Phạm Nhã cùng với Trang mắt buồn dẫn theo bốn đứa nhỏ vào trung tâm thương mại chơi, Urd, Verdandi, Skuld nhìn thấy cái gì cũng cười khúc khích, thấy thứ gì cũng muốn rượt chạy theo, bố của chúng và cô Trang cộng thêm cả thằng anh hai phải kè theo sát bên, mỗi người phụ trách một em; Phạm Nhã lo Verdandi nghịch nhất, Trang bế Urd, nhóc Cu thì phải nắm tay Skuld thật là chặt không để em chạy mất.
Phạm Nhã lủi vào trong khu mua sắm, tậu cho ba đứa nhỏ một mớ đồ mới, toàn hàng xịn, Trang mắt buồn cũng được sếp Shaka trang bị từ đầu tới chân, cô nàng thấy được shopping thì sướng lắm, bọn họ thân nhau quá rồi nên cô không có từ chối cái gì cả, nào túi xách quần áo nào giày dép, cô "cà" thẻ như được mùa luôn, Cu cũng được mua đồ mới và mấy đôi giày thể thao.
Sau đó, họ đi dạo, rồi thì mới ập vào nhà hàng Buffet, Phạm Nhã với Trang nướng và cắt thịt còn bốn đứa nhỏ thì ăn như hạm, sau đó hai người lớn cũng ăn, Trang thì điềm đạm còn Nhã thì như con khủng long, cũng vui vui, cái bạn nhân viên cũng là bạn cũ, bạn thấy anh khách đẹp trai kỳ lạ dắt theo ba đứa "con" nữa, còn dắt theo một người phụ nữ thì buồn thiu.
Trang nhìn quanh rồi nói: "Lâu lắm rồi tôi mới được đi chơi đó, cảm ơn anh."
Phạm Nhã cười: "Có làm việc thì phải có giải trí chứ, tôi định rủ cả Katie và Thủy nữa nhưng công việc ở White Castle nhiều quá, cô đi rồi Katie phải gánh chứ không vỡ trận, Thủy thì phải đảm bảo an toàn cho anh Tuân, lúc này ảnh không ra đường được, tình hình bất ổn mà."
Trang gật đầu, lầm lũi chiến đấu với thịt nướng, bọn họ vừa rảo quanh trung tâm thương mại một vòng, không khí bữa nay lạ thường, trên gương mặt của mọi người đều có vẻ âu lo, ai cũng nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động để theo dõi tin tức, hiện tại, tin tức gần như được cập nhật theo phút, có cảm giác quay đi quay lại là thành người tối cổ luôn rồi.
Ăn uống phủ phê, hai người lôi mấy đứa nhỏ về nhà, Trang ôm mớ đồ sếp Shaka mua cho chạy qua White Castle, tiếp tục đóng đinh trên cái ghế xoay của cô ta, The Alliance is Over ra đời mà không có dấu hiệu nào báo trước, Trang là người chịu trách nhiệm về mảng tình báo, cô phải thu thập được mọi thông tin về nó để báo cáo với các sếp.
...
Hoa Quốc, Thủ Đô
Trụ sở của Iris Holdings Limited, là một công ty cổ phần đầu tư với các công ty con cung cấp dịch vụ truyền thông, giải trí, Internet, các dịch vụ giá trị gia tăng điện thoại di động và quảng cáo trực tuyến tại Hoa Quốc.
Tập đoàn này sở hữu mạng xã hội Iris Network với hơn một tỷ người sử dụng.
Có thể nói đây là một tập đoàn đa ngành nhưng được biết tới nhiều nhất như một công ty công nghệ, họ còn lấn sân sang lĩnh vực sản xuất và phát hành trò chơi điện tử từ rất sớm, đi đầu trong việc tổ chức các giải thi đấu thể thao điện tử và gặt hái được nhiều thành công.
Sản phẩm trò chơi điện tử được chú ý gần đây nhất của Iris là Walker Z: Rush Hour, một tựa game sinh tồn đa nền tảng ăn theo các Walker đời thực nhưng thiết kế nhân vật thì có phần khác với tạo hình của các Walker.
Lúc này, ở trong phòng tổng giám đốc của Iris Holdings Limited, Chien the Great "Tô Nhị Cẩu" đang ngồi gác chân lên bàn nhìn rất là táo tợn, ở trước mặt gã là một tên đàn ông đẹp trai phong độ ngời ngời, chỉ là thần sắc của tên đẹp mã này có vẻ hèn lắm, chính là tổng giám đốc của Iris Holdings Limited.
Chien the Great đang chơi Walker Z, gã chơi một hồi rồi ném điện thoại lên bàn: "Các ông làm game như cứt ấy, game sinh tồn đối kháng kiểu này phải cân bằng chứ sao cầm Light Emperor là auto win vậy?"
Tên đàn ông nịnh: "Shadow Wizart cũng mạnh mà, chỉ kém Light Emperor chút xíu, dù sao làm game phải theo thị hiếu thì mới được hưởng ứng, hơn nữa muốn mở khoá Light Emperor phải nạp tiền xoay gacha, xoay tới 999 lần mới chắc chắn...!"
Chien the Great nói: "Nhưng mà mấy ông buff bẩn quá đi, không có cân bằng con mẹ gì, bình thường anh ta đã imba rồi vào game cũng imba nốt...!"
Đang định chửi tiếp thì điện thoại của gã lại reo lên, Chien the Great nhào tới, chụp lấy điện thoại, điện thoại này là điện thoại kín của A Cẩu, chỉ có Anubis và vài người mới biết số, gã tưởng Anubis nhớ gã nên gọi, đang lúc sướng lắm, hăm hở cầm điện thoại lên mà nào ngờ người gọi chẳng phải cô, mà mà một số lạ...!
A Cẩu bí xị, liền cúp máy, gã nghĩ là ai gọi lộn số, mà người này rất nhây, lại gọi thêm phát nữa, Cẩu lại cúp, tên kia gọi cuộc nữa...
Chien the Great liền bắt máy, vừa định chửi đã nghe đầu dây bên kia có một giọng nam trần nói chuyện bằng cổ ngữ Rune: "Sư huynh?"
Chien the Great ngẩn ra, gã hỏi lại: "Ai vậy?"
Bên kia trả lời, nghe giọng có vẻ hồ hởi: "Đệ là đệ tử của Thầy Emeraldy Astrish, là sư đệ của huynh."
Chien the Great đứng phắt dậy: "Cái gì cơ, chú mày nói lại xem anh nghe không có rõ."
"Đệ là sư đệ của huynh, huynh là sư huynh của đệ, đệ là học trò của Thầy Emeraldy Astrish, Thầy Emeraldy Astrish đưa số của huynh cho đệ, Thầy nói khi nào đệ về đây thì gọi cho huynh.
Đệ mới nhận được đặc ân của thầy, trong lần xuyên không thứ bảy."
Chien the Great đi qua đi lại, nói liến thoắng: "Vãi thật, cứ tưởng bà ta không có ban ân cho ai nữa chứ, làm thế nào mà chú mày gặp bà ta, à không, để anh đoán, có phải là trông chú mày rất đáng thương không, chết đói chết khát tới nơi?"
Bên kia trả lời: "Đệ bị hoại tử hai chân, đã tàn phế, bà ấy thấy đệ tàn phế, bà ấy thấy đệ đáng thương, nên bà ấy ban ân."
Chien the Great chau mày, gã thấy cách nói chuyện của tên sư đệ này rất là lạ, nội dung thì không có vấn đề gì nhưng mà cách nói chuyện, cách ngắt câu và sắp xếp từ ngữ rất lạ, thường lập đi lập lại, gã hỏi tiếp: "Chú mày tên gì ấy nhỉ?"
"Yomaru"
"Yamamichi Yomaru"
...
"Yamamichi Yomaru?"
Phạm Nhã chau mày hỏi Chien the Great: "Là sư đệ của anh, một người Nhật Bản nhận ban ân của ngài Emeraldy Astrish? Anh nói cậu ta xin gia nhập vào The Innovators sao, anh gặp cậu ta chưa?"
Chien the Great: "Chưa gặp, nhưng tôi tin con mắt của Thầy tôi, bà ấy hay say xỉn nhưng mắt tinh lắm, chỉ chọn người nào có phẩm chất thôi, ừm, thằng này nói chuyện hơi lạ, ý tôi là cách nói chuyện ấy, nghe kỳ quái lắm, tôi nghĩ nó là kiểu người lập dị, nó nói nếu anh cho phép nó sẽ bay qua Đại Việt."
Phạm Nhã nói: "Được, anh nói cậu ấy bay sang đây đi.
Tôi bay qua đó thì rất nhanh nhưng mà giờ có nhiều người đang quan sát Đại Việt lắm, tôi bay cực tốc rất dễ gây chú ý."
"Được, tôi hiểu, à anh có rảnh tải game Walker Z: Rush Hour về chơi thử, tôi có hợp tác với cái công ty nhỏ, làm cái này...!"
"Ừm...!"
...!
Vào buổi tối, White Castle tiến hành cuộc họp của The Innovators lần thứ hai, khác với lần họp đầu tiên, cuộc họp lần này được tổ chức online, mấy ông mấy bà Nghị viên ở xa phải chịu khó trang bị một cái laptop có camera xịn sò mới họp được, cảm giác họp thế này nhiều khi còn trang trọng và có cảm giác "giống phim" hơn họp bình thường.
Cuộc họp ngày hôm nay cũng hơi khác với buổi đầu, đó là các Nghị viên chịu khó bận đồ, chịu khó chăm chút hơn, đợt trước mọi người xõa lắm, quần đùi áo thun, mấy cô nữ thì có gì mặc đấy còn giờ thì khác, dạo ngày gần đây The Innovators thịnh, tiếng tăm như cồn, trong lòng của các Nghị viên thì tổ chức của mình rất vĩ đại, họ thấy phải ăn mặc trang trọng khi họp, nhưng mà họ chỉ trang trọng từ lỗ rún trở lên thôi.
Dù sao thì đây là buổi họp online mà, mấy người ở xa không có thấy được phần dưới, chỉ thấy phần trên.
Chien the Great tham gia lần đầu, sợ mất hình tượng với người thương