Vị Rượu Trên Môi

Chương 53


trước sau


Thích Vãn chậm rãi đi lên sân khấu dưới con mắt nhìn chăm chú của toàn hội trường, váy đỏ chót bồng bệnh, gương mặt cười dịu dàng mà tự tin.
Cô khẽ gật đầu chào hỏi thầy Quý rồi nhận cúp trong tay ông, hướng mặt xuống dưới đài chuẩn bị phát biểu cảm nghĩ nhận giải.
Đèn chiếu quá sáng khiến mắt cô hơi chói không nhìn rõ nhưng cô vẫn tìm được chính xác vị trí Dụ Kiêu ngồi trong hơn trăm người ngồi dưới, cô quơ quơ cúp về phía anh, nở nụ cười tươi roi rói.
Caramen rất hiểu ý mà hướng ống kính về phía Dụ Kiêu.
Sau khi anh vào trong đã tháo khẩu trang, cụp vành mũ xuống thấp nhưng ý cười khóe miệng rất rõ ràng, đôi mắt sâu thẳm như ngôi sao tỏa sáng trên mặt hồ.
Tương tác nhỏ giữa hai người không khỏi khiến cư dân mạng như bị ăn chanh, mưa đạn chạy trên màn hình.
Thích Vãn nêu cảm nghĩ nhận giải, đầu tiên cảm ơn ban tổ chức ban giám khảo đã công nhận cô, cảm ơn thầy Quý đã thưởng thức cô, đề cử cô dự thi, bày tỏ hi vọng các nhiếp ảnh trẻ được công nhận, đặc biệt là nữ nhiếp ảnh có thể được ông chúng tán thành.
Sau khi kết thúc phát biểu, tiếng vỗ tay dưới đài như sấm động, Thích Vãn lại cảm ơn một lần nữa rồi chậm rãi đi xuống sân khấu.
Lễ trao giải tiến vào hồi công bố các giải thưởng cuối, Thích Vãn đang ở hiện trường nên cũng không biết chuyện phát sinh trên mạng.

Cô còn lo lắng tan cuộc quá nhiều người, Dụ Kiêu sẽ bị người nhận ra nên cố ý chào hỏi ban tổ chức để rời đi trước.
Trông thấy cô đứng dậy rời đi, một nhiếp ảnh trẻ tuổi bên cạnh còn thấy mất mát, nghĩ không kịp thêm wechat người ta đã phải đi rồi.
Đang lúc do dự lấy dũng khí đuổi theo bắt chuyện hay không, kết quả đã nhìn thấy cô chạy thẳng về phía một dáng người cao lớn.
À, người ta có bạn trai rồi.
Tuyệt vọng
Dụ Kiêu đứng ở cửa ra hội trường, lẳng lặng chờ đợi bạn gái.

Anh nhếch môi cười, mở rộng hai tay về phía cô.
Thích Vãn lao vào vòng ôm ấm áp của anh, vui vẻ cọ qua cọ lại trong ngực anh.

Sau cô buông ra, ngước cổ giơ cúp lên, hai con ngươi sáng lóng lánh: “Em đoạt giải rồi!”
Cô thật sự bất ngờ, vốn tưởng rằng năm đầu tiên tham gia được đề cử đã là kết quả không tệ rồi, không nghĩ tới còn giành giải.

Bây giờ cảm giác của cô giống như đang nằm mơ, cả người đều lâng lâng.
Dụ Kiêu buông cô ra, nhanh chóng cởi áo khoác lên người bạn gái: “Chúc mừng em!”
Anh khẽ hôn lên tóc cô: “Đi ra ngoài trước.”
Thích Vãn khoác tay anh đi ra ngoài: “Vậy lần này em đoạt giải có thưởng gì không?”
Dụ Kiêu cười nhẹ: “Em đoán xem.”
?
Người đàn ông này còn học bộ dáng ra vẻ thần bí nữa?
Cô không muốn anh đạt được mục đích, nói: “Em đoán được rồi.”
“Đoán được gì?”
Thích Vãn chu môi: “Anh đoán xem em đoán được gì?”
Dụ Kiêu véo nhẹ mũi cô một cái, cười khẽ: “Thua em đấy.”
Hai người nắm tay cười cười nói nói đi ra ngoài, không nghĩ tới vừa đi tới đại sảnh hội trường đã bị một đám phóng viên bát quái xông lên bao vây.

Đèn flash chớp lóe liên tục làm hai người không mở nổi mắt, phóng viên giơ microphone không ngừng đặt câu hỏi.
“Dụ Kiêu, xin hỏi một chút bạn gái đoạt giải có gì muốn nói không?”
“Xin hỏi tác phẩm nhiếp ảnh của Thích Vãn tiểu thư chụp từ bao giờ vậy? Là chụp Dụ Kiêu sao?”
“Dân mạng đều rất muốn biết hai vị quen biết mến nhau từ lúc nào, thuận tiện tiết lộ một chút được không?”
“Xin hỏi trước mắt hai vị có dự định kết hôn không?”
Phóng viên tranh nhau nói anh một câu tôi một câu, líu ríu làm cho đầu óc Thích Vãn mơ hồ, hoàn toàn không hiểu rõ tình huống hiện tại là gì.
Dụ Kiêu ôm chặt Thích Vãn vào trong ngực, dùng tay ngăn cản các ống kính sắp chạm vào mặt cô.

Anh cau mày, sắc mặt nặng nề mang theo không vui vì bị người quấy rầy.
May mà Đường Gia luôn chờ trong xe phát hiện tình huống bên này, cô mang theo người phòng làm việc chạy tới trước khi sự kiên nhẫn của Dụ Kiêu gần như chạm tới cực hạn, mau chóng gọi bảo vệ che chắn cho hai người đi ra ngoài từ trong đám người hỗn loạn.
Lên xe, Thích Vãn xoa xoa cái cúp suýt bị chen hỏng, hỏi: “Chuyện gì thế này? Sao đột nhiên nhiều người đến vậy?”
Rõ ràng trước khi bọn họ vào sân, Dụ Kiêu vẫn giấu kín rất khá, cũng không bị nhận ra, sao đột nhiên lại có một đoàn phóng viên đến?
Đường Gia lấy điện thoại di động ra, đưa hot search weibo đến trước mắt hai người: “Nào có đột nhiên, ngay từ lúc bắt đầu lễ trao giải, tên của hai người đã treo trên hot search rồi.”
Thích Vãn: “….”
【 Dụ Kiêu cùng bạn gái tham gia giải Kim Tượng 】
【 QW 】
【 Thích Vãn 】
Mười hot search đầu tiên đã bị cô chiếm 3 cái, đồng thời nhiệt độ có xu thế càng ngày càng cao.
Thích Vãn để điện thoại di động xuống, dáng vẻ sống không còn gì luyến tiếc: “Em ngã ngựa rồi.”

Trên đường quay về khách sạn, cái tài khoản QW này đã tăng thêm mấy chục vạn fan hâm mộ, bình luận và tin nhắn nhiều vô kể.
Trước đó Thích Vãn không lộ diện, dân mạng muốn ăn dưa cũng không tìm ra cô.

Lần này bị phát hiện, như ong vỡ tổ tràn vào tài khoản này.
【 Thì ra chủ blog tôi theo dõi từ lâu vậy lại tình địch của tôi!! 】
【 Trách không được trước đó Dụ Kiêu điên cuồng like acc này! A a a a, sao chúng ta không phát hiện sớm hơn chứ.


【 Huhu, giao thừa ngày đó bọn họ còn ở bên nhau kìa.


【 Hóa ra chúng ta đã sớm ăn cẩu lương rồi.


【 Lật hết weibo của cô ấy phát hiện, danh xứng với tài nha! 】

【 Haha, dạng này cũng dám gọi danh xứng với tài? Mấy nhiếp ảnh gia được đề cử trong lễ trao giải hôm nay có người nào không tốt hơn cô ta? Phụ nữ chơi là giỏi chứ chụp ảnh cái gì! 】
【 Lâu trên kì thị giới tính à? Tại sao phụ nữ lại không thể chụp ảnh được hả? Kỹ thuật chụp ảnh của đàn ông con trai mấy người còn không bằng con gái chúng tôi đâu nhé! 】
【 Gần nửa năm này, bộ ảnh phòng làm việc Dụ Kiêu tung ra đều do cô ấy chụp, bao nhiêu người quỳ cầu cô ấy chụp nhiều thêm, bây giờ lại đến công kích kỹ thuật người ta? Có mặt mũi tí đi.


【 Nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp không đơn giản là selfi chụp mặt đẹp đâu ạ, cảm ơn! 】
【 Mị chẳng hiểu chụp ảnh chuyên nghiệp hay không, nhan sắc chị gái này là gu của mị, mlem mlem 】
【 Siêu cấp lợi hại! Thế nhưng vì sao weibo cô ấy không có một bức ảnh tự chụp nào nhỉ? 】

Trừ những bình luận này, Thích Vãn còn nhận được không ít tin nhắn riêng ấm lòng, có vài cô gái nhỏ mở miệng đã gọi cô là chị dâu, cảm ơn cô làm bạn bên người Dụ Kiêu, chúc cô và Dụ Kiêu tốt đẹp, idol họ thích nhiều năm về sau giao cho cô như là lời chúc phúc.
Đương nhiên trừ những fan hâm mộ tốt bụng chúc phúc, thế giới này xưa nay không thiếu antifan, cô nhận được không ít các loại lời ác độc nguyền rủa mình.
Thế giới này có quá nhiều ác ý, rất nhiều người tự thích suy diễn rồi điên cuồng công kích, kêu đánh kêu giết trong thế giới ảo, mặc sức phát tiết sự ác độc của mình.

Họ tự cho mình đứng ở đỉnh cao đạo đức, chỉ tiện tay đánh vài dòng chữ nên không cần phải chịu trách nhiệm gì.
Nhưng đôi khi ngôn ngữ chính là một lưỡi dao, không đâm lên người mình vĩnh viễn không cảm thấy đau.
Lúc đầu cô không muốn để ý tới những người này, không muốn bị anti phá hỏng tâm trạng tốt của mình nhưng tắt điện thoại đi trong lòng lại uất ức vô cùng.

Từ nhỏ cô đã được mọi người nâng trong lòng bàn tay, chỉ yêu đương bình thường cũng không làm chuyện gì thương thiên hại lý, tại sao cô phải nén nhịn mặc sức cho bọn họ mắng?
Càng nghĩ càng giận, cô muốn dạy cho đám anti này cách làm người.

Cô thuận tay chụp màn hình mấy câu mắng khó nghe nhất, phát cho luật sư riêng của Thích Yến Thần: 【 Chuẩn bị thông báo luật sư.


Đoạt giải là việc vui, Thích Vãn chỉ bị ngôn luận trên mạng ảnh hưởng trong giây lát, cô nhanh chóng tìm lại tâm trạng của mình.
Trở lại khách sạn, Thích Vãn không lập tức thay đồ mà vui mừng khấp khởi chụp mấy bức ảnh tay cầm cúp đăng lên vòng bạn bè.

Không ngoài suy đoán thu hoạch một loạt lời chúc mừng tâng bốc, còn có mấy tên nhị thế tổ muốn mời cô giá cao giúp họ chụp ảnh cưới.
Chờ thật lâu mãi không thấy Thích Yến Thần like, Thích Vãn suy nghĩ rốt cục bố già nhà mình có biết chuyện này hay không, mấy cái thẻ bị đóng băng bao giờ mới được thả?
Cô mặt dày chia sẻ ảnh chụp vào nhóm chat gia đình: 【 @ Ngô Ngạn Tổ Vạn Thần, ba ba, ba nhìn cái cúp này có giống mấy cái thẻ ngân hàng bị khóa không? 】
Thích Yến Thần không trả lời, ngược lại là Đinh Văn Sơ nói ba ba ở trên máy bay không nhìn điện thoại, nói chờ ông về sẽ tổ chức party lớn chúc mừng Thích Vãn, mấy tấm thẻ kia không phải lo.
Thích Vãn đắc ý tìm Dụ Kiêu khoe khoang: “Anh nhìn hoàng hậu nương nương nhà em nói muốn chúc mừng em giành giải này!”
Ngày mai Dụ Kiêu sẽ phải về đoàn phim Thịnh thế Trường An, lúc này anh đang ngồi vắt hai chân lên ghế sô pha nghiêm túc đọc kịch bản, nghe vậy cũng chỉ nhàn nhạt “Ừ” một tiếng.
Thích Vãn: ?

Cô giật kịch bản của anh ra, hung hăng ngồi lên đùi anh, ôm cổ anh nói: “Này, hôm nay em đoạt giải, anh thực sự không thưởng gì sao?”
Dụ Kiêu vuốt tóc của cô, nở nụ cười thâm ý, cầm kịch bản cô cướp trở về nói: “Ngoan, đừng quấy rầy anh, chút nữa lại nói.”
Anh vỗ nhẹ vào vai cô: “Trong hành lý của anh có nửa phần kịch bản dưới, em vào cầm giúp

anh đi.”
Trải qua kinh nghiệm nhiều lần, Thích Vãn rất hiểu rõ tác phong của anh, mơ hồ cảm giác được anh lại làm chuyện gì thần bí, cô tìm tới chiếc rương kia, mở ra dưới sự nghi vấn đầy trong lòng.
Quả nhiên, trong rương hoàn toàn không có kịch bản gì, chỉ có một hộp quà đóng gói tinh xảo.

Thích Vãn quay đầu lại cười với anh, đắc ý kiểu “em biết ngay anh sẽ vậy mà”.
Cô mở hộp quà ra, bên trong là trọn bộ máy ảnh.

Thích Vãn nhận ra đây chính là bộ máy ảnh kỉ niệm 100 năm ra đời của Leica Camera AG mới ra không lâu, toàn thế giới chỉ có 25 bộ!
Giống như phụ nữ thích kim cương nước hoa son môi, đối với kẻ yêu thích chụp ảnh mà nói, sưu tầm bao nhiêu máy ảnh đều không ngại nhiều, Thích Vãn nâng quà lên yêu thích không rời tay.
Dụ Kiêu chẳng biết buông kịch bản xuống đi đến sau lưng cô từ lúc nào, anh ôm cô từ phía sau: “Thích không?”
Thích Vãn gật đầu không chút do dự: “Thích.”
Dụ Kiêu ôm lấy vai cô, chậm rãi cởi dần xuống: “Trừ cái này anh còn có thưởng khác.”
Vừa rồi tại hội trường trao giải, ánh mắt những người đàn ông kia không ngừng liếc về phía cô thực khiêu chiến nhẫn nại của anh.

Lúc ấy anh đã nghĩ, sau khi trở về nhất định phải phạt cô giống như bây giờ.
Thích Vãn đắm chìm trong sự vui sướng vì nhận được món quà, mãi đến khi khóa kéo lễ phục trên người bị kéo đứt, cô mới biết được thâm ý trong câu nói kia của anh.
Đúng là quá đáng mà!
Cái này mà coi là thưởng gì chứ, đây là thưởng chính anh thì có!
Mười hai giờ khuya, Thích Vãn toàn thân bủn rủn nằm trong ngực Dụ Kiêu, bị người đàn ông này chế giễu thể lực quá kém.
Thích Vãn nửa thật nửa giả đấm anh một quyền: “Phiền chết.”
Dụ Kiêu cười mà không nói.
Hai người cứ ôm nhau như vậy, Dụ Kiêu nửa người dựa vào gối đeo kính mắt đọc kịch bản, Thích Vãn nghịch lọn tóc bỗng nhiên cảm khái: “Mặc dù bị phát hiện nhưng em vẫn rất thông minh nhé, cái weibo kia chỉ đăng ảnh chụp đẹp đẹp, dân mạng không đào được gì.”
Nhưng cô thật sự đánh giá thấp khả năng Serleck Holmes của cư dân mạng, bọn họ có tên tuổi làm cơ sở đã nhanh chóng vượt tưởng tra được tài khoản Instagram của cô, từ một vài ảnh chụp ngày thường về sau khoe ân ái, tất cả đều bị đào không còn cái gì.
【 Có tự chụp, thật sự là cô ấy! 】
【 Một bó hoa hồng to như thế, là Dụ Kiêu tặng sao? 】
【 Dáng vẻ cô ấy giống như rất có tiền, túi xách tùy tiện đều là Hermes! 】
【 Nguyên một tường nước hoa này là thật sự tồn tại sao! 】
【 Cái máy ảnh này, 60 vạn??? 】
【 Có ai biết cô này làm gì không? Tôi nhìn trước kia cô ấy thường xuyên đi du lịch khắp thế giới? 】
Thân phận bạch phú mỹ của Thích Vãn đã bị bại lộ như vậy, nhưng trước đó cô đắc tội không ít người, đặc biệt là mấy nghệ sĩ nữ bị cô “chỉnh”.

Sau khi tài sản instagram bị đào ra, nhanh chóng có doanh tiêu hào vạch trần, nói trước khi cô ở bên Dụ Kiêu thật ra là tiểu tam bị người bao dưỡng.
Đám doanh tiêu hào này tồn tại không biết giới hạn, chỉ cần có người dùng tiền cái gì cũng dám nói.
Có người tự xưng là nhân viên đoàn phim vạch trần, trước đó Thích Vãn đã cùng phó tổng phía đầu tư mập mờ không rõ, quay đầu lại dây dưa với ảnh đế, thật sự là có thủ đoạn.
Tăng thêm số lượng lớn thuỷ quân tràn vào bình luận định hướng, “sự thật” Thích Vãn được bao nuôi lập tức truyền ra vòng fan, thâm chí còn lên hot search.

Fan hâm mộ cầu xin Dụ Kiêu nhìn thấu bộ mặt thật của bạch liên hoa này, mau chóng chia tay!
Ngày hôm sau trời chưa sáng, Dụ Kiêu và Thích Vãn đã phải lên máy bay về đoàn phim, không ai chú ý chuyện hỗn loạn trên mạng kia.


Phong trần mệt mỏi hơn nửa ngày, vừa về tới đoàn phim, Dụ Kiêu lập tức được chuyên viên tạo hình mang đi hóa trang, tranh thủ thời gian quay phim, không thể chậm trễ một giây.
Thích Vãn ngồi trên ghế mây chuyên dụng của anh ngáp một cái, thỉnh thoảng chào hỏi mấy nhân viên có quen biết.
Không biết có phải là chịu ảnh hưởng công khai tình cảm hay không, cô luôn cảm thấy có vài ánh mắt nhìn cô có chút kỳ quái.
Cô quá buồn ngủ nên tạm thời không muốn quản.
Ngỗng trắng nhỏ Ôn Thời Niệm hí hửng chạy đến bên cạnh Thích Vãn, Thích Vãn đưa cho cô nàng một hộp nhỏ, buồn ngủ híp mắt nói: “Muốn đường không có, mang cho em một cái lắc tay kim cương từ nước Pháp này.


Ngoài dự liệu, Ôn Thời Niệm đột nhiên rất có cốt khí mà đẩy tay cô ra, giọng điệu đắc ý dáng vẻ “nhìn tiền tài như cặn bã”.
“Kim cương không kim cương cái gì, chị tiểu Vãn, bây giờ em chỉ quan tâm chừng nào chị ‘vặt đầu’ bọn họ!”
Thích Vãn không hiểu: “Vặt gì?”
Ôn Thời Niệm lấy di động ra, trượt đến những doanh tiêu hào tung tin đồn nhảm kia: “Chị xem đi, chính là cái này! Bọn họ dám nói chị được bao nuôi, còn không biết pts tấm hình này thế nào, chị nói có tức hay không?”
Thích Vãn tập trung nhìn vào, thật đúng là bức ảnh cô kéo tay một người đàn ông trung niên bước xuống từ chiếc xe sang.

Bối cảnh là sân trường đại học của cô, thời gian có vẻ đã lâu, hình như là lúc cô vừa nhập học năm nhất.
Nhưng kim chủ bao nuôi cô trong truyền thuyết kia không phải ai khác chính là cha già nhà cô, Thích Yến Thần tiên sinh!
Thích Vãn: “Khi đó đã bảo ông ấy uống ít rượu đi rồi không nghe, em nhìn xem, uống đến mập như vậy.

Bây giờ gầy xuống đúng là đẹp trai hơn trước một chút, cũng rất có hương vị trung niên nha, em nói đúng không?”
Ôn Thời Niệm co giật khóe miệng: “Có ý gì?”
Đang nói, cổng đoàn phim đột nhiên xuất hiện mấy vị âu phục giày da, người đàn ông trung niên dẫn đầu đứng tại chỗ đánh giá một vòng, trực tiếp đi về hướng Thích Vãn.
Có nhân viên thấp giọng nghị luận: “Người này chính là kim chủ trong tấm ảnh kia đó.”
“Không phải người ta biết cô ta yêu người khác nên đến làm khó dễ chứ?”
“Có khả năng, mau mau chuẩn bị máy ảnh kỹ càng, quay hình quay hình!”
“Tiểu Vãn!” Thích Yến Thần đứng nhìn bóng lưng con gái, nghiêm nghị hô một câu.
Thích Vãn quay đầu, hơi kinh ngạc đứng lên: “A, ông già, sao ngài lại tới đây?”
Ôn Thời Niệm: “Ông già?”
Thích Vãn cười giải thích: “Đây là ba tôi.”
Tất cả mọi người ở đây: “…”
Rất nhanh, chủ blog nào đó tự xưng biết được nội tình phát weibo: 【 Nói thật, mấy người đừng hắc cô ấy được bao nuôi nữa, bị vả mặt đấy! Tôi ở đoàn phim, bây giờ bị vả mặt đau lắm rồi! Nếu như có thể, tôi chỉ muốn liếm cẩu cô ấy! 】
[*] liếm cẩu “舔狗”: Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh hoặc trong trường hợp những người bình thường nhún nhường nịnh bợ trước người quyền quý cũng gọi là liếm cẩu.
Đám dân mạng còn đang hăng say xé bỗng lâm vào mơ hồ.

Hả, đây là ý gì? Lúc trước vạch trần Thích Vãn được bao nuôi chính là đoàn phim mấy người, bây giờ tẩy trắng cho cô ta cũng là đoàn phim mấy người?
Đoàn phim các người có độc?
Cư dân mạng không quan tâm bài đăng này lắm, tiếp tục chiến đấu lấy mục đích cuối cùng là Dụ Kiêu và Thích Vãn chia tay để xé, xé xé xé, sau đó phát hiện weibo chính thức của tập đoàn Vạn Thần bình thường không có bài viết nào, cùng lúc đăng hai bài viết.
Đâu tiên là ảnh chụp Thích Yến Thần và Thích Vãn ở sân trường lúc tốt nghiệp đại học, phụ thêm câu: 【Tình nhân nhỏ ruột thịt, trái tim.jpg 】
Thứ hai là thông báo luật sư, truy cứu pháp luật những người sử dụng mạng internet tùy tiện công kích Thích Vãn quá giới hạn, phía dưới là một danh sách ID weibo thật dài.
Nhìn thấy hai bài đăng này, cư dân mạng mơ hết ba phút.
Đây là…tình huống…gì?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện