Giọng nói của người bí ẩn nghe vô cùng đáng sợ, khiến cho Đồng Khả cũng phải biến sắc.
Trên khuôn mặt cậu ta không còn nở nụ cười vui vẻ như vừa nãy nữa, mà thay vào đó là một vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.
Cậu nghiêm giọng hỏi vặn lại hắn:
"Anh là ai? Anh muốn gì từ tôi?"
Đầu dây bên kia cười một cách chế giễu mà đáp lại: "Ha! Tôi cũng không thiếu gì đâu, chỉ cần cậu chuyển khoản cho tôi đúng 2 tỉ thì tôi sẽ không để những chuyện xấu của cậu đến tai Hạ Bán Tử."
Đối với một sao nhí mới nổi như Đồng Khả thì số tiền này thực sự quá nhiều! Cản bản cậu ta không thể nào mà trong thời gian ngắn có thể gom được.
Thế nhưng đằng sau cậu ta vẫn còn Hạ Bán Tử chống lưng cơ mà, chỉ cần kiếm vài cái cớ thì có thể mượn được 2 tỉ mà thôi.
Đồng Khả tiếp tục hỏi hắn:
"Đưa số tài khoản đây, tôi sẽ chuyển tiền cho anh đúng hẹn.
Còn anh thì phải giữ đúng lời hứa của bản thân đấy."
"Được thôi, cậu cứ yên tâm."
Sau khi cúp máy, điện thoại của cậu ta nhận được tin nhắn của tên lạ mặt kia.
Tên và số tài khoản đều được gửi đến.
Đồng Khả bất giác bật cười một cách xảo trá.
"Ha, nhận được tiền thì trốn cho kĩ vào, đừng để tôi tóm được."
[....]
Tại một quán cà phê do Ngân Xuyến tự mở.
Cô dẫn Bạc Huyền Sâm lên phòng của mình để ăn sáng.
Tất cả các món ăn đã được chuẩn bị dành riêng cho cậu.
Cả hai cùng nhau ngồi ở bên ngoài ban công, vừa ngắm cảnh, vừa ăn sáng.
Đôi mắt Ngân Xuyến cứ hướng ra ngoài biển cả mênh mông không hồi kết đó, nét mặt có chút đượm buồn.
Phải chăng trong lòng cô vẫn còn nuối tiếc về tình cảm của bản thân đối với Hạ Bán Tử chăng? Cô bất giác nhìn về phía Bạc Huyền Sâm mà hỏi một cách ngây ngô:
"Tại sao cậu lại thích tôi?"
Bạc Huyền Sâm nghe câu hỏi này của cô liền dừng việc ăn lại.
Chính bản thân cậu cũng không biết lý do tại sao lại yêu Ngân Xuyến đến như vậy.
Có phải cậu yêu cô vì vẻ ngoài xinh đẹp khó cưỡng lại? Hay là vì cô là một quân cờ quan trọng để cậu báo thù giúp mẹ?
Chỉ thấy cậu mỉm cười mà đáp lại cô một cách chân thành: "Tôi không biết.
Có lẽ đây là duyên phận của chúng ta chăng?"
Câu trả lời mơ hồ khiến Ngân Xuyến rơi vào trầm lặng.
Cậu ta rất giông cô.
Tình yêu mù quáng tự phát triển trong tâm hồn của mỗi người mà chính bản thân họ cũng không nhận ra.
Ngân Xuyến cũng không hiểu vì sao mình lại đâm đầu yêu Hạ Bán Tử một cách sâu sắc đến như vậy.
Mọi kí ức của cô cùng với Hạ Bán Tử hồi còn nhỏ rất đẹp.
Nó ngây thơ, trong sáng và luôn mang đến niềm vui cho cô chứ không phải là những vết thương lòng khó biến mất như ngày hôm nay.
Hồi đó anh ta vẫn còn là một cậu bé ngây thơ và tràn ngập những sự quan tâm và thời gian dành cho cô.
Nhưng khi anh ta