Đoạn Y Trân cùng với Liễu Chính đã quen biết nhau từ rất lâu. Sư phụ của cả hai là sư huynh muội của nhau, cho nên, tình cảm giữa hai người bọn họ vẫn luôn rất tốt, có thể xem như là thanh mai trúc mã.
Kỳ thực, Liễu Chính vốn là một mỹ nam tử đã từng nổi danh tu chân giới. Ông mười tám tuổi vào Trúc Cơ, dung mạo đã có thể vĩnh trú không phai.
Chỉ là, do một lòng lấy thân nhập đạo, mong muốn nếm trải sinh lão bệnh tử của thế gian, nên ông mới cố tình biến đổi, để chính mình trở nên già nua, phù hợp với thân phận và tuổi tác.
Không giống với Liễu Chính trong đầu ngoại trừ tu luyện thì liền đã giống như khúc gỗ, không còn gì khác. Đoạn Y Trân từ nhỏ liền đã lén lút ái mộ ông.
Chỉ là, bởi vì Liễu Chính luôn đối xử với bà như muội muội, nên bà cũng không dám tỏ rõ việc này, mà lựa chọn giấu kín.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Theo tuổi tác của cả hai càng lớn, sư phụ của Liễu Chính liền quyết định giúp ông định hôn phối. Người được lựa chọn đầu tiên không phải ai khác, liền chính là Đoạn Y Trân.
Khi từ trong miệng sư phụ của Liễu Chính nghe thấy lời đề nghị này, Đoạn Y Trân có thể nói là vui vẻ không thôi. Nhưng không ngờ, ở trước mặt bà cùng gia sư hai bên, Liễu Chính thế mà lại trực tiếp cự tuyệt.
Lúc đó, sư phụ của Đoạn Y Trân cũng rất tức giận, nếu không phải bà liên tục can ngăn, thì ngài ấy rất có thể đã phất tay áo bỏ đi.
Sau đó, Liễu Chính mới chịu giải thích. Ông nói rằng bản thân chỉ muốn truy cầu đại đạo, cả đời này cũng sẽ không thành thân, cho nên không muốn làm tai hoạ cuộc đời của cô nương nhà người ta.
Sư phụ của Liễu Chính cũng khuyên can rất lâu nhưng kết cục vẫn không thể thay đổi được quyết định của ông.
Chỉ là, dù bị từ chối, Đoạn Y Trân cũng không hề từ bỏ mối tơ tình này, âm thầm ái mộ ông. Thậm chí, bởi vì bà che giấu quá mức tinh tường, nên Liễu Chính từ đầu tới cuối đều chưa từng phát hiện ra chuyện này.
Cho đến một lần đó, Liễu Chính trong lúc tu luyện lại vô tình gặp phải tâm ma, bị tâm ma điều khiển tâm trí...
Ông dùng hết lý trí còn lại của mình tìm đến một danh kỹ, chuẩn bị cùng nàng song tu giải trừ tâm ma.
Nhưng không ngờ, lúc đó Đoạn Y Trân lại vô tình phát hiện được chuyện này, len lén theo chân ông. Cuối cùng lại đánh ngất danh kỹ, cùng ông phát sinh quan hệ.
Liễu Chính tỉnh lại, đem chuyện đã xảy ra trong đêm đều quên mất, cuối cùng lại cho rằng người cùng mình song tu chính là danh kỹ. Mà Đoạn Y Trân thì bởi vì không biết nên dùng tư thái gì để nói mọi chuyện cho ông biết, cho nên đã trước một bước trở về Hoa Ảnh Cung.
Bởi vì bà biết rất rõ, Liễu Chính không yêu chính mình. Nếu bà đem chuyện này nói ra, thì cũng chẳng khác gì đang cố tình dùng dây cưỡng ép trói chặt Liễu Chính.
Ông nhất định sẽ đồng ý chịu trách nhiệm với bà,