Viết Tiếp Câu Chuyện Tình Yêu

Chương 8


trước sau


 
Chương 8:
 
Edit: Bé Cỏ thanh thủy văn
 

Sáng sớm mùa hè, ánh nắng rực rỡ xuyên qua cửa sổ chiếu vào.
 
Tia sáng loang lổ chiếu lên chiếc giường rộng và khuôn mặt của người con gái nằm trên đó.
 
“A~” Giản Tiểu Tây bị ánh nắng chói mắt làm cho chậm rãi tỉnh dậy.
 
Cô dụi dụi mắt, nhìn xung quanh.
 
Trang trí xa hoa, giường cực lớn, đây chắc chắn không phải là nhà của cô. Đây là đâu?
 
Trong phòng không có người, Giản Tiểu Tây vén chăn xuống giường, đẩy cửa ra nhìn quanh bốn phía.
 
Phòng khách rất lớn! Thậm chí còn lớn hơn tổng diện tích hai phòng ngủ một phòng khách ở nhà cô!
 
A, thơm quá ~

 
Có mùi xúc xích nướng, còn có mùi cà phê.
 
Giản Tiểu Tây lần theo hướng mùi thơm phát ra, mơ mơ hồ hồ đi về phía nhà bếp.
 
Đến cửa phòng bếp, cô vịn khung cửa nhìn vào.
 
Vừa nhìn thoáng qua, cô đã có chút sững sờ.

 
Một người đàn ông cao khoảng 1m85, thân trên để trần, bên dưới mặc một chiếc quần thể thao, đang đứng trước bếp điện từ, một tay cầm chảo, một tay cầm xẻng, đang chiên xúc xích và trứng.
 
Cơ bắp của anh căng phồng, đường cong đầy đặn đẹp mắt, vai rộng eo hẹp, là vóc dáng tam giác ngược hoàn hảo.
 
Giản Tiểu Tây đang chảy nước dãi, ngây ngốc nhìn, bỗng nhiên người đàn ông đưa lưng về phía cô xoay người lại, hỏi cô: “Tỉnh rồi?”
 
“Tổng… Tổng giám đốc?” Giản Tiểu Tây cảm thấy vô cùng kinh hãi, lắp bắp, “Ngài… Sao… Sao ngài ở đây?”
 
Long Thần nhíu mày, dường như cảm thấy câu hỏi này hơi buồn cười: “Đây là nhà của tôi, tôi không ở đây thì có thể ở đâu?”
 
“Nhà anh?”
 
Lần này, các tế bào não ít ỏi của Giản Tiểu Tây cuối cùng cũng không nghĩ được nữa.
 
“Dùng bữa trước đã.” Long Thần tắt lửa, lấy trứng và xúc xích ra, ra hiệu cho cô cầm cà phê bên cạnh đi.
 
Giản Tiểu Tây như người trong cõi thần tiên theo sát anh, đi đến chỗ giao nhau giữa phòng ăn và phòng khách, mở cửa ra, đặt cà phê xuống, sau đó ngơ ngác ngồi vào vị trí.
 
Long Thần uống một ngụm cà phê rồi mới nhìn cô: “Chuyện tối qua em không nhớ gì cả à?”
 
Tối qua? Giản Tiểu Tây cố gắng nhớ lại, cô chỉ nhớ tối qua rất khó chịu, đầu đau khủng khiếp, còn nhiều hơn nữa cô nhớ không ra.
 
Cô nói những điều này với Long Thần, sau đó lại hỏi: “Sao em lại ở nhà tổng giám đốc?”
 
“Hôm qua em ngủ quên trong bồn tắm, lúc tôi phát hiện đã bị sốt rồi, tôi lo em xảy ra chuyện nên đưa em về nhà, trông em cả đêm.”
 
Sốt?  o((⊙﹏⊙))o Khó trách hôm qua sau khi cô bước vào bồn tắm không còn nhớ chuyện gì cả.
 
Thề nhưng, chờ đã! Tổng giám đốc vừa nói gì? Lo cô xảy ra chuyện? Trông cô cả đêm? 
ヾ (o) ヾ
 
Chẳng lẽ… Tổng giám đốc thích cô?
 
Giản Tiểu Tây không nhịn được nhảy cẫng lên, chỉ muốn hét to thành tiếng.
 
Ôi, con thỏ nhỏ thật sự không thể giấu được bí mật! Trong đầu nghĩ gì đều biểu hiện rõ trên mặt.
 
“Em đang nghĩ gì? Tôi sợ nếu em xảy ra chuyện, không có người đến trả nợ.”
 
“Trả nợ?” Giản Tiểu Tây mở to hai mắt: “Không phải hôm qua đã trả rồi sao?”
 
“Ai nói?”
 
“Không phải… Không phải ngài…” Giản Tiểu Tây càng nói càng nhỏ, thật sự hết cách, tổng giám đốc quá mạnh, cô rất sợ.
 
Long Thần chậm rãi ăn một miếng trứng chiên, nhíu mày nhìn cô một cái, dường như đang cười sự ngu ngốc của cô. “Không phải em nghĩ là, nợ một khoản nợ lớn như vậy, hôm qua em làm với tôi một lần, coi như đã trả sạch?”
 
Giản Tiểu Tây lắng nghe, không nhịn được đỏ bừng mặt. Tổng giám đốc nói chuyện thẳng thắn quá…
 
“Vậy, còn phải mấy lần nữa?” Cô xấu hổ mở miệng, không dám nhìn vào mắt anh.
 
Thấy con cá bị mắc câu, Long Thần mỉm cười trong lòng. Nhưng ngoài mặt anh vẫn dùng giọng điệu thờ ơ nói: “Hôm qua nhiều nhất có thể tính là em đã trả 20 năm, còn 40 năm nữa, phạt em trong 4 tháng tới phải nghe lời tôi vô điều kiện, chạy việc vặt cho tôi, làm việc nhà, nấu cơm, làm ấm giường, đến khi tôi hài lòng, coi như em đã trả xong.”
 
“Việc này…” Nghe có vẻ rất công bằng, rất hợp lý, thế nhưng Giản Tiểu Tây vẫn cảm thấy có gì đó không đúng?
 
“Em có ý kiến gì không?” Tổng giám đốc cao giọng, không vui hỏi.
 

“Không có... Không có…” Giản Tiểu Tây sợ hãi cười xòa.
 
Cô nào dám có ý kiến gì chứ?!
 
“Không có thì tốt, ăn sáng trước đi.” Long Thần ra mệnh lệnh đầu tiên sau khi bọn họ đạt được thỏa thuận.
 
“Vâng, tổng giám đốc.” Nói lâu như vậy, Giản Tiểu Tây cũng thật sự đói bụng. Lại nói, tối qua cô vẫn chưa ăn cơm tối đâu!
 
Sau đó cô dùng nĩa xiên miếng xúc xích lớn màu da trên đĩa, miệng nhỏ bắt đầu ăn.
 
“Ăn ngon không?” Long Thần ở bên cạnh làm như hỏi vu vơ.
 
Giản Tiểu Tây gật gật đầu, híp mắt cười tủm tỉm, đôi mắt giống như hai vầng trăng lưỡi liềm cong cong, “Ngon! Xúc xích do tổng giám đốc làm thật sự rất ngon!”
 
Ăn ăn, cô cảm giác có gì đó sai sai.
 
Bởi vì tổng giám đốc đã ăn xong đột nhiên đi tới, đứng sau ghế cô, đôi tay to lớn từ cổ áo luồn vào trong áo sơ mi rộng thùng thình, không nặng không nhẹ nhào nặn bộ ngực của cô.
 
“A… Tổng giám đốc ~” chính cô cũng không phát hiện ra giọng nói của mình đã mang theo một tia nũng nịu.
 
“Không cần quan tâm tôi, tập trung ăn xúc xích đi!”
 
Động tác trên tay Long Thần không ngừng lại, hai cánh tay đồng thời dùng sức, xoa nắn cặp vú căng tròn đầy đặn của cô, lại dùng ngón cái và ngón trỏ véo núm vú, không ngừng vân vê.
 
“A ~ ưm a~” Giản Tiểu Tây vừa rên rỉ, vừa trải qua thiên tân vạn khổ, cuối cùng cũng ăn hết cây xích xích to kia.
 
“Được rồi, xúc xích của em đã ăn xong rồi, xúc xích của tôi cũng nên được ăn.” Long Thần đứng sau lưng cô đột nhiên nói.
 
Xích xích của anh, xúc xích của em là sao?
 
Giản Tiểu Tây đang mơ hồ, chiếc ghế đã bị

Long Thần xoay lại, đối mặt với cô.
 
Anh cúi xuống nhẹ nhàng mút vành tai nhỏ nhắn của cô, ra lệnh: “Quay lưng về phía tôi, quỳ lên.”
 
Giọng nói của anh hòa lẫn với hơi thở nóng hổi,  truyền vào tai Giản Tiểu Tây không sót một chữ nào, cô ngoan ngoãn làm theo, xoay người, đỡ lấy hai bên ghế, quỳ gối đưa lưng về phía Long Thần.
 
Phía sau, Long Thần vừa thò tay bóp vú cô, vừa vỗ vào mông cô, dặn dò: “Cong mông lên, nâng cao hơn chút nữa!”
 
“Dạ, tổng giám đốc.” Giản Tiểu Tây ngoan ngoãn vểnh cái mông to béo trắng nõn của mình lên.
 
Tư thế của cô giống như một đứa bé làm sai chuyện chuẩn bị chịu phạt.
 
Hơi thở của Long Thần trở nên nặng nề, anh nhanh chóng cởi quần, tiện tay kéo quần lót của Giản Tiểu Tây ra một chút, dương vật thô to nóng hổi liền mạnh mẽ cắm vào.
 
“A!” Giản Tiểu Tây hét lên chói tai.
 
Thế mà lại không chút dạo đầu nào cả, tổng giám đốc cứ thế thô bạo tiến vào.
 
Phía sau, người đàn ông giữ chặt eo cô, dương vật màu đỏ tím không chút lưu tình thọc vào rút ra, trong miệng vẫn hung hăng mắng: “Đồ dâm đãng, sáng sớm đã ăn mặc như vậy làm gì? Muốn quyến rũ ai?”
 
Vừa rồi lúc anh quay lại nhìn thấy cô trong bếp, anh đã cứng lên.
 
Áo sơ mi rộng thùng thình mặc trên người cô nhưng không che được bộ ngực lớn và chiếc quần lót như ẩn như hiện của cô.
 
Cô giống như thiên sứ thuần khiết, không ngừng hỏi cái này hỏi cái kia. Còn ở trước mặt anh dùng cái miệng nhỏ hôm qua vừa ăn gậy thịt của anh, hôm nay đã đi ăn xúc xích rất giống gậy thịt.
 
Giản Tiểu Tây bị sự thô lỗ bất ngờ của anh dọa sợ, quay lưng về phía anh, cô vừa lắc đầu vừa không ngừng hét lên: “Em không có…”
 

“Không có? Vậy tại sao bên trong dâm huyệt lại chảy nhiều nước như vậy? Núm vú vẫn luôn cương cứng đây này? Không phải đợi có người chơi em à?”
 
Nói xong, anh lại tăng thêm sức, hết lần này đến lần khác, không chút thương tiếc cặp mông trắng nõn và hoa huyệt của cô, cắm vào rút ra liên tục.
 
“Trời sinh lẳng lơ! Sáng sớm đã muốn rồi!” Anh vừa nói, vừa bóp mạnh lên cặp thỏ trắng to lớn không ngừng đong đưa trước ngực cô, “Đúng là một bộ ngực dâm đãng! Mỗi ngày đều đợi người ta đến bóp phải không?”
 
“A ~ ưm a ~ không, a ~ không phải~”
 
Giản Tiểu Tây giữ chặt tay vịn, không chỉ sợ mình ngã xuống, cô còn phải nhận lấy đòn roi không chút thương hoa tiếc ngọc nào của anh.
 
Lời nói dâm loạn của anh giống như một liều thuốc kích dục, vô cùng kích thích làm vách tường bên trong cô không ngừng siết chặt, ngày càng siết chặt.
 
“Bốp!” Long Thần vỗ mạnh vào cặp mông to trắng trẻo của cô, ngay lập tức, làn da mỏng manh đã xuất hiện dấu bàn tay màu đỏ.
 
“Đồ lẳng lơ, thả lỏng một chút, đừng kẹp chặt như vậy, chặt quá xúc xích bự không thể làm em ăn ngon!”
 
“A ~ lớn quá ~ quá lớn ~ tổng giám đốc, em chịu không nổi ~”
 
Tư thế đi vào từ phía sau, bởi vì không nhìn thấy gì, cho nên mọi giác quan đều trở nên nhạy cảm hơn.
 
Xương mu cứng ngắc của anh không ngừng đập vào phía sau Giản Tiểu Tây, tinh hoàn của anh vỗ vào mông cô, còn dương vật lớn của anh thì đang thỏa thích rong ruổi bên trong tiểu huyệt của cô!
 
Cảm giác này thật sự quá thoải mái, quá sung sướng, thật sự khó nói thành lời!
 
Tốc độ của anh càng lúc càng nhanh, toàn thân Giản Tiểu Tây đều co rút.
 
“A! Sắp ra rồi! A ~ ưm! A!”
 
Cuối cùng, Giản Tiểu Tây co giật một lúc, mật huyệt phun ra một lượng lớn nước nhờn.
 
Cô cao trào.
 
Đằng sau, động tác của Long Thần cũng không vì cô lên đỉnh mà dừng lại, anh tiếp tục mạnh mẽ nhấp, không ngừng kích thích điểm kia của cô, Giản Tiểu Tây còn dư âm của cao trào, “A!” một tiếng, hét lên lần nữa, cô không ngừng vặn eo, cố gắng thoát khỏi sự kích thích dữ dội muốn chết này, nhưng Long Thần không buông tha cho cô, càng nắm chặt hơn, liên tục va chạm.
 
“Làm chết em! Đâm chết em! Đồ lẳng lơ, mỗi ngày đều muốn chơi em!”
 
“A a ~ ư ưm ~ a a ~”
 
Giản Tiểu Tây nắm chặt ghế, Long Thần xuất tinh, cô cũng đạt cao trào lần nữa.






 
 
 



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện