Một lúc sau, Hàn Văn Triệt đang đứng ngoài cửa bệnh viện thì đột nhiên thấy Cố Tinh Nhi đến.
Cô tiểu thư này chắc là đến thăm em trai của mình đây mà.
Hàn Văn Triệt mỉm cười, cho hai tay vào túi quần, bước đến chỗ của Cố Tinh Nhi.
"Hello, chúng ta lại gặp nhau rồi."
"Cậu…tại sao lại ở đây?"
"Bạn em nhập viện đương nhiên em phải ở đây chăm sóc cho cậu ta."
"Hừ, tránh ra…để tôi vào thăm em trai tôi."
Cố Tinh Nhi cầm theo một giỏ hoa quả, đi ngang qua Hàn Văn Triệt còn không quên huých mạnh vào vai cậu ta.
Lại giở trò tiểu thư rồi nhưng Hàn Văn Triệt thích điều này.
Cậu ta chạy theo Cố Tinh Nhi, nũng nịu như một đứa con nít vậy.
"Chị, chị, đợi em với."
"Tránh xa tôi ra."
"Cho em đi cùng đi, chị đẹp."
Hai người đôi co cho đến tận lúc tới trước cửa phòng bệnh của anh.
Cửa phòng bệnh bật mở, hai người họ ngưng cãi nhau vì người đang ở trong phòng bệnh khiến cả hai ngạc nhiên đến há hốc miệng ra nhìn.
"Nhan…Điềm?"
Nhan Điềm đang nhẹ nhàng đắp chăn cho anh, tận tình chu đáo như một người vợ.
Thì ra Cố Hiểu Phàm đã ngủ, cô ta sau khi đắp chăn cho anh xong thì cầm theo túi xách đi về phía của Tinh Nhi và Văn Triệt.
"Suỵt, Hiểu Phàm vừa mới ngủ, hai người im lặng chút đi."
"Cô…cô…ai cho phép cô tới đây?" Cố Tinh Nhi chỉ tay vào mặt Nhan Điềm.
"Hiểu Phàm nhập viện, tôi tới thăm anh ấy thì có gì mà cần chị cho phép.
Chị có quyền gì mà cấm tôi?"
"Cái gì? Cô vừa nói cái gì? Nói lại lần nữa xem nào, hả?"
Cố Tinh Nhi bị Nhan Điềm chọc cho tức điên lên.
Hàn Văn Triệt cảm thấy sắp có giông tố kéo đến nên đã kịp thời giữ Cố Tinh Nhi lại để chị ấy bớt gây chuyện.
"Thôi được rồi, Hiểu Phàm đang nghỉ bên trong kia với lại đây là bệnh viện, chị nhường cô ta một lần đi."
"Thả tôi ra, tôi phải cho cô ta một bài học."
Nhan Điềm vênh mặt đi qua trước mặt Cố Tinh Nhi rồi ra khỏi phòng bệnh.
Cố Tinh Nhi bị Hàn Văn Triệt giữ lại nên không thể làm gì được.
"Đã bảo là buông tay ra rồi cơ mà.
Cậu đứng về phía cô ta đấy hả Hàn Văn Triệt?"
"Đương nhiên em đứng về phía chị rồi.
Cho nên em mới không thể để chị gây chuyện ở một nơi như thế này được."
"Đồ ngốc, ai cần cậu.
Đúng là làm bổn tiểu thư tức chết mà."
Cố Tinh Nhi đưa giỏ hoa quả cho Hàn Văn Triệt, giận dỗi rời đi.
Hàn Văn Triệt chạy vào phòng bệnh, để giỏ hoa quả ấy lên bàn rồi vội vàng đuổi theo Cố Tinh Nhi.
"Chị đẹp, đợi em.
Trời ạ, sao mà hay giận dỗi thế không biết."
Tối hôm ấy,
Cố Hiểu Phàm rời khỏi viện để về nhà.
Một ngày nằm trong căn phòng ngột ngạt ấy đã khiến anh chán muốn chết rồi.
Anh cũng không thể bỏ dở công việc ở công ty được nên mới quyết định ngó lơ lời của bác sĩ mà trở về Hanarix.
Thấy anh đang ngồi vừa đọc tài liệu ở ngoài phòng khách vừa uống cà phê, cô bèn pha một cốc nước cam rồi đem tới.
"Đừng uống cà phê nhiều quá, sẽ không tốt cho sức khỏe.
Anh uống nước cam cho mát."
Anh không trả lời mà cứ cắm mặt vào tài liệu trên tay và nhâm nhi cà phê.
Anh ngó lơ luôn cả cốc nước cam mà cô pha.
Có vẻ anh đang rất bận và không muốn ai làm phiền, cô cũng không muốn lán lại lâu.
"Sắp tới lễ mừng thọ của ông nội.
Ông nói sẽ giới thiệu cô với truyền thông và công chúng, cô vui rồi chứ?"
Đột nhiên anh lên tiếng làm cô giật mình quay đầu lại.
Cô không nghĩ là ông nội lại làm như vậy.
"Tại sao ông lại làm thế?"
"Cô hỏi tôi cũng vô ích.
Chẳng phải vì ông quý cô nên mới làm thế sao? Đó là điều cô muốn mà, được mọi người công nhận là Cố thiếu phu nhân."
"Tôi chưa từng nói là muốn như vậy."
"Tháo bộ mặt giả tạo đó xuống đi Hạ Yên Nhiên.
Từ khi ba mẹ tôi mất thì ông nội chưa từng tin tưởng ai ngoài cô cả.
Nếu không phải cô nói mấy lời đường mật với ông nội thì sao tự nhiên ông lại muốn làm thế?"
Rõ ràng anh đang vu khống cô nhưng cô hoàn toàn không làm những chuyện này.
Cô chẳng việc gì phải cầu xin ông nội giới thiệu thân phận mình với truyền thông trong khi cô muốn giấu còn không được.
Hạ Yên Nhiên siết chặt lấy chiếc đĩa, nghiến răng chịu đựng:
"Tôi đã nói tôi không làm.
Anh không tin thì tùy anh."
Cô không muốn đôi co với anh nên ngay lập tức rời khỏi phòng khách.
Sau khi cô lên tầng anh đã thẳng tay đổ cốc nước cam ấy vào sọt rác và cầm tài liệu vào trong phòng làm việc riêng của mình.
Hạ Yên Nhiên lên tầng, mở cửa vào phòng rồi khóa chặt cửa lại.
"Tại sao ông nội lại muốn làm như vậy? Chẳng lẽ đã đến lúc phải đối mặt với những lời ra tiếng vào đó rồi sao?"
Cô ngồi xuống đất, hai tay vòng qua ôm chặt lấy vai.
"Cố Hiểu Phàm có rất nhiều fan nữ, chuyện anh ấy lấy vợ bí mật đã