Vài tiếng bước chân vang lên giữa không gian trầm tĩnh mặc cho mọi náo loạn ở phía xa khiến cho một tên sát thủ luôn cảnh giác cao độ như Kull không khỏi giật thót cả người.
Cậu đã hoàn toàn không nhận ra sự hiện diện đang bước đi đấy, dù cho đã ở rất gần, chỉ có chừng mười mấy bước chân mà thôi.
– Tôi không ngờ khách đến thăm là cậu đấy.
Giọng nói dẫu quen thuộc nhưng nghe lại khiến Kull muốn lấy làm xa lạ.
Nó không quen thuộc nổi giữa tình cảnh này.
Đối phương, đúng là Howlei, cái tên đã từng cùng tổ đội của Kull tham gia sự kiện Appaprithietra diễn ra gần ba tháng trước.
Cái dáng vẻ đùa cợt chẳng nói được lời thật lòng nào vẫn còn nguyên đó, chừng như muốn chọc tức cậu cho bằng được.
– Gặp được cậu rất mất công nha!
Kull thốt, biểu cảm gương mặt đã sớm thay đổi cho phù hợp với đối phương.
Dù sao hai người vẫn luôn đối dáp như thế, giờ vẫn nên như vậy.
– Gây khó dễ cho cậu.
Mời!
Nói rồi, Howlei đưa tay, tỏ ý mời Kull đi cùng mình.
Kì thực, cậu thấy ở chỗ này nói chuyện cũng được, nhưng nếu đối phương đã có lòng thì cũng chẳng nên từ chối.
Dù sao, dê đã vào miệng cọp.
Nước nóng được người hầu mang đến, tự tay Howlei pha trà, thực hiện từng bước rất kĩ càng, và thể hiện sự lễ độ dành cho người khách.
Nhìn qua, chẳng ai có thể ngờ được kẻ trước mặt đây lại là một tên võ sư lỗ mãng và thiếu trung thực.
Có thể nào tưởng tượng nổi đâu.
Kull ngồi hơi ngả người ra sau, mắt quan sát xung quanh, cố tình không chú ý đến cử động của Howlei.
Căn phòng khách có phần đơn giản, nhưng rộng rãi vô cùng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỗ này có mở tiệc đón khách còn được nữa là.
Nhà Seirene cực kì nổi danh trong quá khứ, và cho đến hiện tại vẫn có không ít người biết đến.
Có điều, người ta sẽ thường tránh nói đến dòng tộc này, bởi họ là kẻ chiến bại trong cuộc chiến tranh vương quyền xảy ra chỉ vài năm về trước.
Đại Thánh Thế thay đổi rất nhiều thứ, tốt hoặc xấu, mang đến khủng hoảng hoặc lợi ích trường tồn.
Nhà Seirene xui rủi thay, có lẽ, rơi vào thảm trạng hủy diệt.
Trước Đại Thánh Thế, gia tộc này luôn tỏ rõ vị thế của mình ở võ đạo.
Người trong tộc luôn chỉ luyện võ công gia truyền, nhờ đó nắm được sức mạnh to lớn, đè ép các thế lực bên ngoài.
Ở thời hoàng kim, vị gia chủ ấy thậm chí còn lấn quyền của hoàng gia, thay mặt đối thoại với các vị thần.
Nhưng hẳn cũng chính vì lẽ ấy, ngay khi gia tộc sa sút bởi Đại Thánh Thế, hoàng gia Enria liền mạnh tay đạp đổ mọi thứ của nhà Seirene.
Tài sản toàn bộ bị tịch thu, toàn tộc bị bắt giam và sát hại không ngừng.
Thần đã không đứng ra che chở cho nhà Seirene, được nghe rằng bởi thần cũng phẫn nộ với những gì họ đã làm.
Sự thật không ai rõ, nhưng thực trạng trước mắt hiện ra mồn một.
Nhà Seirene đã bị diệt rồi.
Đại Thánh Thế khiến cho người ta chết đi sẽ sống lại, nhưng những kẻ bị bắt giam, làm cho sống không bằng chết, đến khi bị thần chết gọi tên, thì có còn được xem là sống đâu.
Howlei Seirene là kẻ sống sót duy nhất.
Hoàng gia Enria kì lạ thay bỏ qua cho hắn ta, cả các vị thần cũng rút tay về.
Gia tộc lụi tàn, nhưng mầm mống còn nguyên đó.
Về phần những kẻ ngoài kia, Kull đoán biết được chúng là ai.
Rặt một đám người hầu của gia tộc, sau khi phát hiện cậu chủ còn sống liền tụ họp lại phục tùng.
Chúng thảm hại, sống nhờ vào quá khứ huy hoàng đã sớm tiêu tan.
Howlei cười nhẹ một tiếng, cố ý dùng đó để đánh gãy suy nghĩ của Kull, đồng thời đưa tới một chén trà nóng đã sớm được pha xong nhưng không được cậu để ý.
– Trà nguội sẽ không ngon.
Lời dối trá đầy ẩn ý.
Kull nâng chén trà lên, chỉ uống một ngụm nhỏ, cảm nhận tê tê ở đầu lưỡi hương vị vừa ngọt vừa đắng lẫn vào nhau làm cho sảng khoái cả cơ thể lẫn tinh thần.
Trà thật sự ngon, nhưng không nên nói thành lời.
– Tôi đã chờ cậu rất lâu.
– Kull gằn giọng.
Howlei vừa mới thưởng thức chén trà của mình, nghe vậy bỗng khựng người lại, nghĩ ngợi trong giây lát rồi đáp:
– Xin thứ lỗi, tôi không hề biết.
Nếu cậu đã tìm đến đây thì hẳn cũng biết tình cảnh của tôi mà.
– Tình cảnh thế nào mà một kẻ luôn chạy lung tung làm trò bỗng nhiên trốn yên một chỗ chứ?!
Kull cất lời châm chọc, giọng điệu lại tỏ rõ ý đùa cợt.
Cay nghiệt.
Howlei hít sâu một hơi, thở dài, chừng có điều phiền muộn.
Trong mắt Kull, đó hoàn toàn là đang diễn trò.
Đối phương không bao giờ để lộ bộ mặt thật của mình, có lẽ chỉ trừ lần đối diện với chất vấn của Turan khi ấy mà thôi.
Kull không làm được như Turan.
Đây không phải là vấn đề về năng lực, mà là tính cách, phong cách làm việc.
Cậu lại không thể ép buộc một kẻ đã hoàn toàn định hình tư tưởng, huống chi giờ còn đang ở thế yếu.
– Nói đi, cậu muốn hỏi cái gì?
Howlei cất tiếng.
Lời này cùng dáng vẻ ấy rõ là đã muốn đuổi khách, chỉ mong đối phương có việc gì thì mau làm cho xong.
Kull cũng chẳng trông mong gì hơn, bảo:
– Nhà Seirene chỉ còn mình cậu ư?
Ánh mắt của Howlei thay đổi trong chốc lát.
Rồi cậu ta đáp:
– Phải.
Ngắn gọn, hoàn toàn không có ý hợp tác.
Kull nhếch mép, lại hỏi:
– Vì sao?
– Vì tôi không còn là mối đe dọa nữa.
Nghe thành thật đến lạ.
Kull đã không ngờ rằng Howlei sẽ trả lời mình như