Summary:
"Tại sao em phải chọn? Giữa việc làm người quan trọng nhất và làm thú cưng của anh? Giữa việc ở bên anh và thuộc về anh? Em tham lam đấy, nên em muốn cả hai."
Bối cảnh bệnh viện cuối ep 14.
HE và tui vẫn đang dẩy đầm cực mạnh từ hôm đó đến giờ :)))
Cậu Gát bị thương, xin đừng manh động. Xưng hô khác phim vì tui thích thế :)
3
.
.
By: seulgoodtome (queuedepoisson)
Link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/40203123
.
.
.
.
"Tại sao em phải chọn?"
Macau đã rời đi được một lúc, thằng bé đang bận chơi game với một vài vệ sĩ canh gác bên ngoài, những người duy nhất được phép tiếp xúc gần họ trong thời gian dưỡng thương này. Vegas và Pete đã nghỉ ngơi được một chút. Khi Pete đột ngột lên tiếng, Vegas đang nhìn chằm chằm vào màn hình TV, dù hắn không thực sự để tâm những gì được phát sóng. Trong thời gian này, hắn tập luyện để làm quen với sự trống rỗng, như để chuẩn bị cho tương lai sắp tới của hắn vậy.
Nhưng nếu Pete muốn nói gì đó, hắn chắc chắn sẽ lắng nghe tập trung nhất có thể. Vegas tắt TV và đáp lại cậu bằng một âm thanh nhỏ trong họng. Hắn ngồi dậy để nhìn Pete rõ hơn nhưng cậu không ngước lên, tránh né ánh mắt hắn.
"Giữa việc làm người quan trọng nhất và làm thú cưng của anh? Giữa việc ở bên anh và thuộc về anh?" Pete dụi mũi vào ngực Vegas như một con cún nhỏ. "Em tham lam đấy, nên em muốn cả hai."
9
Vegas gãi nhẹ vùng da sau tai Pete, như để nhấn mạnh những gì mình nói. "Em muốn thế à? Muốn phải vật lộn với tôi như trước đây?" Vegas không biết hiện tại mình đang hi vọng hay thất vọng nữa.
"Em có thể ngoan hơn mà." Pete nhích người lên gần hơn, nhẹ nhàng di chuyển cánh tay đang bị thương của Vegas sang một bên. Cậu từ tốn liếm lên phần da sau tai hắn, vừa đủ để hơi thở hắn trở nên mất ổn định. "Chúng ta có thể trở nên tốt hơn bây giờ. Một người yêu thú cưng. Và một thú cưng muốn làm hài lòng chủ nhân của nó."
18
Từng chữ thốt ra từ cái miệng xinh đẹp đó như mật ngọt rót vào tai hắn, quá đỗi mê người. "Em đối xử với tôi quá tốt dù em không cần phải làm thế. Em biết là nếu em không muốn tử tế với tôi hay không muốn ở đây, điều đó hoàn toàn bình thường." Vegas xoay đầu, thì thầm vào cổ Pete. "Dù vậy thì, trông em rất nóng bỏng khi giằng xé bản thân." Nóng như ngọn lửa đốt cháy những ngón tay Vegas khi hắn cố nắm giữ, một hòn than hồng không bùng cháy dữ dội nhưng vẫn rất nguy hiểm khi muốn chạm vào. "Khi trái tim em tan vỡ, tôi như phát điên khi biết chỉ tôi mới có thể là nguyên nhân. Kể cả vậy, tôi vẫn muốn như thế thì sao? Em không muốn sống như vậy, đúng không?"
9
Pete dán chặt hông vào người đàn ông trước mặt, thể hiện sự khao khát chân thành của cậu ngay lúc này. "Em biết ý anh là gì, nhưng em càng không thích việc anh có thể sống thiếu em. Em ghét phải xa anh, anh sẽ không chịu được đâu, và em cũng thế. Lúc đó em đã nói với anh là em đói." Giữa những giọt nước mắt và sự hỗn loạn, thậm chí thời khắc đó, hắn đã nghĩ cậu thực sự thấy đói. Pete đẩy hông lại gần hắn hơn, khiến nó bỗng chốc được hiểu theo một hướng khác. Vegas nghe Pete giãi bày những cảm xúc chất chứa trong lòng, cậu tiếp tục nhỏ giọng thì thầm quyến rũ. "Những bữa ăn mà chủ nhân làm cho em, đút cho em, chúng ngon hơn bất cứ món ăn nào của đầu bếp ở Chính gia. Thức ăn ở đó chẳng là gì so với bàn tay của anh. Em muốn anh khao khát mọi thứ ở em, tất cả mọi thứ. Muốn biết từng suy nghĩ trong đầu khi anh thấy em bị trói lại, dâng cho anh. Em muốn hiểu rõ mọi thứ trong anh, kể cả những góc xấu xí đen tối nhất. Nhưng bây giờ, làm ơn, anh có thể nhẹ nhàng với thú cưng của anh được không? Em đói."
22
Vegas dùng tay không bị thương ở phía bên kia, với lấy đĩa trái cây trên bàn còn từ tối hôm qua. Pete thay đổi vị trí, ngồi vào lòng hắn, mọi suy nghĩ như biến mất khi cậu tập trung hết sự chú ý vào miếng dưa kẹp giữa các ngón tay Vegas. "Bé ngoan, em xứng đáng với mọi thứ trên đời này, cả những thứ tôi không thể cho em." Pete cố không thay đổi biểu cảm, nhưng cái lưỡi nhỏ lướt nhẹ qua đầu ngón tay Vegas cũng đủ để một luồng điện chạy qua tim hắn, vai hắn hơi nhói lên khi cố bình ổn lại hơi thở.
8
Sau khi nuốt xuống miếng thứ hai, Pete quay sang-không phải, là ngước nhìn Vegas mới đúng, trong khi cậu lười biếng cuộn mình lại thành một đống nhỏ nhỏ. Hắn có thể tưởng tượng Pete sẽ ngay lập tức trở nên cứng rắn, nguy hiểm thế nào, nếu bỗng nhiên có ai xông vào định làm hại hắn. Nhưng cũng giống như một con mèo nhỏ đang cuộn mình nghỉ ngơi sau những giờ đi săn, cảnh tượng này quá đỗi xinh đẹp để tin là có thật. Một vài giây im lặng trước khi Pete lên tiếng. "Vậy cho em tất cả những gì anh có đi."
Pete ngồi dậy, chống tay lên ngực Vegas. Cơn đau bỗng chốc chẳng còn khi Pete ngấu nghiến hôn như muốn nuốt chửng hắn. Cảm giác kích thích từ cái chạm lên cổ hắn, xuống xương quai xanh, Pete kéo xuống bên tay áo còn lại của hắn để không gì cản trở được tiếp xúc da thịt giữa hai người. Tất cả những gì Vegas có thể nghĩ là bảo bối xinh đẹp trước mặt này là CỦA HẮN. Bảo vật. Thú cưng. Tôi yêu em. Tôi muốn giữ chặt em mãi mãi.
Suy nghĩ đó có lẽ đã thoát khỏi môi hắn, vào lúc Pete điều chỉnh lại vị trí của mình, phân thân hai người chạm vào nhau qua lớp vải mỏng manh. Vegas không ngăn được đã nói ra suy nghĩ của mình, trong những tiếng rên rỉ của Pete bên tai. Là của anh. Chỉ mình anh thôi. Đừng bỏ em lại. Đừng để em đi. Em yêu anh.
2
Những gì Vegas có thể làm với cơ thể thương tích này là giữ nguyên vị trí, một tay hắn luồn vào trong áo Pete. Hắn muốn vào trong cả quần cậu, muốn cho cậu thứ cậu muốn dù rằng những vết thương khiến hắn không thể thoải mái vuốt ve Pete. Những cái gối xung quanh và cả điều khiển TV thật quá vướng víu.
1
Pete không cho hắn thời gian để điều chỉnh, cậu ngọ nguậy hông, khó khăn để vừa vặn với vị trí tay của Vegas, hắn cố gắng đỡ cậu ổn định tư thế.
"Làm ơn, làm ơn cho phép em."
Sự kích thích dâng trào trong Vegas, làm hắn quay