Edit: Ngô Diệp Tử
Beta: Vô Ảnh
Có lẽ do ảo giác của cô, hai từ cuối cùng Từ Hạo cố tình nhấn mạnh, khiến cho người ta dễ nảy sinh suy nghĩ đen tối.
Từ Hạo: Không phải ảo giác đâu, cảm ơn rất nhiều.
Khuôn mặt của Vân Thư đỏ bừng lên, cô cố giả bộ như không có chuyện gì xảy ra: “Ồ.”
Ở bên kia, Phó Nhiên cũng không khá hơn là mấy, khuôn mặt hết đỏ lại chuyển sang đen, tức giận quay sang nhìn Từ Hạo hận không thể giết chết anh ta.
Từ Hạo cầm ly nước lên uống, nở nụ cười đắc ý.
Nhân lúc hai nhân vật chính đang xấu hổ, không rảnh để ý đến mình, anh ta quay sang nhìn Vân Thư.
Từ Hạo đã từng gặp Vân Thư, nhưng chủ yếu là nhìn cô qua màn hình TV, với lại anh ta nghĩ mấy ngôi sao nổi tiếng thường xuyên trang điểm, thì khi gặp ở ngoài đời sẽ khác.
Từ Hào phải thừa nhận rằng Vân Thư quá đẹp, cô luôn được bình chọn là ngôi sao nữ sở hữu ngoại hình xinh đẹp nhất.
Nhưng anh nghi ngờ rằng cô chỉ đẹp khi trang điểm.
Vẫn không thể hiểu lý do vì sao Phó Nhiên- cây vạn tuế già lại nhất kiến chung tình với cô.
Đến bây giờ khi gặp được Vân Thư, anh ta mới hiểu được và thông cảm cho Phó Nhiên.
Anh ta vừa ngắm Vân Thư vừa cầm nước lên uống, cảm thấy cốc nước này trở nên ngọt ngào hơn.
Anh ta càng hiểu được lý do vì sao Phó Nhiên- cây vạn tuế già lại nhất kiến chung tình với cô.
Bất giác nổi hứng quan tâm đến Phó Nhiên, Từ Hạo quyết định không ngồi ở đây làm phiền hai người họ nữa, nhưng trước khi rời đi, anh ta cố tình muốn khiêu khích Phó Nhiên, nên tiến lại gần nói nhỏ vào tai Vân Thư.
“Đến tận bây giờ, Phó Nhiên vẫn chưa hẹn hò với ai cả.
Ngoại trừ mẹ của cậu ấy ra, cậu ấy chưa từng ở chung với người khác phái.
Cho nên nếu cậu ấy làm điều gì khiến em không vừa ý, em cứ góp ý thẳng thắn với cậu ấy.
Em đừng để vẻ ngoài lạnh lùng của cậu ta lừa gạt, thực ra cậu ấy rất dễ xấu hổ, em cứ thoải mái bắt nạt cậu ấy.”
Vân Thư: “!!!”
Anh ta cố tình nhấn mạnh hai từ “bắt nạt”, rất dễ khiến người khác hiểu nhầm.
Tuy nhiên, bây giờ Vân Thư không để ý đến mất điều đó, cô để tâm đến vế phía trước hơn.
—— Đến tận bây giờ, Phó Nhiên vẫn chưa hẹn hò