Sau khi kiểm tất cả các tiệm.
Nhóm Du Hoặc cảm thấy cần phải mở thêm.
Ở đây kinh thương phát triển.
Khách rất đông.
Thương nhân cũng nhiều.
Nên 10 tiệm Cửu Đỉnh chia ra các nơi quá ít.
Nhóm Du Hoặc gọi thủ hạ tới phân việc.
Lần này Do Nhân Thủ của Thánh Vương đã lộ diện gần hết nên cực kỳ đông nhân lực.
Nhóm Du Hoặc mượn của Thánh Vương người phân ra khắp các Thành gần Thành Chính Bắc Mạn.
Mở một lúc năm mươi tiệm.
Thợ làm tiệm cũng được thuê kỹ càng.
Công việc cứ vậy tiến hành.
Một tháng sau đến ngày Nhị Hoàng Tử đăng Vương Vị.
Đại lễ làm rất long trọng.
Sau Khi lên Vương vị sẽ được gọi là Đế Vương.
Thần tử gọi là Chủ Công.
Đế Vương ngồi trên ngai vị.
Văn võ bá quan quỳ gối tham kiến: Chúng thần tham kiến Chủ Công.
Chủ Công Vạn tuế.
Đế Vương cho mọi người bình thân.
Hiện tại trong điện tổng cộng có hai mươi quan văn.
Là nhân lực lúc trước bên Chủ Công
Hai mươi quan võ.
Quan võ chủ yếu là các tướng lĩnh Bắc Mạn.
Đế Vương nói: Trẫm mới đang Vương vị.
Nên các điều luật mới sẽ được đưa ra.
Ngày mai sẽ thông cáo tới toàn Bắc Mạn.
Văn võ bá quan chắp tay nói: Rõ.
Chủ Công.
Đế Vương gật đầu nói tiếp: Hôm nay lần đầu tiên Lên Triều.
Các khanh làm quen với nhau.
Sau này cùng nhau xây dựng Bắc Mạn.
Văn võ chắp tay nói rõ.
Đế Vương nói:
Đứng đầu quan Văn sẽ là Thái Sư
Đứng đầu quan võ là Thống lĩnh.
Ngoài ra các bộ phận khác đều có trong danh mục.
Tất cả được ban bố sẵn rồi.
Các khanh có thể tham khảo.
Đế Vương nói: Vứ vậy đi.
Bãi triều.
Văn võ bá quan quỳ gối, chắp tay lạy: Cung tiễn Chủ Công.
Sau khi Đế Vương đi.
Văm võ Bá Quan cùng nói Chuyện.
Tướng lĩnh ở Bắc Mạn tính cách hơi thoải mái.
Ăn nói tự do.
Nhìn toàn bộ văn nhân đã từng trong kinh mà không biết nói sao.
Cũng may, mấy vị văn nhân hiểu rõ nên đã nói chuyện khá thoải mái.
Chỉ có một người mặt lạnh như tiền đứng dựa cột trong góc một chỗ khoanh tay nhìn.
Đây là Tướng lĩnh Phía Tây Bắc Nha Thừa Huyên.
Thừa Huyên con trai Thống Lĩnh Thừa Nhâm.
Uy Danh Thừa Nhâm Thống lĩnh hiển hách.
Vang khắp Bắc Mạn.
Đứng đầu Tướng lĩnh Bắc Mạn Nên rất được lòng dân.
Thống Lĩnh Thừa Nhâm đang nói chuyện với Thánh Vương.
Thánh Vương là em trai Hoàng Đế nên Thống lĩnh có phần câu nệ.
Thánh Vương cũng tỏ sự tôn kính với vị Thống lĩnh Thừa Nhâm này nên cả hai nói chuyên khá hợp.
Thánh Vương hỏi: Thống lĩnh hình như có hài tử rất giỏi.
Thống lĩnh nghe tên con trai mình thì chắp tay nói: Bẩm Vương gia đúng vậy.
Nó tên Thừa Huyên.
Để thần giới thiệu với người.
Nói song ông quay đầu tìm con trai mãi mới thấy.
Thống Lĩnh Xin phép Thánh Vương đi kêu hài tử qua.
Thánh Vương gật đầu.
Thống Lĩnh đi ra phía hài tử nhà mình nói: Con trốn ở đây làm gì
Không ra nói chuyện với mọi người.
Thừa Huyên nói: Mọi người nói được rồi.
Con không dễ nói chuyện.
Thống lính Thừa Nhâm bó tay.
Con ông tính cách quá lạnh lùng ít nói.
Đã vậy lên chiến trường giết địch nhiều nên sát khí nặng.
Đâm ra càng lạnh lùng.
Thống lĩnh nói: Ta dẫn con đi tham kiến Vương Gia.
Nhớ phải nói vài câu.
Thừa Huyên nghe theo đi cùng.
Thánh Vương đang nói chuyện với một vài tướng lĩnh.
Thấy Thống lĩnh tới mấy tướng lĩnh đồng loạt tham kiến.
Thống lĩnh cho miễn lễ.
Sau đó ông kéo hài tử đến trước Thánh Vương.
Thống lĩnh chắp tay nói: Bẩm Vương gia đây là hài tử nhà thần.
Thời Huyên.
Hiện đang là Tướng Lĩnh Tây Nha Bắc Mạn.
Thừa Huyên Cúi đầu Tham Kiến: Thần tham kiến Vương gia.
Thánh Vương cười nói: Khanh miễn lễ.
Thừa Huyên: Thần tạ ân Vương Gia.
Sau đó ngẩng đầu nhìn vị Vương gia này.
Trong ấn Tượng của Thừa Huyên.
Thánh Vương còn trẻ.
Chắc tầm tuổi hắn.
Còn rất Thanh Lịch, Quyền quý.
Điều này đúng.
Thánh Vương sinh sau Hoàng Đế cách đến 15 năm.
Hoàng Đế Năm nay hơn 45 tuổi.
Thánh Vương tròn 30 tuổi.
Thánh Vương nhìn Vị Tướng lĩnh trẻ tuổi trước mặt thầm khen: Còn trẻ vậy mà đã có chiến công lớn.
Rất có tài.
Còn rất Tuấn Tú.
Sau khi quan văn quan võ làm quen song thì cáo từ nhau ra về.
Cứ như vậy.
Sáng nào Bá quan Văn võ đều phải lên Triều.
Qua một tháng văn võ bá quan Bắc Mạn đã thân nhau.
Còn rủ nhau đi uống rượu.
Thông thường.
Các quan trên Kinh Thành khó thân với sự lỗ mãng của tướng lĩnh biên ải.
Nhưng Quan văn bên người Đế Vương lại không như vậy.
Họ tò mò về Bắc Mạn còn không hết nữa là.
Đâm ra càng nói càng thân.
Đế Vương rất hài lòng khi quan văn quan võ thân nhau.
Vậy sau này Bắc Nha mới càng vững mạnh.
Ngoài ra nhóm Du Hoạc cũng thân với các tướng lĩnh không kém.
Do các tướng lĩnh hay đến Cửu Đỉnh ăn cơm nên gặp chào hỏi nhiều cũng quen biết.
Du