Hai nhà Hứa Lâm là bạn lâu năm, trong trí nhớ Lâm Hề Trì, từ trước đến nay mỗi một kỷ niệm nào cũng đều có hình bóng Hứa Phóng.
Hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, hai người quá hiểu rõ đối phương, trò cười của đối phương cũng đều xem hết, quá mức quen thuộc, giới tính khác biệt đều sẽ không có quá nhiều xem xét.
Lâm Hề Trì nói với bên ngoài Hứa Phóng là bạn nàng, cũng là thuận miệng nói.
Đối với nàng đáp án đúng nhất —— Hứa Phóng là người nhà của nàng.
Hứa Phóng lớn hơn nàng 2 tuổi, từ nhỏ cha mẹ sẽ dạy nàng ở trước mặt anh trai phải lễ phép, phải có thứ tự lớn nhỏ.
Cho nên ở hai năm đầu tiểu học, Lâm Hề Trì khi gọi Hứa Phóng, tự nhiên sẽ thêm chữ anh vào nữa – anh Hứa Phóng.
Giống như là hiện tại Lâm Hề Cảnh gọi Hứa Phóng.
Nhưng khi lớn hơn, ở ngày nọ, Lâm Hề Trì đột nhiên không gọi được, liền biến thành gọi cả họ tên cậu, liền tính là bị cha mẹ mắng nàng cũng không thay đổi.
Nàng còn nhớ rõ, năm lớp 12, bạn ngồi cùng bàn còn hỏi nàng, nếu Hứa Phóng thích nàng làm sao bây giờ.
Lúc ấy Lâm Hề Trì ý tưởng duy nhất chính là cảm thấy vớ vẩn, cũng hỏi lại cô ấy “Nếu anh trai của cậu thích cậu cảm giác của cậu như thế nào” không có bất luận chuyện gì khác.
Dây mẹ nó không phải loạn luân sao?
Lâm Hề Trì căn bản không nghĩ trả lời, nhưng bạn ngồi cùng bàn vẫn luôn quấn lấy nàng không bỏ, giống như là xem trò vui, nàng liền trả lời qua loa, nàng cũng không quá nhớ rõ nói gì đó.
Tóm lại chắc chắn không nói chuyện gì vui vẻ.
Nàng chắc chắn trước đó ý nghĩ nàng đối Hứa Phóng vẫn là nếu cậu có thích đồ của con gái nàng có thể mua giúp cậu váy áo đồ lót, thậm chí còn cho cậu mặc đồ của mình.
Cái ý tưởng này của Lâm Hề Trì vào ngày uống say bị thay đổi.
Nghĩ đến đồ lót là Hứa Phóng mua giúp, nàng còn suýt chút nữa cầm đi tìm Hứa Phóng nói chuyện size.
Lúc sau ở bên Hứa Phóng, nàng cảm thấy cùng cậu ở chung giống có thay đổi ở đâu.
Nhưng nàng không thể nói rõ.
Lâm Hề Trì lúc này mới phát hiện những ý tưởng trước kia chỉ là suy nghĩ của nàng.
Nàng giống như cũng không giống trong suy nghĩ của mình, không phải không coi Hứa Phóng là người bạn khác giới.
-
Lúc này, bởi vì Lâm Hề Trì để ý mà làm khó Tân Tử Đan, dưới cơn tức giận cũng chọn cách sắc bén đáp trả nàng.
Nàng tự hỏi muốn trả lời như thế nào.
Thật ra chuyện này Lâm Hề Trì cũng cảm thấy mình đúng là chuyện bé xé ra to.
Rốt cuộc còn ở chung 4 năm, chạm mặt thường xuyên thì không thích giao tiếp với cô nàng vẫn cần duy trì quan hệ bên ngoài.
Nhưng nàng thật sự không vui.
Vô cùng buồn bực.
Lâm Hề Trì thật sự thực không thích Tân Tử Đan lấy danh nghĩa của nàng đi tìm Hứa Phóng, cũng lấy lý do này tiếp cận cậu.
Tưởng tượng đến khả năng Tân Tử Đan sẽ thành công, tưởng tượng đến về sau bên cạnh Hứa Phóng nhiều hơn một người.
Tưởng tượng đến khả năng này nàng liền cả đời đều không muốn nói chuyện với Tân Tử Đan.
Tân Tử Đan nói thích Hứa Phóng, cho nên Lâm Hề Trì nghe được nàng nói về Hứa Phóng liền rất bực bội, cũng rất tức giận.
Nhưng vì cái gì mà tức giận?
—— “Cậu nói Hứa Phóng chỉ là bạn, thái độ của cậu với câu ấy chỗ nào giống bạn bè?”
Lúc nghe câu này, nàng cảm thấy giống như tìm được đáp án.
Trước kia chưa bao giờ nghĩ tới, nhưng suy nghĩ này giờ lại nảy mầm.
Như là bọt khí trong nước có gas không ngừng nổi lên, như là điệp khúc trong bài hát, như đột nhiên trời mưa to hạt mưa tạo thành vũng nước không ngừng bắn ra giọng nước.
Một khi thoát ra, liền cuồn cuộn không ngừng.
Không thể dừng lại
-
Thấy nàng vẫn luôn đứng yên, cũng không trả lời cô ta, cơn tức của Tân Tử Đan lại bộc phát, đang muốn dùng lời lẽ càng khó nghe với nàng để nàng mất mặt thì Lâm Hề Trì trả lời.
“Tôi không biết cậu tại sao thấy bên cạnh tôi có rất nhiều nam sinh.” Lâm Hề Trì cảm giác tim đập nhanh hơn nhiều, không muốn đem quá nhiều để ý trên người cô nàng, “Tôi cảm thấy tôi không cần phải giải thích với cậu, hơn nữa mong cậu đừng dùng từ lốp xe dự phòng nói về cậu ấy.”
Tân Tử Đan tức nghẹn: “Cậu làm còn không cho……”
“Cậu hiện tại lấy lập trường gì tới chỉ trích tôi.” Lâm Hề Trì mím môi, “Tôi và cậu ấy ở chung như thế nào có quan hệ gì với cậu, tôi ôm tình cảm như thế nào đối với cậu ấy có quan hệ gì với cậu.”
“……”
“Rốt cuộc cùng cậu có quan hệ gì, có thể làm cậu đúng lý hợp tình như là bạn gái cậu ấy như vậy.”
“Tôi chưa nói có liên quan tới tôi.” Tân Tử Đan đúng là không có lập trường, lúc này cũng có chút chột dạ, lại tiếp tục trào phúng, “Xem không vừa mắt mà thôi.”
So da mặt dày cùng nhanh mồm dẻo miệng, Lâm Hề Trì cảm thấy nàng chắc chắn sẽ thua, cũng đâm trở về: “Tôi và cậu ấy trai chưa vợ gái chưa chồng, đừng nói hiện tại, tôi liền tính làm trò hôn cậu trước mặt cậu cũng không quản được.”
“……”
Kết cục tự nhiên tan rã không vui.
Lâm Hề Trì đến ban công thu quần áo vừa phơi buổi sáng, cầm quần áo cùng khăn lông vào phòng tắm.
Vào nhà tắm, Lâm Hề Trì mới cảm thấy mình được ngăn cách với bên ngoài, khí thế vừa rồi nháy mắt biến mất, nàng ngồi xổm trên mặt đất, cắn môi nắm tóc, biểu tình như hỏng hết.
Lâm Hề Trì che lại trái tim, cảm thấy trái tim mình đều nhảy ra ngoài.
Mẹ nó.
Nàng cư nhiên thích Hứa Phóng.
Nàng thật sự thích Hứa Phóng.
Trời ạ.
Nàng thích Hứa Phóng.
Đây không phải chuyện vô cùng sai trái sao?
Nhớ tới vừa mới chính mình cùng Tân Tử Đan lời nói, Lâm Hề Trì không tiếng động mà kêu rên, nhịn không được dùng khăn lông che lại mặt, cảm thấy thẹn mà tức giận cũng không dám thở hổn hển.
Cái gì hôn môi.
Cái gì hôn môi a……
Nàng thật sự liền thuận miệng vừa nói.
Lâm Hề Trì ngồi xổm trên mặt đất, cả người cuộn giống quả bóng, giống quả trứng gà đỏ.
Thẳng đến chân tê dại, nàng mới kêu khẽ, đứng dậy bắt đầu cởi quần áo tắm rửa.
Từ phòng tắm đi ra, Lâm Hề Trì có chút không biết làm sao tâm tình bình phục lại một chút.
Nàng