Thoth yêu cầu mọi người nhắm mắt, giống với cái lần hội ông, bà Nghị này biểu quyết để giữ bí mật vụ Shaka de Virgo rinh Leonidovich Hopner qua Địa Cầu, làm quy tắc dịch chuyển bị trục trặc.
Biểu quyết thông qua với chỉ một phiếu trắng của Anubis, The Innovators quyết định giúp Phạm Nhã.
Không có ai biết những người còn lại cho phiếu gì, tránh mất đoàn kết nội bộ.
Quyết định hỗ trợ của một tổ chức đã xác định rõ sứ mệnh, lý tưởng cũng như đã có cương lĩnh của mình khác với sự giúp sức kiểu bộc trực của vài thành viên; họ phải chịu trách nhiệm với việc này nếu như nó ảnh hưởng xấu đến tổ chức, đồng thời, họ phải coi đây là nhiệm vụ, nó nghiêm túc và cần được tiến hành theo kế hoạch, mỗi người sẽ có một vai trò.
Thoth nói: "Katie và Trang, hai cô ở lại Lord Castle, việc này rất nguy hiểm, các cô không cần phải đi theo chúng tôi.
Riêng Katie, việc bên nhà hàng nhiều, cô không có được buông việc kẻo hỏng, cái Trang thì coi như nghỉ ngơi đi, nếu thấy buồn thì phụ Katie cho vui.
Bọn anh vào thực địa sẽ có tình báo sơ cấp luôn, em không cần phải thu thập thông tin ở đó nữa."
"Ở đây chỉ có Hope, lực lượng hơi mỏng, Miharu ở lại bảo vệ Lord Castle."
Miharu xụ mặt, muốn phản đối lắm nhưng mà nghĩ kỹ thì thấy anh bự cân nhắc cho cô nhiều.
Ở Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành không thể triệu hồi Gundam Exia lung tung được, mà không có người máy khổng lồ này thì cô yếu nhớt, tốt nhất là ở lại Lord Castle làm bảo kê cho tổng bộ của The Innovators, hóng hớt và cổ vũ từ xa.
Shen Long cười thật tươi, hắn đã đẹp, cười kiểu này nhìn cuốn hút khó tả lắm, Chien the Great phải ngó Anubis suốt để không bị Shen Long bẻ cong, cái tên hung hăng nhất The Innovators nói: "Mong là qua đó được đánh nhau, hồi đó tôi cứ tưởng sẽ phải đánh nhau cả ngày.
Không ngờ nhàn vậy, nhàn quá cũng chán."
Thoth nhức đầu, nói thẳng: "Nhàn thì tốt, nếu mà có va chạm thì mức độ sẽ rất lớn và khốc liệt, vượt quá giới hạn của chúng ta, sợ anh không kịp đánh nhau thì bốc hơi luôn đấy."
Hoàng bĩu môi: "Sợ mẹ gì, phe mình có ngài Ludgar, có khi cả Hion, rồi ông Nhã nữa.
Ở bên đó chắc cũng có quân, tôi tìm hiểu rồi, ở đây mấy người tới chặng ba, chặng bốn hiếm lắm, họ là lực lượng tinh anh, chặng bốn như ngài Ludgar và Hion là tinh anh trong các tinh anh, phe mình ít người nhưng cũng đâu có phải yếu, mà nói gì thì nói, ở đó có pháp luật, dù tình hình căng thẳng thế nào đi nữa thì họ đâu thể ào cái lên thịt mình được."
Mọi người thấy ngạc nhiên lắm, tại Hoàng nói chuyện nghe thông minh, khác hẳn ngày thường.
Quân sư thở dài: "Biết là vậy, nhưng mà Anubis nói đúng, họ quyết tâm, thì họ có thể tiền trảm hậu tấu các anh ạ, giết trước, rồi tìm cớ để hợp pháp hóa hành vi sau."
Chien the Great thấy mấy thằng cha này bàn chuyện chết chóc thấy ớn quá nên nói: "Sao ông Thoth bi quan thế...!"
Anubis bật cười: "Sao, giờ sợ rồi hả?"
A Cẩu ngồi thẳng, thề thốt: "Làm gì có, người đàn ông của em chưa biết sợ là gì cả, chỉ có người ta sợ tôi thôi."
...
Vương Cung, Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành.
Tòa cung điện khổng lồ, trung tâm quyền lực của thành trì cổ xưa nhất được xây từ thời Crixus Hopner, trải qua ba đời Quân Chủ, hiện tại, Vương Cung đã hiện đại hơn xưa nhiều lắm, các sản phẩm ứng dụng hoa văn Rune có ở khắp nơi, những người thợ khéo trang hoàng cung điện này bằng những bức tượng ngựa được điêu khắc cẩn thận.
Từ thời Leonidovich Hopner, tượng ngựa trở thành vật biểu trưng cho Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, đây cũng là biểu tượng của chúa tể nhưng chỉ ở Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, ngựa mới là linh vật.
Cốt để chỉ rằng, ở đây có những vị chúa quyền năng nhất.
Gellert Grindelwald đứng ở trong phòng làm việc, cạnh cửa sổ, từ chỗ này y có thể nhìn thấy bức tượng ngựa cao tới bốn mươi mét đặt ở giữa hoa viên Vương Cung, người thừa kế thứ nhất của Leonidovich Hopner đang nghe bề tôi của mình trình bày một số vấn đề gần đây, nhưng hồn y thì đang thả trôi ở nơi nào đó rồi.
"...!Đại Thống đã lên tiếng về việc trao trả bức tranh chân dung của ngài Cựu Quân Chủ cho Shaka de Virgo, ông ấy nói, đây là việc phải làm.
Nhất là hiện tại, Shaka de Virgo đã xuyên tạc nội dung giao kèo theo hướng có lợi cho các bên, tuy vậy phía quan Tổng lý Đại thần thì cho rằng, không nên công nhận tư cách của một kẻ ngoại lai...!"
Gellert Grindelwald lơ đãng, ký ức siêu đẳng của một vị chúa tể khiến y thấy những chuyện đã qua lâu như chỉ mới đây.
Leonidovich Hopner thường hay đứng cạnh bức tượng ngựa khổng lồ ấy để chờ y.
Vương Cung thời Leonidovich Hopner to nhưng quạnh quẽ, cả tòa cung điện khổng lồ, bề thế là vậy nhưng chỉ có vài người thôi, Leonidovich Hopner không thích có người hầu, ngày còn trẻ, cô còn cần người ta phụ việc này, việc nọ nhưng từ khi lên chặng bốn, cô chỉ cần hất hai ngón tay lên, là cái gì cũng xong xuôi hết, thế là, cô chỉ giữ một, hai cô hầu thân thiết để thủ thỉ, chuyện trò, số còn lại thì giải tán cả.
Chỉ có những bà hầu lớn tuổi quá, phục vụ cả đời rồi, giờ đi thì chẳng biết phải về đâu, thì được giữ lại làm việc và chăm sóc cho Engel Hopner.
Thời đó, Vương Cung quạnh quẽ nhưng lại ấm áp, Leonidovich Hopner thường rủ rê mấy cô hầu, bà hầu chui vào bếp nấu ăn, rồi họ ngồi gần nhau, dùng bữa cùng với Engel Hopner như một gia đình bình thường, tính ra, chỉ có mấy cô hầu, bà hầu là ăn no nê thôi, còn hai vị chúa thì thưởng thức cái không khí.
Sau này, bàn cơm của họ còn có thêm một người là Gellert Grindelwald.
Thường, sau giờ cơm, mọi người về phòng mình hết, nhưng Leonidovich Hopner thỉnh thoảng lại ra chỗ hoa viên, đứng dưới tượng ngựa để hóng gió, cô ta có thói quen nhìn mây nhìn trời, khi Gellert Grindelwald đến và ở tại Vương Cung, hai kẻ thích nhìn mây nhìn trời gặp nhau.
Gellert Grindelwald không nói nhiều, Leonidovich Hopner cũng vậy, họ hay đứng gần nhau và nhìn mây nhìn trời như hai kẻ ngốc, trừ những việc đao to búa lớn thì họ ít nói chuyện riêng với nhau lắm nhưng một năm rồi hai năm ở gần, Leonidovich Hopner dần mở lòng với Gellert Grindelwald, kể cả y cũng vậy.
Thế là, thỉnh thoảng, lại trở thành thường xuyên, một tuần vài lần, thành hằng ngày, rồi mấy mươi phút, lại thành hàng giờ liền; cứ sau giờ cơm tối, khi tất cả mọi người đều nghỉ ngơi, chúa tể già cỗi thì chìm vào mộng đẹp, Leonidovich Hopner sẽ đứng ở dưới tượng ngựa và chờ Gellert Grindelwald.
Họ có thể trò chuyện với nhau đến tận sáng.
Gellert Grindelwald mỉm cười, y hất hai ngón tay, chẳng có cái gì xảy ra cả.
Gellert Grindelwald ngưỡng mộ khả năng đó của nữ chúa nhưng y chẳng thể học được, dù Leonidovich Hopner đã dạy biết bao nhiêu lần rồi, vẫn không được.
Có lẽ, khi đến chặng thứ tư thì y có thể làm được.
Vậy mà, Shaka de Virgo lại làm được!
Gellert Grindelwald phải tán thán trước tài hoa của kẻ đến sau mình, y không phải là một thiên tài, y đã mất mười năm ròng mới có thể leo lên được cuối chặng ba, vậy mà kẻ đó đã đến chặng ba rồi, chỉ trong có một tháng thôi.
Chủ tịch của The Innovators đã xác nhận điều này với cộng đồng người xuyên không, Gellert Grindelwald có thể biết được thông qua nhiều nguồn.
Thật đáng hâm mộ làm sao.
"...!Caius Volturi muốn bắt tay với Shaka de Virgo, nếu như anh ta có thể ủng hộ nhà Volturi lên cầm quyền Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, họ sẽ giúp anh ta khai hoang Davias Đệ Tam Vệ Thành vô điều kiện, đồng thời công nhận