Chương 23. “Em muốn ngày ngày trò chuyện cùng anh.”
Điền nguyện vọng trở thành việc quan trọng hàng đầu của nhà họ Khương, ít nhất thì Lâm Xảo Nghiên cho là như vậy.
Ngược lại Khương Như Vũ không cảm thấy vậy, miễn là xếp đại học Lâm Giang ở nguyện vọng đầu, chuyên ngành không phải là khoa học tự nhiên đến cô cũng không có cách nào đặt bút là được.
Sau này dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Khương Như Vũ, lại loại trừ đi hai ngành Kế toán và Thương mại điện tử.
Điền xong nguyện vọng, thời gian thật sự qua nhanh, chớp mắt đã trôi qua cực nhanh.
Sau khi nghe nói trang chủ các trường đại học ra tin tức trúng tuyển nhanh hơn thư trúng tuyển chính thức, Khương Như Vũ cứ hai ngày một lần lên trang chủ chính thức đại học Lâm Giang tra tin.
Rất nhanh trên trang trúng tuyển đại học Lâm Giang cô tra được tên của mình.
Khương Như Vũ, khoa Kinh tế và Thương mại chuyên ngành Kinh tế học.
Thời điểm cuối tháng 7, cô nhận được thư thông báo trúng tuyển trường học gửi tới.
Khương Như Vũ chụp vài tấm hình thư trúng tuyển, sau đó chọn một tấm gửi cho Phó Ý.
Tin nhắn gửi đi được một lúc lâu, cô nhìn khung trò chuyện trống rỗng ngẩn người một hồi mới nhớ tới lần trước gửi tin nhắn cho Phó Ý còn chưa trả lời.
Khương Như Vũ có chút buồn bực, giơ tay muốn thu hồi ảnh chụp, không ngờ cô vừa mới ngẩn người quá lâu, đã qua 2 phút rồi, đành thôi vậy.
Khung trò chuyện trống rỗng càng nhìn càng khó chịu, cô mở trang cá nhân của anh, tựa như giận dỗi trực tiếp kéo anh vào danh sách chặn.
Nếu đã không trả lời tin nhắn của cô, vậy sau này cũng đừng trả lời nữa, cô tức giận nghĩ.
Thấy rất nhiều bạn học đều đi làm thêm vào kỳ nghỉ hè, Khương Như Vũ cũng dứt khoát tìm một công việc, là việc làm thêm ở cửa hàng trà sữa.
Cửa hàng trà sữa nằm trong một trung tâm mua sắm lớn, coi như là dưới cái nóng nực của tháng 7 tháng 8 cũng không thấy quá cực nhọc.
Ông chủ và đồng nghiệp đều là người trẻ tuổi, rất quan tâm tới cô, lúc đi làm nếu như không có khách đến còn có thể dùng nguyên liệu trong cửa hàng nghiên cứu đủ loại trà sữa hắc ám.
Đảo mắt lại nghênh đón một kỳ khai giảng mới, buổi chiều ngày 3 tháng 9, Khương Như Vũ cùng bố mẹ đến đại học Lâm Giang báo danh.
Tuy nói rằng tháng 9 đã vào thu nhưng ở Lâm Giang chẳng cảm nhận được chút khí thu nào, vẫn nóng bức như mùa hè vậy.
Sau khi đến đại học Lâm Giang , Lâm Xảo Nghiên và Khương Vân Trí chờ ở trong xe, Khương Như Vũ theo bảng chỉ dẫn của khoa Kinh tế và Thương mại đi tiến hành báo danh.
Hôm nay đầu cô nóng lên mặc một chiếc váy denim dài, hai đùi bị ôm sát, lúc này nhìn thấy hàng người báo danh khoa Kinh tế Thương mại, vừa nhìn phải đến 100-200 người, còn không có phông bạt che nắng, thiếu chút nữa muốn thẳng tay xé giấy báo trúng tuyển rồi rời đi.
Kẹp ô vào cổ, cô cúi đầu nghịch điện thoại, thỉnh thoảng di chuyển với tốc độ rùa bò theo hàng ngũ tiến lên phía trước.
Ước chừng xếp hàng hơn một giờ, rốt cuộc cũng đến lượt cô.
Đàn chị ngồi ở băng ghế mặc đồng phục của hội học sinh khoa Kinh tế Thương mại, đầu tiên là đọc tên cô, đối chiếu xong tư liệu rồi để vài đàn anh đàn chị trong khoa đưa cô đến ký túc xá, thuận tiện giúp cô mang hành lý lên.
Khương Như Vũ cùng anh chị đến trước xe bố mẹ, sau khi lấy xong hành lý họ lại dẫn cô về hướng ký túc xá.
Đây cũng là lần thứ hai cô tới đại học Lâm Giang, trước đây trong lúc thi đấu thể thao đã tới một lần, từ đó tới giờ cách ba năm mới trở lại, thay đổi cũng thật nhiều.
Trước đây cảm thấy giống khu dân cư nhỏ, qua ba năm nhìn lại thật sự đẹp lên rất nhiều.
Tầng ký túc xá của cô không cao, ở tầng 3, bốn người một phòng, giường trên bàn dưới.
Chắc là mới sửa sang không lâu, ký túc xá nhìn mới tinh, có điều hòa, cũng có khoảng trống để bọn cô đặt máy giặt.
Tóm lại Khương Như Vũ khá hài lòng.
Cùng nhau thu dọn ký túc xá xong, thời gian còn sớm vợ chồng Khương Vân Trí lên tiếng chào cô rồi rời khỏi trường học; bạn cùng phòng của cô vẫn chưa tới, Khương Như Vũ ngồi trên bàn buồn chán nghịch điện thoại.
Chơi được một lúc, bạn cùng bàn hồi cấp 3 Dương Lệ gửi tin nhắn Wechat cho cô.
Cô vừa mở ra nhìn, là bóng lưng cô xếp hàng ở khoa Kinh tế Thương mại báo danh.
[Cậu cũng học ở đại học Lâm Giang sao? Sao không nói cho tớ!?]
Khương Như Vũ không hiểu gì hỏi cô ấy.
[Không phải tớ đã đăng ở vòng tròn bạn bè rồi sao?]
[Tớ không nhìn thấy, coi như là cậu không nói cho tớ biết, thật không đáng là bạn tốt!!!]
[...]
Qua mấy phút, Dương Lệ lại hỏi cô.
[Cậu học chuyên ngành nào vậy?]
[Khoa Kinh tế thương mại, chuyên ngành Kinh tế học. Còn cậu?]
Lúc này bên kia điện thoại qua một hồi lâu mới trả lời cô.
[Chắc chắn mình bị bỏ thuốc mới đến chuyên ngành Toán học! Toán học! Toán học!]
[Học viện giáo dục của trường này lại có thể chiêu mộ học sinh khối Khoa học xã hội.]
[Nằm dưới đất khóc lớn.jpg]
Xem tới đây, Khương Như Vũ không nhịn được, bật cười thành tiếng.
Trước kia cô đã tìm hiểu qua về đại học Lâm Giang, muốn chuyển chuyên ngành chỉ có thể đợi đến năm hai đại học vừa khai giảng chuyển ngay, thành tích chuyên ngành ban đầu và chuyên ngành chuyển đều không thể quá kém, một trong những điều kiện cơ bản nhất chính là không được thi lại môn nào.
Sợ là Dương Lệ trong bốn năm đại học đều không thoát khỏi môn Toán rồi.
Chuyên ngành Toán học… Dương Lệ dời chủ đề sang Toán học, ma xui quỷ khiến, cô lại nghĩ tới Phó Ý.
Thật ra cô không biết có phải Phó Ý học chuyên ngành này không.
Cô không thích Trần Ngạn cho nên chưa từng hỏi chuyên ngành của anh ta; Phó Ý chỉ dạy cô học nhưng cư xử rất dịu dàng, cứ như vậy không biết sao bản thân lại có thể không hỏi anh vấn đề này.
Chẳng qua có thể khiến cho Lâm Xảo Nghiên tin tưởng sẽ dạy cô thật tốt thì chuyên ngành chắc chắn đến tám chín phần mười rồi.
Xoắn xuýt hồi lâu, Khương Như Vũ vẫn gửi một tin nhắn cho Dương Lệ.
[Cái đó… cậu có thể giúp tớ hỏi thăm một người không? Chắc là cùng chuyên ngành với cậu.]
[Ai?]
[Là một đàn anh khóa trên, tên là Phó Ý, hiện tại chắc đang học năm ba.]
[Có biến!!???]
Khương Như Vũ tùy tiện tìm một cái cớ đối phó cho qua chuyện, đúng lúc này bạn cùng phòng mới của cô đến.
Cũng là cùng đến với bố mẹ, nhìn qua còn xinh xắn hơn cô, chậm rãi đi theo sau bố mẹ, nhìn như một người bạn nhỏ vậy.
Tóc dài quá xương quai xanh một chút, một nửa được ghim lên; cô ấy đeo gọng kính giống Harry Potter, mặc một chiếc áo T-shirt sạch sẽ gọn gàng, quần short nữ cạp cao phối với giày bệt.
Đôi mắt không tính là lớn nhưng ngũ quan hết sức tinh xảo, cô