cái gì mà không được nhưng mặc quần áo của Tô Khuynh thì là chuyện Tuân Chu không bao giờ ngờ tới.
Hắn lắc đầu lia lịa, tuy nhiên có gấp hơn nữa cũng chỉ đành cắn răng nói với thiếu nữ kia: "Vậy được, làm phiền cô nương dẫn bọn ta đi tắm rửa."Thiếu nữ mỉm cười, nhanh nhẹn đi lên lầu, không lâu sau thì dẫn bọn họ về phòng.Trong khách đi.ếm quả thực còn nhiều thiếu nữ khác, dung mạo đều tuyệt trần, mặc trang phục y như thiếu nữ lúc nãy.
Bọn họ dọn dẹp phòng khách sạch sẽ cho ba người, còn giúp đun nước ấm đổ đầy thùng tắm sau đó mới cung kính lui ra ngoài.Từ nhỏ tới lớn chưa từng có ai hầu hạ Yến Hạ như vậy nên nàng khó tránh khỏi không quen.
Nàng tắm với tốc độ nhanh nhất có thể rồi thay bộ váy thiếu nữ kia chuẩn bị sẵn cho mình, xong xuôi mới bắt đầu chải tóc.Thiếu nữ lúc nãy