Lâm Thần cũng không ngừng lại, mà là trực tiếp đi tới bên cạnh giá sách. Ở chỗ của một giá nến, đem nó nhấc lên.
Ngay tức khắc, bức tường trước mặt gã liền lập tức hé ra một đường nhỏ, kích cỡ vừa đủ để một người đi qua. Sau đó, Lâm Thần liền trực tiếp tiến vào trong dưới ánh mắt của hai người Dạ Minh.
Đây là hai mật thất xây cạnh nhau?
Quân Du Ninh nghi hoặc nghĩ, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc vẫn còn đang âm thầm quan sát của Dạ Minh, hắn vẫn là đem lời muốn hỏi đè xuống.
Lâm Thần cũng không biết là làm gì bên trong, nhưng lại trở ra rất mau. Chỉ vừa rời khỏi mật thất, gã đã gấp không chờ kịp đi trở về bên giá sách.
Gã đứng yên tại chỗ rất lâu, chí ít cũng có một khắc hơn. Đến lúc này, gã rốt cuộc mới chịu động, lần nữa đem cơ quan của giá sách khởi động.
Thông đạo âm lãnh dẫn xuống lòng đất lại một lần nữa mở ra, Lâm Thần liền nhanh chóng bước xuống, bóng lưng cũng không che giấu được cảm xúc kích động.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vốn, Quân Du Ninh cho rằng sẽ phải đợi thêm một lúc nữa. Nhưng lúc này, Dạ Minh đã đột ngột bắt lấy tay hắn, ra hiệu hắn nhanh chóng ly khai.
Bước chân của Dạ Minh rất nhanh, trực chỉ mật thất phía bên cạnh. Nhưng trước khi đi qua đó, y vẫn là nhấn xuống cơ quan ở giá sách, nhường giá sách trở về vị trí ban đầu, chặn lại đường lui của Lâm Thần.
Dạ Minh và Quân Du Ninh một trước một sau đi vào trong mật thất. Chỉ thấy, nơi đây là một gian phòng chỉ rộng khoảng mười trượng.
Vách tường rất dày, chứng tỏ biện pháp cách âm rất khá.
Có điều, chỉ vừa bước vào, Quân Du Ninh liền đã không nhịn được mà nhíu mày.
Mùi máu tươi quá nồng.
Nhưng quan trọng nhất, vẫn là cách bài trí ở đây.
Ở giữa phòng là một chiếc giường đá thật lớn, bốn góc đều có xích sắt, bên trên vẫn còn đọng lại vết máu chưa khô.
Xung quanh, lại là vô số hình cụ từ chùy, búa, cho đến roi da, các loại,... Không khó để đoán, gian phòng này chín phần mười chính là dùng để tra tấn người.
Nhưng đối với những thứ này, Dạ Minh lại làm như không thấy. Y chỉ một đường đi thẳng về phía vách tường bên trái.
Nơi đó có để hai vật gì đó có cấu tạo rất giống bồn sắt, hoàn toàn hàn chết. Phần đầu lại có hai đường ống, thông vào bên trong vách tường, cũng không biết là dẫn đi đâu.
Mục tiêu của Dạ Minh vô cùng minh xác, y vừa ra tay, liền đem chốt vặn trên đầu của bồn sắt vặn ra. Sau đó mới khoanh tay đứng ở bên cạnh nhìn xem.
"Ca ca, thứ này..."
"Là một loại mê dược, chỉ cần vô ý hít vào, cho dù là đại la thần tiên thì cũng đều phải gục. Nếu ở trong không khí, nội trong một khắc, liền sẽ tự động tiêu tan." Dạ Minh mặt không biểu tình giải thích.
Nghe được những vật này, lại nhớ tới hành động kỳ quặc của Lâm Thần lúc nãy, tốn chút thời gian, Quân Du Ninh liền đã đoán ra được một chút ngọn ngành.
Xem ra, đầu của bồn sắt này chính là dẫn tới đường hầm ngầm bên