Thẩm Nhạn tránh khỏi tay Thẩm Khâu, nghiêng đầu về một phía khác tránh xa hắn.
"Ý ngươi là gì?."
"Ý trên mặt chữ." Thẩm Khâu cầm lên một chung trà nhàn nhạt đáp.
Thẩm Nhạn: (ꐦ ´͈ ᗨ `͈ )
Ngươi không thể nói tiếng người sao?!
"Ha, đùa ngươi thôi."
Đùa không vui hé!
"Dù sao ngươi cũng là hoàng đệ ta, để ngươi làm con tin ở một nước xa lạ thật tội nghiệp a, nên ca ca đưa ngươi về nước đây." Thẩm Khâu ánh mắt thương cảm nhìn Thẩm Nhạn nhưng lưỡi lại liếm liếm khóe môi.
"......" Cám ơn, nhưng ta méo cần! (ꐦ ´͈ ᗨ `͈ )
"Ngươi không sợ mình phá hư kế hoạch của cha ngươi sao?" Đưa y về như vậy thật sự làm trái ý của Thẩm Dục, ban đầu đưa y đến cũng là vì kế hoạch giết hoàng đế Diệp Quốc bây giờ thời khắc chưa chín mùi hân lại đưa y về.
Không lẽ có kế hoạch mới sao? Thẩm Nhạn nghi ngoặc nói ra câu hỏi.
"Ha, chuyện đó ta có tính toán.
Ta tìm đủ kế sách mới đem ngươi đưa lên xe ngựa này được, ngươi không phải nên cám ơn ta một tiếng sao?."
"...ngươi chưa hỏi ý ta, ngươi tự ý bắt cóc ta như vậy không sợ Diệp Chấn nghi ngờ sao?!." Y không biết còn có kế hoạch này, tự nhiên bị bắt cóc như vậy khiến Thẩm Nhạn không vui tí nào! Bắt cóc y trước mặt Diệp Chấn đây là qua tự tin hay hấn nắm chắc phần thắng trong tay? Hoặc là xong có âm mưu gì khác nữa?
"Ta chỉ là muốn kiểm tra một chút." Thẩm Khâu vén mành cửa sổ nhìn ra bên ngoài một chút, trời đã về chiều xe ngựa vẫn lắc lư đi không ngừng nghỉ.
Kiểm tra? Kiểm tra thứ gì?
Nhận ra nghi ngoặc của Thẩm Nhạn, Thẩm Khâu cười nói: "Ở bên người Diệp Chấn lâu như vậy rồi, ngươi không muốn biết trong lòng hắn ngươi có vị trí thế nào sao?".
Địa vị trong lòng?
Đúng là y có chút muốn biết nếu y bị bắt đi như vậy, Diệp Chấn sẽ làm gì? Lo lắng đi tìm hay mặc kệ y dù sao hiện tại y cũng chỉ là một con tin một nam sủng địa vị thấp kém.
Thẩm Nhạn cũng không trong mong gì nhiều y sợ, sợ mình nuôi hi vọng quá sâu đến lúc thất vọng lại càng nhiều, nhưng y muốn thử cược một ván này xem.
Trong lòng thì có chút chờ mong nhưng bên ngoài vẫn lạnh mặt nói với Thẩm Khâu: "Ngươi cược sai rồi, hắn sẽ không vì ta mà đến đây đâu.
Tốt nhất ngươi nên thả ta ra thì hơn."
"Hửm? Thử xem sao." Thẩm Khâu không để ý lời y nói, bây giờ hắn mới là người chủ động là người quyết định ở đây.
"Nếu thật sự trong lòng Diệp Chấn ngươi chả là gì thì ta mang ngươi về làm người bên cạnh ta cũng không tệ." Liếm liếm môi, hắn nhìn Thẩm Nhạn nói ra suy tính.
Thẩm Nhạn:"......."
"Bây giờ chỉ có hai phương án, thứ nhất nếu Diệp Chấn đến cứu ngươi như vậy không phải chứng minh ngươi có chút địa vị