Tác giả: Vi Sinh Noãn
Trên người Koubi tồn tại rất nhiều "Ngoài ý muốn".
Mang thai Koubi là một chuyện ngoài ý muốn.
Konan thuận lợi sinh Kousame xong rất nhanh đã dưỡng tốt thân thể, cô muốn có thêm một đứa con gái, Kouen tỏ vẻ chỉ cần cô thích là được. Nhưng hai năm đều không có động tĩnh, tuổi lớn dần, Konan cũng thôi chờ mong. Không ngờ, hai năm sau, tới 34 tuổi rồi, Konan lại ngoài ý muốn có thai. Không giống Koukaku trước im sau nghịch, cũng không giống Kousame trước nghịch sau im, Konan an ổn vất vả sinh hạ được một đứa con gái.
Dù dung mạo không khuynh quốc khuynh thành như Kousame, Konan vẫn "yêu thích không buông tay" con gái nhỏ thơm tho mềm mại của mình, khiến Kouen muốn tranh thủ lúc con gái còn nhỏ bồi dưỡng tình cảm cho kịp không thể xuống tay.
Nhưng mà... Thần trí Koubi dị thường.
Trẻ mới sinh nên không thấy được, nhưng lâu dần, Konan phát hiện con gái phản ứng mê man với ngoại giới, hai mắt luôn như có một tầng sương mù, trống rỗng vô thần. Thái y và danh y dân gian đều đã hỏi thăm qua, lại không chẩn ra nguyên nhân, càng đừng nói bốc thuốc đúng bệnh.
Konan tự trách rất nhiều ngày, cô cho rằng vì cô lớn tuổi nên mới tổn thương Koubi. Kouen, Koukaku và Kousame ba người liên thủ khó khăn lắm mới khuyên lại được. Tự trách cũng không được gì, Konan lên tinh thần chăm sóc tỉ mỉ, kiên nhẫn dẫn đường, thề phải bù đắp con gái thật tốt.
Cũng may tuy Koubi mê mang, nhưng lại không ngu dại, so với không thể phản ứng, bé càng giống như là không muốn phản ứng, Konan dạy nhiều, bé có thể tiếp thu ra hình ra dạng. Dù có vất vả, chỉ cần Koubi có khởi sắc, Konan cũng không oán không hối.
Koubi mãi đến ba tuổi mới mở miệng nói chuyện lần đầu tiên.
Đó là một ngày xuân ấm áp, bách hoa nở rộ kiều diễm vô song. Konan kéo tay Koubi tản bộ trong hoàng cung ngắm hoa, Koubi ngừng trước một gốc đào, hai mắt ngơ ngẩn nhìn cây đào nở rộ, không chịu đi. Konan thấy Koubi thích, hái một bông hoa thả vào lòng bàn tay phấn nộn của bé.
Koubi vẫn ngơ ngẩn, nhìn hoa đào lại nhìn Konan, túm ống tay áo của cô, nâng hoa đào lên. Konan thuận theo sức lực nhỏ bé của Koubi ngồi xổm xuống, Koubi lấy hoa đào nâng cho Konan, nhìn trái nhìn phải, đột nhiên mở miệng, giọng nói ngọt ngào vang lên, "Mẫu hậu, tuyết."
Tuyết? Konan cũng không biết vì sao trong mắt Koubi hoa đào lại liên quan đến tuyết, nhưng Koubi đột nhiên mở miệng nói chuyện khiến cô kích động mà xem nhẹ việc nhỏ không đáng kể này.
Lúc này ước chừng giờ Tỵ một khắc (9h30), trời quang đãng không mây. Ngắn ngủi một canh giờ sau, toàn bộ Đế đô bị mây đen dày đặc bao phủ, chưa quá một khắc sau đã làm mưa to tầm tã.
Chuyện xảy ra bất ngờ, ngày xuân hiếm khi mưa to thế này, cơn mưa vô tình tàn phá những đóa hoa kiều diễm đang nở rộ ở vùng ngoại ô, sau cơn mưa, những cánh hoa màu trắng hồng rơi rụng đầy đất, tạo nên vẻ đẹp dễ vỡ mong manh.
Tất cả chuyện này, đúng là do Koubi dùng hết sức tạo thành.
Trong đầu Koubi ngây thơ mơ hồ tồn tại ấn tượng mùa đông năm trước đại ca Koukaku hái hồng mai cài lên tóc mẫu hậu. Bé còn chưa phân biệt được hoa đào phấn hồng trước mắt, chỉ là nhớ tới cảnh tượng lúc đó, muốn tuyết trắng làm nền.
Konan trước khi dị trạng xảy ra đã phát hiện ngăn cản, lại chỉ kịp biến đại tuyết thành mưa từ trên trời.
Trong đầu là một mảnh hỗn độn, không biết ma pháp là gì, bởi vì không khống chế được sức mạnh khiến toàn bộ Đế đô đều bị cuốn vào, sức mạnh của Koubi chỉ có thể dùng từ đáng sợ để hình dung. Khiến Konan kinh hãi còn có, vì sao cô chưa bao giờ cảm giác được con gái mạnh đến mức này?
Ma lực bạo động khiến Koubi liên tục sốt nhẹ hôn mê bất tỉnh. Ma pháp của Konan không có tác dụng, Judal xem xong thì nói Koubi có sức mạnh kỳ lạ, các loại Rukh trong cơ thể hỗn loạn, lại không rõ nguyên do. Người nhà Ren bó tay không có cách nào, Kouen đành phải đến Balbadd tìm Alibaba, hy vọng cậu ta tìm ra Aladdin, mà Aladdin có cách giải quyết.
Cuối cùng, người cứu tràng là người nửa đường quay về cùng Kouen, Yunan.
Koubi được cứu tỉnh, ma lực vẫn lưu động mình thường, bản thân cũng dần hoạt bát hơn. Tuy trên mặt thường thường vẫn là mê man ngây thơ, lại có thể cười, bị Koukaku trêu cợt cũng biết uỷ khuất mách phụ hoàng và mẫu hậu.
Dù muộn, dù sức mạnh cường đại trong thời đại này không biết là phúc hay hoạ, Koubi tốt xấu vẫn có thể trưởng thành như một đứa trẻ bình thường.
Cái ngoài ý muốn này vốn nên như vậy trôi qua, nhưng không như mong muốn, vì lực lượng kia quá cường đại, có người cảm thấy không ổn.
Sau khi "Hội đàm" kết thúc, Đế quốc Kou, Đế quốc Leam, Sindra ước định hai năm ba nước sẽ phong hội một lần. Phong hội có ý nghĩa là để ba nước tổng kết trần thuật, chứng minh từ sau phong hội trước đến giờ rất thành thật, không xâm lược quốc gia khác, cũng không có ý đồ chinh phục thế giới. Phong hội sẽ được ba nước thay phiên làm chủ, năm nay vừa lúc đến Đế quốc Kou.
Hội nghị vào buổi sáng ngày đầu tiên kết thúc, giờ cơm trưa nghỉ ngơi, Sinbad giống như lơ đãng kéo chuyện của Koubi ra.
"Con gái của Kouen các hạ là Công chúa Koubi đúng không. Ta nghe nói Công chúa Koubi là một ma pháp sư có thể so sánh với Magi, không biết có thật hay không?"
"Vua Sinbad là có ý đồ với con gái bốn tuổi của ta sao?" Kouen nheo mắt lại, không khí nhẹ nhàng trong bữa ăn đột nhiên thay đổi.
Bởi vì Vua Leam không đến do còn có việc trong nước, mà Muu Alexius có thân phận xứng với Vua bên đó nên không có ngại ngùng gì, Titus lấy thân phận Magi đại biểu Đế quốc Leam tham dự kinh ngạc lắng nghe tranh cãi mấy vòng, tính nghiêm trọng đã bay đến trình độ Ren Koubi phải bị ba nước cùng giám thị.
Titus ý bảo Muu mở miệng hoà hoãn không khí tránh trường hợp hai vị Vua không dùng kiếm mà ném đũa vào mặt nhau luôn. Đột nhiên lại nghe một tiếng "Keng" vang lên, một con dao thái thịt dừng ngay trước mặt Sinbad, cắm mấy phần vào bàn gỗ.
Sinbad nhìn con dao cắm hơn nửa xuống bàn. Hắn mới cảm nhận được ma lực dao động, con dao này đã tới trước mặt, nếu cố ý mạnh thêm vài phần, mặt hắn chắc cũng thành mèo mướp.
"Ối, ngại quá, trượt tay."
Người nói chuyện là nữ tử mặc tố y ngồi bên cạnh Kouen, cô nói cười