Chương 7: (Lấy đá hạ nhiệt + khiêu khích, hơi H)
Edit: Cỏ thanh thủy văn
Sau khi Vương Lỗi đồng ý ra ngoài, Long Thần lại tiếp tục vùi đầu làm việc.
Vài giờ sau, tiếng gõ cửa lại vang lên, là Vương Lỗi mua quần áo mang về.
Long Thần nhìn ra ngoài cửa sổ, mùa hè trời tối muộn, lúc này mặt trời đã lặn nhưng màn đêm vẫn chưa đến, từ văn phòng tổng giám đốc trên tòa nhà cao tầng nhìn ra, chỉ thấy bầu trời sáng rực, phản chiếu ánh sáng từ những tòa nhà xung quanh.
Đã đến giờ cơm chiều, sao con thỏ nhỏ vẫn chưa có động tĩnh gì? Hay là ngủ trên giường rồi?
Long Thần nghĩ thầm, sau đó lập tức đẩy cửa bước vào phòng.
Ngay khi anh bước vào, trên giường trống rỗng, giống hệt như lúc chiều anh rời đi. Long Thần đảo mắt, cách một lớp kính, thấy Giản Tiểu Tây vẫn còn ngâm mình trong bồn tắm.
Anh vừa lo vừa giận, cất bước dài đi vào. Quả nhiên, con thỏ nhỏ ngủ thiếp đi trong bồn tắm. Anh nhúng tay vào, nước trong bồn đã lạnh từ lâu.
“Con thỏ này, dậy đi!” Long Thần vỗ nhẹ lên mặt cô.
“A~” Giản Tiểu Tây đỏ bừng mặt, choáng váng, cảm giác như có người gọi cô, nhưng cô không biết là ai, mí mắt cô rất nặng, cô cố gắng mở ra nhưng vô ích.
Thấy đã gọi mấy tiếng nhưng cô dường như vẫn tỉnh tỉnh mơ mơ, Long Thần hơi lo lắng sờ tay lên trán cô, quả nhiên nóng hổi, cô bị sốt rồi!
Đúng là một con thỏ ngu ngốc không biết tự chăm sóc mình!
Long Thần bất lực, nhưng càng cảm thấy đau lòng nhiều hơn.
Anh nhẹ nhàng bế Giản Tiểu Tây lên, cầm lấy chiếc khăn bên cạnh lau cho cô, sau đó quấn cô trong áo choàng tắm, ôm cô ra ngoài.
Sau khi đặt Giản Tiểu Tây lên giường, Long Thần quan sát chiếc giường bừa bộn: Ga giường vốn dĩ trắng tinh, sạch sẽ, trải qua một trận hoan ái vào buổi trưa đã trở nên bẩn vô cùng, dâm thủy và tinh dịch mặc dù đã khô, nhưng vẫn để lại từng dấu vết rõ ràng, mà nổi bật nhất là vết máu màu nâu đỏ trên đó.
Đó là vật kỷ niệm cô từ ngây thơ trong sáng đã trở thành người phụ nữ của anh.
Đôi mắt Long Thần tối lại, vừa rồi lúc cơ thể trần trụi của cô bị anh ôm vào trong ngực chùi rửa, gậy thịt của anh đã cứng lên, giờ phút này hồi tưởng lại cảnh tượng dâm mỹ vào buổi chiều, chỗ kia của anh càng căng to.
Cách lớp áo choàng tắm thật dày, Long Thần bóp mạnh lên ngực Giản Tiểu Tây, “Đợi em hết bệnh, em phải đền bù cho tôi gấp trăm lần!”
Trong phòng nghỉ không có thuốc, giờ này đi bệnh viện các bác sĩ cũng đã nghỉ làm, trừ khi là cấp cứu.
Anh suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn quyết định mang Giản Tiểu Tây về nhà trước.
Vất vả ôm Giản Tiểu Tây từ công ty xuống nhà xe, còn cầm theo mấy túi quần áo trên tay, Long Thần cảm giác mồ hôi khắp người, xưa nay anh có bệnh ưa sạch sẽ, thế là sau khi đặt Giản Tiểu Tây nằm lên ghế xong, nhanh chóng lái xe chạy về nhà.
Anh có rất nhiều nhà trong thành phố, mặc dù ở ngoại ô biệt thự rộng hơn, nhưng anh lo buổi tối nhỡ bệnh tình của Giản Tiểu Tây trở nặng, đến bệnh viện lại không tiện, thế nên lái xe về căn nhà trong nội thành gần công ty .
Anh thích yên tĩnh, cho nên chỉ thuê người giúp việc bán thời gian, lúc này dì ấy đã hết việc, căn nhà lớn như vậy chỉ có anh và Giản Tiểu Tây.
Vất vả bế Giản Tiểu Tây lên giường, cởi quần áo cho cô, thay đồ lót và đồ ngủ anh mới mua, anh lập tức đi vào phòng tắm tắm rửa sơ qua.
Lúc ra ngoài, Giản Tiểu Tây vẫn chưa tỉnh, anh đưa tay chạm vào, dường như càng nóng hơn.
Đi đến phòng khách tìm thuốc, đầu tiên là lấy nhiệt kế đặt vào miệng cô, sau đó tìm thuốc hạ sốt, rót một ly nước ấm.
Ba phút sau, Long Thần lấy nhiệt kế ra, 38 độ, thật sự phát sốt rồi.
Anh dùng tay bóp cằm cô, để cô hé miệng, nhét thuốc vào, sau đó cho cô uống một ngụm nước.
“Ngoan, uống thuốc ~” Long Thần nhẹ giọng dỗ dành.
“A~” Giản Tiểu Tây há to miệng, nhưng bất ngờ bị sặc, cô liên tục ho khan, nôn thuốc hạ sốt ra.
Long Thần lắc đầu: “Đúng là không nghe lời!”
Nói xong, anh lại cầm một viên thuốc khác, đặt nó vào miệng cô, sau đó anh uống một ngụm nước lớn, đỡ đầu cô dậy, cúi đầu hôn lên.
Anh nhanh chóng tách môi cô ra, xâm nhập vào khoang miệng cô, vừa dùng lưỡi trêu chọc, vừa thừa dịp lúc cô mơ mơ màng màng, rót hết nước vào ép cô nuốt xuống.
Cuối cùng, cô uống thuốc nhờ nước anh bón cho.
Long Thần thở phào một hơi, anh cũng không dám ngủ, thế là liền dời laptop, ngồi trước giường, vừa làm việc vừa thỉnh thoảng liếc nhìn Giản Tiểu Tây.
“Nóng quá ~ ╥﹏╥…” Hơn một giờ sau, Giản Tiểu Tây sốt cao rên rỉ khó chịu.
Bàn chân vốn được đặt dưới chăn duỗi ra ngoài, hai chân đá chăn lung tung sang một bên.
Thế