Doãn Từ Ân quay lại công ty đúng lúc cuộc họp cổ đông đang diễn ra ở Vũ Xuyên, nhưng bọn họ đều là những người nhìn sắc mặt của Hạ Bắc Sâm mà làm việc, cô không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng nhìn thấy sắc mặt anh vô cùng khó coi.
Cô quay về phòng làm việc của mình, hiện tại Doãn Thị thuộc chi nhánh của Vũ Xuyên sau khi bị Hạ Bắc Sâm sáp nhập, vậy nên cô không biết anh định biến Doãn Thị thành cái gì nữa.
Lục Bạch Tử cầm trên tay hai ly trà trái cây, gõ cửa phòng làm việc của cô.
Doãn Từ Ân bất giác ngẩn đầu “ Vào đi ”.
“ Cho em ” Lục Bạch Tử đặt một ly trà trái cây lên bàn làm việc của cô, bản thân thông thả ngồi xuống sofa.
Cô nhướng mài có chút nghi ngờ “ Có chuyện gì sao? ” dáng vẻ này của Lục Bạch Tử thì chắc chắn đã xảy ra chuyện gì hoặc là anh đã điều tra được cái gì rồi vậy nên mới đến đây tìm cô.
“ Anh vừa nghe được có người muốn gây khó dễ cho Hạ Bắc Sâm chỉ là hành tung quá bí ẩn không biết được như thế nào.
Em cũng nên cẩn thận một chút ” Nói người này muốn gây khó dễ cho Hạ Bắc Sâm là chuyện nhỏ thôi, nhưng chỉ sợ bọn họ không chỉ muốn gây khó dễ mà còn muốn anh thân bại danh liệt.
Cô cầm lấy ly trà trái cây nhấp một ngụm lớn, sau đó dựa vào ghế rồi vắt chéo chân, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía khung của kính “ Hạ Bắc Sâm thì em không chắc, nhưng anh yên tâm em sẽ không sao đâu ” hết chuyện này lại đến chuyện khác thật khiến người ta nhức đầu.
Bây giờ tung tích của Doãn Đạt còn chưa có, lại có thêm người muốn gây khó dễ cho Hạ Bắc Sâm.
Cánh cửa phòng làm việc của cô mở ra, Hạ Bắc Sâm thông thả bước chân thon dài cất bước đến chỗ của cô, không quan tâm Lục Bạch Tử đang ngồi chình ình ở sofa tròn mắt nhìn hai người họ.
Lục Bạch Tử hình như đã quá quen với cái cảnh này rồi, cậu ta cầm ly trà trái cây tay sờ sờ sóng mũi “ Tôi đi làm việc trước đây ”.
Doãn Từ Ân khẽ gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn Hạ Bắc Sâm sát khí đùng đùng nhìn chằm chằm cô, xong lại di chuyển ánh mắt xuống ly nước trên tay cô, anh khẽ nhíu mài.
Bản thân anh tùy tiện tựa vào bàn làm việc của cô, hai tay chống lên mặt bàn làm việc, đưa mắt sắc bén nhìn cô.
“ Bé con! Em uống nước của Lục Bạch Tử? ” Hạ Bắc Sâm chậm rãi lên tiếng.
Cô cũng không chối bỏ mà gật đầu nhìn anh “ Sao vậy? như vậy có thể tiết kiệm tiền cho anh mà ” lời nói mang theo ý nửa thật nửa đùa của cô.
“ Bé con từ khi nào em biết tiết kiệm tiền cho tôi vậy? ” Anh thật sự không biết nên làm thế nào chỉ là gương mặt không cảm xúc nhìn cô lên tiếng hỏi tiếp.
Cô đặt ly trà xuống, đứng dậy vòng tay ôm lấy cổ của anh, đưa ánh mắt vui vẻ nhìn anh “ Lúc nào cũng tiết