The Innovators trở lại White Castle, họ đã dịch chuyển về Địa Cầu, cả thế giới cũng bắt đầu rung chấn.
Khi khung cảnh quen thuộc của trụ sở hiện ra trong tầm mắt, Shaka de Virgo liền bay ra ngoài rồi phóng lên trời, Miharu, Shen Long, Chien the Great cũng phóng thẳng lên trời như vị chúa tể, họ chẳng nói điều gì, thời gian để cứu hộ một tai nạn hàng không gần như tính bằng giây.
Trong tổng bộ của những người đổi mới, mọi thứ vẫn vậy như khi họ đi đến MU Continel, chủ tịch Huỳnh Tuân vẫn đang ngồi rít thuốc, nhìn thấy gã đàn ông này, các Innovator thở ra một hơi thật dài, phần vì...!điều đáng sợ nhất là chủ tịch cũng bị dịch chuyển đã không xảy ra, phần khác, bởi sự tin tưởng của các Innovator đối với chủ tịch.
Chuyện gì khó nói anh Tuân, anh Tuân lo hết.
Bắt đầu từ Phạm Nhã, cho đến hiện tại, mọi thành viên của The Innovators kể cả gã quân sư quạt mo Thoth cũng đều có một sự tin tưởng gần như mù quáng vào người chủ tịch bình thường nhưng không hề tầm thường này, anh ta dẫn dắt Shaka de Virgo, anh ta cũng dẫn dắt cả tập thể The Innovators, anh ta giải quyết hết mọi rắc rối có thể, dường như không có chuyện gì trên đời mà anh Tuân của họ không làm được.
Chỉ mong, lần này anh cũng có thể dẫn dắt họ vượt qua biến động của thế giới, giống như lời mà Phạm Nhã nói với Phạm Xuân Thủy, thế giới sẽ biến động, không phải trong tương lai nữa mà ngay sau lượt về của lần xuyên không thứ bảy này.
Thế giới vẫn luôn biến chuyển, sự biến chuyển diễn ra âm ỉ và từ từ, nhưng sự biến chuyển này lại có thể bị thúc đẩy nhanh chóng bằng các sự kiện lớn có tầm ảnh hưởng sâu rộng, những vụ khủng bố đã thúc đẩy sự ra đời của Red, hiện đại, đợt dịch chuyển sẽ thúc đẩy, sinh ra cái gì, các The Innovators chỉ có thể dự đoán trước theo hướng bi quan nhất có thể.
Chủ tịch vứt điếu thuốc xuống đất, anh ta nhìn bốn người Walker không nói không rằng liền chạy ra ngoài rồi bay mất hút thì đã biết là có biến rồi, hơn nữa là biến rất căng, anh phải làm công việc thần thánh của mình, thò tay xuống mông họ và chùi sạch sẽ mọi thứ.
"Có chuyện gì vậy?"
Thoth nhắm mắt lại, quân sư hít sâu rồi nói rất nhanh: "Đợt dịch chuyển lần thứ bốn đã bắt đầu rồi, một trăm ngàn người ngẫu nhiên, bị dịch chuyển mà không có thông báo trước, năm mươi ngàn người chết ở MU Continel."
Anh Tuân nghe vậy liền đứng phắt dậy, chửi thề trước đã: "Đcm"
Đoạn, đoạn anh bấm điện thoại, đầu dây bên kia có một giọng nữ rất ngọt: "Ai đấy?"
Anh Tuân cúp máy, sau anh lại gọi cho một loạt "người quen" từ mẹ với chị anh ở Mỹ cho đến mấy nhân viên của Rozar Vietnam JSC, thậm chí bên chỗ mẹ Hạnh và Dương Kinh Luân anh cũng gọi, ai nấy đều "Alo" hoặc "Ai đó", anh nghe xong liền cúp không có hỏi cái gì, cũng có một vài người không bắt máy...
Các Innovator còn lại ở trong hội cũng nhìn nhau rồi móc điện thoại ra làm y chang, họ làm việc này rất nhanh, chưa tới hai ba phút, họ còn gọi tới những số điện thoại khác, của những người khác gửi gắm cho họ.
Đây là "việc tư" duy nhất của họ, trong suốt quá trình làm nhiệm vụ tìm kiếm, ứng cứu, hộ tống người xuyên đến các nhà thờ lớn và tiếp tế lương thực, nhu yếu phẩm, luôn có một thứ áp lực, một nỗi sợ và băn khoăn đè chặt lên tim của những người đổi mới.
Đó chính là an nguy của người thân ở Địa Cầu!
Công tác thống kê ở bệnh viện chỉ có thể cho biết người nào còn sống, chứ chẳng thể thống kê được những người đã chết, các Innovator không thấy có người thân của mình trong danh sách những người còn sống thì chỉ có hai trường hợp thôi, một là họ không bị dịch chuyển, hai là họ đã ngã xuống ngoài vùng hoang dã Davias rồi.
Họ lo lắng chứ!
Thoth còn họ hàng xa, tuy không còn liên lạc nhưng cũng thấy lo, Anubis thì có gia đình nhưng chẳng qua cô và người nhà không hợp nhau lắm, Hoàng cũng có em trai và bố mẹ, Miharu có cả gia đình ở Nhật Bản, Rengoku Kyojuro cũng như vậy, anh còn một đứa em trai và một người cha, Shen Long và Chien the Great cũng có người thân, Katie cũng vậy mà thậm chí cả Trang, cũng như vậy.
Có thể còn liên lạc hoặc không, có thể họ hàng xa hoặc gần nhưng đó cũng là...!người thân.
Họ rất lo lắng nhưng họ dồn nén cảm giác lo lắng đó xuống để làm cho tốt nhiệm vụ của mình, họ biết có lo nhiều hay lo ít cũng vô dụng thôi, nên chẳng ai bảo ai, mọi người đều không nhắc tới mấy chuyện này.
Họ chỉ có thể xác định được an nguy của người thân khi trở về Địa Cầu.
Chủ tịch trầm mặc, rồi anh nói: "Ở bên đó mấy chú đã chuẩn bị hết kế hoạch ứng phó rồi phải không, thực hiện nhanh đi, vừa làm vừa nói cho anh nghe."
Lúc này, điện thoại của anh Tuân lại reo lên inh ỏi, đây là một cái điện thoại khác nữa dùng để "làm ăn" của ảnh, là Vertu hàng xịn, từ Red cho tới chính phủ Đại Việt và rất nhiều vị "tai to mặt bự" khác gọi điện như dội bom, anh Tuân phải bắt hết cuộc này tới cuộc kia, lưu lượng thông tin khiến ảnh bị "lọng cọng" rồi, ảnh đi qua đi lại, vừa đi, vừa trả lời điện thoại, vừa chửi bậy.
Thoth đã sớm đi tới trước màn hình chiến dịch, Trang mắt buồn cũng vào vị trí, bắt đầu hành động, Hoàng và Rengoku Kyojuro chạy ra ngoài ứng phó với các phương tiện giao thông đường bộ bị mất kiểm soát, chỉ có Anubis phải ở lại White Castle vì cô ta và Thoth không thể cách nhau quá xa, mà chiến dịch này thì cần Thoth khởi động, sau đó, anh Tuân sẽ có thể tiếp quản, cô và Thoth có thể chạy ra ngoài ứng cứu tai nạn.
Gã quân sự vừa bắt liên lạc với các Walker trên thế giới vừa nói với anh Tuân về hội nghị đổi mới lần thứ nhất, các phương án ứng phó thảm họa, đồng thời cũng kể một chút về những việc liên quan như khai hoang Davias Đệ Tam Vệ Thành, việc ứng tiền cho các tổ chức, đồng thời cũng kể sơ về tình hình của Shaka de Virgo.
Chủ tịch rất thông minh, nghe kể mấy phút anh đã nắm hết toàn bộ câu chuyện: "The Innovators không thể chịu trách nhiệm cho chuyện này được, chúng ta có thể chuộc tội trong âm thầm nhưng không được nói ra, chú làm rất tốt.
Mẹ nó, thằng kia...!"
Anh Tuân định chửi Phạm Nhã nhưng rồi anh thở dài: "Thôi, vào việc, chán thật."
...
Cả Châu Á có năm mươi lăm quốc gia và vùng lãnh thổ, trong đó có bốn mươi bảy quốc gia độc lập và tám vùng lãnh thổ là Đài Loan, Hông Kông, Ma Cao, Lãnh thổ Ấn Độ Dương thuộc Anh, Palestine, Abkhazia, Nam Ossetia, Nagorno-Karabakh, trong sáu mươi ngàn người bị dịch chuyển sang Davias, chỉ có một phần ba là còn sống, hơn bốn ngươi ngàn người chết.
Nghĩa là trung bình mỗi một quốc gia Châu Á đều có khoảng hơn bảy trăm người tử vong, cùng một lúc.
Tất nhiên, kiểu chia đều như vậy chỉ mang tính tham khảo vì thực tế quy tắc dịch chuyển còn "quan tâm" với vấn đề dân số nữa, nơi nào càng đông dân thì nó càng "bế" nhiều người sang Mu Continel; ở Hoa Quốc có thể có tới mấy ngàn người chết trong khi Singapore thì chỉ cỡ một hai trăm.
Công tác thống kê quốc tịch của những người xuyên không đã diễn ra ở MU Continel nhưng người ta chỉ thống kê được những người còn sống, đối với người chết thì không, hiện tại không một ai biết rốt cục thì ở các nước có cụ thể bao nhiêu người chết.
Hoàng và Rengoku Kyojuro đi giữa Gia Định, một người thì bay ở trên trời còn người kia thì nhảy giữa những tòa nhà, Gia Định đang rất loạn!
Cứ cho là ở Đại Việt có bảy trăm người tử vong, thì so với dân số một trăm triệu, những người chết sẽ phân bố rất thưa thớt mới đúng nhưng tình hình ở Gia Định lại khác biệt, Gia Định hiện đang có quá nhiều người, họ đến từ các quốc gia khác nhau để tham dự buổi lễ ra mắt của The Innovators, thành phần quốc tịch cũng đa dạng.
Khi quy tắc dịch chuyển gặp trục trặc, dường như nó cũng "ưu tiên" vị trí của Shaka de Virgo và