Vạn Tướng Chi Vương

Năng Lượng Dẫn Đạo Thuật (1)


trước sau

Lý Lạc bất đắc dĩ cười một tiếng, sau đó im lặng một lát rồi nói: "Ngươi cảm thấy lời Bùi Hạo nói về tình huống của cha mẹ ta có đáng tin không?"

Khương Thanh Nga khẽ chớp chớp đôi mi cong, bình tĩnh nói: "Dù ta không biết hắn lấy được tin tức từ đâu ra, nhưng ta cảm thấy hạng người thiển cận như hắn không thể hiểu hết được sự cường đại của sư phụ và sư nương."

"Có lẽ bây giờ bọn họ đang bị cầm chân tạm thời bởi một số nguyên nhân, nhưng ta tin rằng bọn họ sẽ bình an vô sự."

Lý Lạc nghe vậy cũng chậm rãi gật đầu.

"Ta cũng cảm thấy vậy."

Khương Thanh Nga đứng dậy, đi đến bên cạnh cửa sổ, lúc này có ánh nắng chiếu nghiêng xuống thân thể dẻo dai mềm mại của nàng, tia sáng ấy chuyển động theo từng đường cong quyến rũ, khiến cho tim người ta phải đập thình thịch.

"Ngày mai ta sẽ trở về Vương thành, nếu ngươi có yêu cầu gì thì cứ nói trực tiếp với Thái Vi tỷ, nàng sẽ ở lại Thiên Thục quận một khoảng thời gian, hỗ trợ quản lý sản nghiệp của Lạc Lam phủ ở đây."

Sau khi dặn dò xong, Khương Thanh Nga quay đầu lại, dùng sườn mặt nhìn lướt qua Lý Lạc, ánh mặt trời chiếu rọi dung mạo hoàn mỹ của nàng.

Đôi mắt màu vàng óng của nàng cũng tỏa sáng rực rỡ dưới ánh nắng, làm cho ánh mắt người ta phải hãm sâu vào đó, khó mà quên được.

"Cho nên... Lý Lạc, hy vọng lần sau chúng ta sẽ gặp lại nhau ở Thánh Huyền Tinh học phủ."

Nàng mỉm cười, nhẹ giọng nói.

Ngày hôm sau, ở cửa lớn tòa nhà cũ.

Lý Lạc đưa mắt nhìn xa liễn của Khương Thanh Nga đi xa, ở bên cạnh còn có Lưu thúc khoanh tay đứng và Thái Vi dáng người thon dài nở nang.

"Phù."

Lý Lạc nhìn tới khi xa liễn biến mất khỏi tầm mắt, sau đó nhẹ thở ra một hơi dưới ánh bình minh, quay đầu nói với Lưu thúc: "Lưu thúc, giúp ta xin học phủ nghỉ một tuần đi, ta muốn ở nhà tĩnh dưỡng một khoảng thời gian."

Bây giờ thân thể hắn vô cùng yếu ớt do mới dung hợp với tướng không phải bẩm sinh, nếu tới học phủ với trạng thái này, chỉ e sẽ gây ra vô số lời đàm tiếu.

Hiện tại hắn đã có Thủy Tướng, điều quan trọng nhất trước mắt vẫn là phải tìm một bộ Năng Lượng Dẫn Đạo Thuật thích hợp để tu luyện, giúp tăng tướng lực của bản thân lên.

Tuy trong Nam Phong học phủ cũng có không ít Năng Lượng Dẫn Đạo Thuật dành cho tu luyện, nhưng cần rất nhiều điều kiện để đổi lấy, còn không bằng hắn tự tới Tàng Thư Các nhà mình tìm.

Có điều tháng sau đã là đại khảo, thế mà bây giờ hắn lại xin nghỉ một tuần, sợ rằng trong học phủ cũng bàn tán nhiều lắm. Nhưng hiển nhiên Lý Lạc không muốn quan tâm tới những thứ ấy.

"Vâng, Thiếu phủ chủ." Lưu thúc luôn trung thực an phận nghe vậy lập tức đồng ý.

"Thái Vi tỷ." Lý Lạc nói rồi chuyển mắt nhìn sang Thái Vi bên cạnh.

Đôi mắt hẹp dài quyến rũ của Thái Vi nhìn sang, khẽ mỉm cười nói: "Thiếu phủ chủ có gì phân phó sao?"

"Nhờ ngươi mua giúp ta một vài linh thủy kỳ quang, phẩm cấp tứ phẩm." Lý Lạc cười nói.

Hàng lông mi dày của Thái Vi hơi chớp, linh thủy kỳ quang là vật phẩm dùng để tăng phẩm giai của tướng, nhưng Lý Lạc trời sinh đã không có tướng, cần thứ này để làm gì?

Mặc dù trong lòng thấy nghi hoặc nhưng nàng vẫn đồng ý, thanh âm mềm mại nói: "Thiếu phủ chủ cần mấy phần?"

Lý Lạc ngẫm nghĩ, nói: "Cứ mua năm mươi phần trước đi."

Dù Thái Vi là một nữ tử trưởng thành lý trí, nhưng khi cụm từ "năm mươi phần" lọt vào tai nàng, nàng vẫn vô cùng
kinh ngạc, mắt nhìn chằm chằm vào Lý Lạc, dường như cảm thấy mình vừa nghe lầm.

"Thiếu phủ chủ, ngươi nói thật sao, năm mươi phần linh thủy kỳ quang tứ phẩm?" Thái Vi không nhịn được lặp lại một lần.

Lý Lạc đón nhận ánh mắt kinh ngạc của nàng, nghiêm túc gật đầu.

Thái Vi nhẹ nhàng cắn đôi môi đỏ gợi cảm, giá cả của linh thủy kỳ quang vốn đã không hề rẻ, giá của linh thủy kỳ quang tứ phẩm lại càng cao hơn. Giờ một phần có giá khoảng một ngàn Thiên Lượng Kim trên thị trường, năm mươi phần chính là năm vạn Thiên Lượng kim đó.

Lạc Lam phủ có rất nhiều thương hội ở Thiên Thục quận, tổng thu nhập của toàn bộ sản nghiệp hàng năm vào khoảng ba mươi vạn Thiên Lượng Kim, nhưng lượng thu nhập đó đang từ từ giảm xuống do sự xuống dốc của Lạc Lam phủ trong mấy năm nay.

Thật ra tốn bao nhiêu Thiên Lượng Kim cũng không phải là vấn đề lớn, Lạc Lam phủ tốt xấu gì cũng được coi là nhà lớn nghiệp lớn, chỉ năm vạn Thiên Lượng Kim thôi chưa đủ để khiến Thái Vi phải thất thố, nhưng mua một lần tận năm mươi phần linh thủy kỳ quang tứ phẩm lại có vẻ hơi kỳ quái.

Bởi vì tác dụng chính của linh thủy kỳ quang là để làm tăng lên tướng tính của bản thân, giúp thăng phẩm giai, nhưng ai cũng biết trong linh thủy kỳ quang có chứa tạp chất do các vật liệu dung hợp với nhau mà ra, loại tạp chất này sẽ dần dần ăn mòn tướng cung, tích lũy lâu dần sẽ dẫn đến tình trạng tướng cung bị phong bế, và tới khi đó tướng tính sẽ được coi là đã tăng đến cực hạn.

Nhiều người sử dụng linh thủy kỳ quang rất thận trọng, bình thường sẽ khống chế sử dụng trong một khoảng thời gian cố định, ví dụ như một tháng chỉ sử dụng từ một đến hai phần, như vậy sẽ vừa giảm bớt được ảnh hưởng của tạp chất gây ra cho tướng cung, lại vừa có thể tinh luyện lực lượng của linh thủy kỳ quang theo cách hiệu quả nhất.

Vậy nên nếu người ta muốn mua linh thủy kỳ quang thì cũng chỉ mua một lượng vừa đủ, mua một lần năm mươi phần như Lý Lạc là để tích trữ dùng dần trong vài năm?

Thái Vi thật sự không hiểu nổi Lý Lạc làm như vậy là để làm gì...

Nhưng dù sao Lý Lạc cũng là Thiếu phủ chủ, mà Khương Thanh Nga cũng đã nói, nàng ở lại đây chủ yếu là để trợ giúp Lý Lạc, thế là cuối cùng nàng vẫn nhẹ nhàng gật đầu.

"Được."

"Vậy thì làm phiền Thái Vi tỷ." Lý Lạc mỉm cười ôn hòa, sau đó xoay người đi vào trong tòa nhà cũ.

Thái Vi nhìn theo bóng lưng hắn, khẽ thở dài một hơi bất đắc dĩ, dường như vị Thiếu phủ chủ này muốn làm loạn, sau khi trải qua chuyện ngày hôm qua, chẳng lẽ hắn còn không biết tình hình bây giờ của Lạc Lam phủ đang là loạn trong giặc ngoài sao?

Truyện convert hay : Tuyệt Thế Võ Thần

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện