**Bốn người ở chương trước là con của sư tôn Kỉ Tình, hai nam hai nữ, không phải bốn tên nghiệt đồ nha!
**Trong hai nhi tử, có một người là công trong truyện mới.
Liễu thành - một tòa thành trì ở biên giới Tây Mạc.
Bởi vì gần sát với khu vực cằn cỗi nhất đại lục, nên tình huống ở nơi đây có thể gọi là ngư long hỗn tạp. Người cư trú, chín phần mười đều không phải kẻ tốt, thuộc về tán tu ở tầng dưới chót nhất.
Hôm nay, Liễu thành đổ mưa rất lớn, từ sáng sớm đến tận nửa đêm, cơn mưa vẫn chưa có dấu hiệu dứt hẳn. Có thể xem là cơn mưa lớn nhất trong mười mấy năm qua ở một nơi oi bức thế này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ là, người của Liễu thành, tất cả đều không quá chào mừng cơn mưa này.
Rất đơn giản, thời tiết đột ngột phát sinh dị thường, chứng tỏ thế gian này sẽ sắp sửa đón nhận đại tai biến.
Bởi vì sao? Mười mấy năm trước trong miệng bọn họ, cũng liền chính là lần Tam giới đại chiến đó. Khi đó chết bao nhiêu người, chỉ cần nghĩ đến, liền đã khiến người run sợ.
"Ài, thế gian này quả thật là càng ngày càng không thái bình."
"Mới yên bình không được mấy năm, bây giờ lại phải có đại sự sắp phát sinh. Rốt cuộc là có để người ta có con đường sống không."
Bên trong một tòa khách trạm nho nhỏ ở Liễu thành, một đám khách trọ nửa đêm bị tiếng mưa đánh thức, lúc này đang tụ tập lại cùng nhau ở dưới sảnh đường, riêng phần mình uống rượu trò chuyện.
Nội dung câu chuyện cũng chỉ xoay quanh về dị biến, sau đó là đến những đại sự xảy ra gần đây. Cuối cùng, thì lại bắt đầu chuyển đến trên thân của kẻ bị truy nã nửa năm không có tung tích nào đó...
"Này, các ngươi nói xem cái tên Dạ Minh đó rốt cuộc là đã trốn đến chỗ nào rồi?"
"Nói không chừng đã sớm chết ở xó xỉnh nào đó rồi đi. Nếu không các ngươi cũng biết rồi đó, nửa năm này, vô số thế lực trong thiên hạ gần như là đem cả đại lục đều lật úp, đào sâu ba tấc đất. Cho dù là con chuột thì cũng đều đã sớm bị tìm ra."
"Ngay cả một chút tin tức cũng không có như vậy, cũng chỉ có khả năng là thịt nát xương tan, táng thân trong bụng yêu thú mà thôi." Một vị tu sĩ ngồi ở trong góc phòng ngay tức khắc liền phe phẩy quạt giấy nói ra suy đoán.
Chỉ là, ngay tức khắc liền nhận phải phỉ nhổ :"Xàm ngôn, cũng chưa chắc. Nói không chừng đối phương đã dựa vào phương thức nào đó, lẩn trốn truy lùng của chúng nhân cũng không chừng."
"Dù sao, các ngươi không cảm thấy kẻ này rất tà môn à?"
"Tà môn? Tà môn như thế nào?" Một thiếu niên trẻ tuổi ngay tức khắc