Cùng Thiên Không đáp lời vài câu, sau đó, nhìn xem nữ nhi ngồi ở bên cạnh, thần thái ung dung, u tĩnh, Đoạn Y Trân liền nhắc nhở :“Tuyết nhi, đợi một lát nữa, nếu nghe thấy người khác nói gì đó, con cũng đừng để tâm, có biết không?”
“Vâng, mẫu thân đừng lo.” Nhẹ gật đầu, hoàn toàn trái ngược với sắc mặt kém cỏi của Đoạn Y Trân, thần sắc trên mặt Doãn Tuyết lại tốt hơn nhiều, ánh mắt cũng rất có thần, tựa như đang suy tư chuyện gì đó.
Lúc này, ngồi trên ghế chủ tọa, uống rượu một hồi, phảng phất mới nhớ đến mục đích chính của điển lễ hôm nay, Thiên Không mới quay sang, dò hỏi Liễu Hi :“Phu nhân, Dạ Minh đâu?”
“Thần quân xin chớ gấp, đệ đệ của thiếp thân đã đem hắn áp giải đến sau đài.” Nhưng không thể không thừa nhận, tâm lý của Liễu Hi quả thật là rất vững vàng, không chỉ không hoảng không hốt, mà còn có thể cười khẽ hồi đáp.
“Đợi một lát nữa, khi khúc nhạc này tấu xong, chư vị tu sĩ đều đã vui vẻ thưởng nhạc, liền sẽ đem hắn mang lên.”
“Vậy sao? Vậy cũng được.” Dưới cái nhìn chăm chú của Liễu Hi, Thiên Không liền gật đầu, cũng không tiếp tục truy hỏi gì nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ là, khi nghiêng mặt sang nơi khác, khóe môi ông lại có chút nhếch lên…
Ở bên dưới, đám người vẫn đang xum tụm cùng nhau, chỉ là, rất nhanh, không biết là đến từ nơi nào ở phía sau, một tiếng kinh hô cũng đã đột ngột vang lên.
Sau đó liền giống như ôn dịch, hướng về xung quanh lan tràn.
“Linh lực của ta! Tại sao ta lại không điều động được linh lực?”
“Chết tiệt, tay chân của ta không còn sức lực nữa, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?!!”
“…”
Trong nháy mắt, cả đám người liền loạn thành một đoàn.
Tiếng huyên náo bên dưới rất nhanh cũng đã lan truyền đến những chỗ ngồi trên đài cao này.
Thậm chí, một vài vị đại năng cũng đã thử nghiệm một chút, sau đó lại tá hỏa phát hiện, linh lực trong đan điền của bản thân cũng đã bị phong bế, tựa như biến thành người bình thường…
“Vị đạo hữu này, không biết ngài…”
“Chẳng lẽ đạo huynh cũng bị phong bế đan điền, không thể vận dụng linh lực?”
“…”
Nghe thấy tiếng xì xào của đám tu sĩ ngồi lân cận mình, Đoạn Y Trân liền nhíu mày, thử cảm nhận linh lực trong thể nội một chút, quả nhiên, không có phản ứng!
Đáy lòng hơi trầm xuống, nhìn xem xung quanh, cuối cùng, ánh mắt Đoạn Y Trân liền rơi vào trên ly rượu bày ở trước mặt của mình, nâng mắt nhìn về phía Thiên Không :“Thần quân, chuyện này là thế nào?”
Chỉ là, không ngờ được rằng, đối diện với bà, lại chỉ là sắc mặt cũng âm trầm như nước của Thiên Không.
Chẳng lẽ…ông cũng bị phong bế linh lực?
Lúc này, ngồi trên ghế chủ tọa, bị mọi người chất vấn, Thiên Không tựa như cũng không quá bình tĩnh mà đưa mắt nhìn về phía Liễu Hi, trầm giọng quát :“Tại sao mọi người lại trúng độc…chẳng lẽ là ngươi?!!”
“Thần quân, ngài làm sao vậy? Chẳng lẽ…linh lực của ngài…” Mắt hạnh mở to, miệng anh đào cũng bởi vì kinh ngạc mà khẽ nhếch, Liễu Hi liền hoảng sợ đứng dậy, giải thích :“Không phải thiếp thân đâu thần quân, có lẽ là do người khác hạ độc, ngài phải