Phó bản ‘Nơi trú ẩn của hoa tuyết’ lại không hề có tuyết rơi.
Turan lấy làm lạ, nhất là khi trước lúc tiến vào phó bản, khắp nơi đều là tuyết.
Nhưng cũng chỉ là thấy lạ mà thôi.
Dù sao thì số lượng phó bản nó từng tham gia càn quét chẳng có bao nhiêu, số lần cũng ít.
Mặt khác, đây là lần đầu tiên Turan tham gia càn quét một phó bản mà bản thân chẳng hề có bất kì thông tin nào về nội dung phó bản.
Sự thiếu thốn thông tin khiến nó bất an.
Và tất nhiên, nó cực kì muốn hỏi cô gái người sói ở bên cạnh mình đây về cái phó bản này.
Cô ta có thể mở lối vào phó bản, không nói đến biết hết, một phần nội dung vẫn nên nằm trong khả năng đi.
Chờ thêm một lúc lâu, đến tận khi bầu trời trong veo bắt đầu nổi lên vài gợn mây lẻ tẻ, Camilier mới dần bình tĩnh lại.
Cô nàng hít sâu thở ra vài hơi dài nối tiếp nhau, xong thì bảo:
– Cậu chủ… Em xin lỗi.
Turan không biết đối phương xin lỗi vì điều gì.
Cô ta muốn là được.
– Tình huống… Em sẽ nói hết những gì mình biết.
Sau đấy, em phải nghỉ ngơi.
Mong cậu chủ chiếu cố cô ấy.
Turan nghe hiểu.
Vốn khó mà tin được rằng phần linh hồn hiền lành của nữ người sói còn có thể gắng gượng được tới tận lúc này.
Nó cứ tưởng cô ta phát điên rồi cơ.
Chần chừ trong giây lát, Turan cất tiếng:
– Cô… Đây là đâu?
– Bên trong phó bản mang tên ‘Nơi trú ẩn của hoa tuyết’.
– Camilier trả lời không chút do dự – Đây là phó bản ẩn của vùng Kennhel, đi theo những cơn bão tuyết, chỉ xuất hiện khi một lượng lớn năng lượng linh và hồn được dâng hiến.
“Là phó bản ẩn.”
Turan nói thầm.
Nó từng nghe qua cái ngữ này.
Phó bản ẩn rất hiếm có, càng không dễ xuất hiện kể cả khi người ta biết về chúng.
Điều kiện mở lối vào phó bản ẩn tương đối hà khắc, lại không cố định vào chỉ một hoặc một vài yếu tố.
Giống như cơn bão tuyết trong trường hợp này, không có gì chắc chắn rằng chính cơn bão đang hiển hiện có mang theo phó bản cả, mà lại còn yêu cầu một lượng lớn năng lượng linh và hồn.
Nếu phó bản không được mang theo, vậy thì tất cả tiêu hao đều sẽ thành vô ích.
Như thế, chẳng trách tin tức về phó bản ‘Nơi trú ẩn của hoa tuyết’ có không ít nhưng tất cả đều tồn tại một cách mơ hồ, như những tin đồn hoặc câu chuyện dân gian, không hề có tính xác thực.
Tin chắc rằng nguồn tin mà nữ y thuật sư Iskeiya có cũng chẳng khá hơn là bao.
Vấn đề phát sinh: nữ người sói biết rõ, còn có thể mở ra lối đi.
Turan có đầy đủ lý do để đặt nghi vấn cho đối phương.
Chỉ là, nó không chắc là mình nên thắc mắc về điều ấy lúc này.
Cô ta trông có vẻ không kéo dài thêm được bao lâu nữa.
Về việc năng lượng linh và hồn cho lần mở phó bản này từ đâu mà có, Turan tạm thời cũng chưa muốn hỏi tới.
Tình hình trước mắt quan trọng hơn.
Phân vân một hồi, Turan quyết định tập trung vào nội dung phó bản.
Phó bản mặc dù chỉ có cấp độ 0, nhưng đó đồng thời có ý nghĩa rằng không thể xác định cấp độ.
Cùng với độ hiếm ‘Duy nhất’ mà theo Turan đoán là còn cao hơn cả độ hiếm ‘Đặc biệt’ thì độ khó của phó bản thật không thể xem thường.
Lần vượt phó bản này rất quan trọng.
Nhất định phải thành công.
Nữ người sói nói và giải thích rất nhiều điều.
Lượng kiến thức của cô ta về phó bản gần như đạt đến mức không gì là không biết.
Nhưng cũng không phải là cô ta biết mọi thứ.
Ví như sự hình thành phó bản, nhiệm vụ tài liệu, câu chuyện xoay quanh phó bản, vân vân đều là bí ẩn chờ Turan tự mình giải đáp.
Chính Camilier đã nói ra lời ấy, rằng nếu sự hào phóng của cậu chủ cho phép, xin hãy phá giải phó bản này, để có thể hiểu được tường tận.
– Vì chỉ có trí tuệ của người mới có thể dung nạp sự vĩ đại vượt tầm thế giới.
Nói rồi, nữ người sói choáng váng một đợt, ngã người sang bên, lại chới với một lúc mới ổn định được.
Ánh mắt, tinh thần theo đó cũng đổi khác.
Bắt đầu bằng cái tặc lưỡi, Camilier thốt:
– Nói cũng thật nhiều lời.
Turan quan sát một chút, xác định đúng là phần linh hồn hung hăng của nữ người sói.
Linh hồn song sinh tính ra cũng thật tiện, một bên mệt liền có thể để bên kia dậy làm việc thay cho mình.
Nếu bản thân nó có hàng đống linh hồn như vậy thì chẳng phải có thể suy nghĩ và làm việc không ngừng nghỉ rồi.
– Tình trạng của cô thế nào?
Turan hỏi.
– Khỏe.
Hoàn toàn khỏe!
Camilier nói lớn.
Và như để chứng minh cho lời của mình, cô ta đứng hẳn dậy, vung tay đá chân một hồi, trông hoàn toàn có lực.
Chỉ là, những động tác ấy trong mắt một du hành giả đã đạt tới Thần cấp 15 như Turan giờ đây có phần yếu ớt.
Chạm phát liền gục.
Thế nên Turan mới không muốn để cho nữ người sói một mình càn quét phó bản.
Bất kể phó bản dễ hay khó, để cho một Nihr tự xử lý luôn là không thông minh.
Nhiệm vụ tấn thăng của Nihr chưa bao giờ là dễ dàng cả.
Kinh nghiệm cho thấy.
– Được rồi.
– Turan lên tiếng – Theo như lời của… ừm, phần linh hồn kia, chúng ta cần phải đi về phía nam.
Vấn đề là làm thế nào để xác định phương hướng đây?
Lúc nãy Turan không có thắc mắc, giờ mới nhận thấy vấn đề này không dễ giải quyết.
Cũng đều do có quá nhiều câu hỏi nó cần đặt ra nên nhất thời để sót.
Nghe thế, nữ người sói ngừng động tác đánh đấm của mình, tặc lưỡi, bảo:.
Truyện Đô Thị
– Chuyện nhỏ.
Theo tôi.
Dứt lời, cô ta liền nhằm thẳng về một hướng mà