Helios Hopner nói với Phạm Nhã: "Ta chỉ giúp cậu đến đây, cậu đã thực hiện được giao kèo với Cựu Quân Chủ, khi cậu rời khỏi Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, ta sẽ chỉ cầm chân quân tư nhân của các chúa tể tại tòa thành này, nhưng họ có lực lượng bí mật hoặc chính họ cũng chạy ra khỏi tòa thành để truy đuổi các cậu thì ta sẽ không giúp được, điều này không thuộc phạm vi quản hạt của Lục Thống."
Ông nhìn về phía Aegis Hopner: "Con trai của ta đã lớn, nó quyết định giúp đỡ các cậu, nếu có nguy hiểm gì thì cũng là chuyện của cá nhân nó, ta không quan tâm."
Aegis Hopner lèm bèm: "Không cần ngài quan tâm đâu, lũ này chỉ thường thôi."
Helios Hopner gằn giọng: "Kiêu ngạo vậy, tự tin vậy, thế thì ráng đừng có chết nhé."
Aegis Hopner liền bật lại, Nguyên lão tỏ ra vô cùng tự tin: "Chết sao được mà chết, ngài cứ chờ đấy, tôi sẽ làm nên chuyện với tổ chức này.
Cho ngài hết coi thường tôi."
The Innovators ngoảnh mặt, không dám hóng hớt chuyện nội bộ của hai cha con này, nguy hiểm lắm.
Helios Hopner với Aegis Hopner quần qua quần lại một lúc, ngài Đại Thống thở dài: "Thôi đi đi."
Aegis Hopner mỉm cười, anh ta mấp máy môi để không phát ra âm thanh, chỉ có Helios Hopner nhìn, mới có thể biết được Nguyên lão của The Innovators nói gì.
...
The Innovators quyết định rút về bằng Thuyền Bay, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, họ chọn tuyến đường dễ lần ra nhất.
Thuyền Bay về Thành Trì Trung Tâm Davias có nhiều dân bản địa, những người đổi mới không coi mấy người này là bia đỡ đạn mà có họ, thì đám chúa tể muốn triệt hạ Shaka de Virgo sẽ có nhiều băn khoăn, MU Continel có luật pháp, nhiều người chứng kiến vậy thì để bảo vệ hình ảnh của mình, họ phải hành động trong âm thầm, lực lượng của họ cũng không được dày.
Thoth và Phạm Nhã đã tính tới việc đám chúa tể chơi bất chấp, xử đẹp luôn cả chiếc thuyền để bịt miệng nhưng việc này khó lắm, MU Continel cũng là một thế giới phẳng như Địa Cầu, thông tin liên lạc rất thoáng, đám chúa tể xuất hiện thì dân bản địa sẽ ghi hình, thậm chí phát trực tiếp luôn, sao bịt miệng kịp.
Đó là chưa kể Arya Evergreen, bà trùm truyền thông còn đang phối hợp với Eric Northman để đảm bảo thông tin không bị bưng bít.
Ngoài ra thì ở Thuyền Bay còn có một lồng bảo vệ, cái lồng này chắn hết gió, tự nó cũng là một tấm màn cách âm, The Innovators có thể trò chuyện ở trên đó mà không sợ đám chúa tể này nghe được.
Cả hội leo lên Thuyền Bay, còn có Luna Lovegood đi cùng nữa.
Lúc này, Ludgar W.
Kresnik mới xuất hiện, gã Tantalos nhìn chằm chằm Phạm Nhã: "Các ngươi liều thật."
Phạm Nhã mỉm cười, không nói gì, Hoàng xen vô: "Liều mới ăn nhiều được ngài ơi."
Ludgar W.
Kresnik lắc đầu, gã nhìn vào hư không, giống như trước mắt gã có cái gì đó vậy: "Có nhiều người đi theo chúng ta, các ngươi vẫn nghĩ họ đơn giản.
Chặng đường về này, ta chỉ có thể bảo vệ Shaka de Virgo, và Rengoku.
Các ngươi phải tự lo liệu."
Rengoku Kyojuro nói: "Thầy..., con có thể tự bảo vệ được mình."
Ludgar W.
Kresnik không để ý tới tên đệ tử hờ, mà gã nhìn sang Aegis Hopner: "Cậu thực sự chọn họ à?"
Gã Tantalos nói lấp lửng lắm nhưng The Innovators nghe ra và hiểu được, về lý thì lẽ ra Aegis Hopner chẳng cần phải mạo hiểm thế với những người đổi mới, ban đầu, anh ta chỉ làm Nguyên lão vì chỗ này có cái Trang mà thôi, anh ta còn chẳng tham gia nhiều vào các sự vụ của hội, chưa một lần biểu quyết, Shaka de Virgo nhờ thì Aegis Hopner châm chước rồi giúp.
Hội cũng chưa bao giờ yêu cầu Aegis Hopner làm cái gì khó khăn đối với Nguyên lão, ngược lại, toàn là vị này tự nguyện giúp họ thôi, từ cung cấp mấy cái thuyền độc mộc cho họ, hỗ trợ dàn xếp phía bệnh viện, cho họ mượn tiền, đủ thứ các cái, ngài Nguyên lão này đối xử với The Innovators tốt lắm, hệt như Leonidovich Hopner đối xử với Phạm Nhã.
Chỉ cho là nhiều, chứ không nhận lại.
Ngày hôm nay Aegis Hopner đích thân đến Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, tất nhiên phần lớn vì Trang năn nỉ quá, nhưng bản thân anh ta cũng có sự tự nguyện, gã Tantalos hỏi anh chọn họ rồi, nghĩa là muốn nói Nguyên lão đã coi mình là một thành viên của The Innovators.
Đối với Ludgar W.
Kresnik, điều này thực khó hiểu.
Aegis Hopner cười: "Tôi là Nguyên lão của họ mà."
Phạm Nhã nhìn Aegis Hopner, Thoth và những người khác cúi đầu, họ cứ thấy thẹn thẹn với Aegis Hopner làm sao, vì họ chưa bao giờ coi vị này như một Nguyên lão thực sự; họ không có lợi dụng anh ta, anh ta tự nguyện cống hiến, nhưng họ thấy nợ anh nhiều lắm.
Aegis Hopner nhìn mấy người đổi mới, Nguyên lão thở dài rồi nói:
"Thật ra thì...!"
Aegis Hopner do dự, giống như muốn nói mà ngại vậy, muốn chia sẻ, nhưng lời tới cửa miệng thì không biết nói làm sao, Nguyên lão nhìn xuống đôi tay của mình rất lâu rồi chia sẻ:
"Chắc các ngươi thấy ngưỡng mộ ta lắm nhỉ, có rất nhiều người ngưỡng mộ ta.
Một thành viên nhà Hopner, đã đến cuối chặng ba, còn trẻ.
Có tài sản, cháu của ngài Leonidovich Hopner, con của Đại Thống lĩnh quân đoàn Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành."
Hoàng nhìn Aegis Hopner, anh ta gật đầu: "Ngài có hết tất cả mọi thứ trên đời, lẽ ra, ngài không phải mạo hiểm với bọn tôi."
Aegis Hopner lắc đầu: "Điều duy nhất mà ta có là nơi ta đứng trên con đường Vinh Quang, bỏ ngoài những thứ đó, ta chỉ là một kẻ không có sự nghiệp, ta còn không biết ta muốn gì, cả đời ta chỉ chạy theo những điều lãng mạn, ta muốn làm những điều viễn vông, hồi còn bé, ta còn muốn nhận ban ân của cô, để làm chúa tể.
Ta muốn làm một Quân Chủ giống cô."
"Ta luôn muốn có thể làm điều gì đó khiến ông ấy tự hào, bằng chính sức mình.
Nhưng ta loay hoay mãi, cuối cùng ta chẳng làm được gì, ta vẫn chỉ là một tên lông bông thôi.
Trước khi gặp các ngươi, ta vô định lắm.
Các ngươi không nên coi nhẹ mình quá, các ngươi đã làm tốt vai trò dẫn dắt của mình, ta vẫn luôn dõi theo đó thôi.
Ta không phải là một kẻ ngốc dễ bị lợi dụng, dù có Trang đi nữa, nếu các ngươi không có giá trị, vậy thì ta cũng sẽ không hỗ trợ các ngươi."
Aegis Hopner mỉm cười: "Ta nghĩ, mình cần đồng hành cùng các ngươi, từ tấm bé, cho đến khi The Innovators trở thành một gã khổng lồ, thế thì ta có thể thực hiện được nguyện vọng của ta rồi.
Ta đơn giản vậy đó, ta đang đầu tư cho các ngươi, cũng cho ta."
"Ta là Nguyên lão của các ngươi mà."
Những người đổi mới kinh ngạc lắm, họ như nhận biết lại Aegis Hopner, một kẻ suốt ngày bám đuôi Trang mắt buồn.
Thoth và Phạm Nhã nhìn nhau, gã quân sư nói: "Cảm ơn ngài."
Aegis Hopner gật gù: "Nên cảm ơn ta, ta quá vĩ đại."
Phạm Nhã bật cười: "Đúng vậy, ngài Aegis Hopner vĩ đại."
Hoàng thấy phó chủ tịch nịnh đầm Aegis Hopner, thanh niên này luôn có một sự ghen nhẹ với Nguyên lão, nên không có vui lắm, nhưng thật tâm, anh ta cũng nể Aegis Hopner, người này lạ kỳ làm sao, anh ta có phẩm giá của một quý ông, điều này đã luôn thể hiện từ khi anh ta đeo đuổi Trang mắt buồn kìa.
Hôm nay, Nguyên lão lại cho người ta thấy một khía cạnh khác nữa, đó là sự nhiệt huyết.
Aegis Hopner cũng muốn làm những điều vĩ đại, và viễn vông cùng với The Innovators, máu của anh ta cũng nóng như họ, người như vậy sao không đáng nể cho được?
Ludgar W.
Kresnik lắc đầu: "Những tên ngốc."
Gã Tantalos, cựu Nhị Thống của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành chê bai The Innovators, nhưng lòng gã cũng xốn xang, người nào mà chưa từng có nhiệt huyết, không có hoài bão, muốn làm những việc lớn lao?
Ai cũng có những ước mơ, nó là nguồn, một động lực lớn để thúc đẩy hành vi của họ, Ludgar W.
Kresnik cũng từng có một bầu nhiệt huyết, nếu không thì gã đã chẳng leo tới chức Nhị Thống, gã không có về hưu thì hiện tại vị Đại Thống ở Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành không phải là Helios Hopner, mà là gã.
Chỉ là thời gian trôi qua, có những biến cố, mài nhẵn hết góc cạnh của con người, có những cơn sóng xuất hiện dập tắt hết nhiệt huyết, tới một lúc nào đó người ta chỉ muốn gác lại mọi thứ, sống thật bình yên, chẳng phải lo nghĩ điều gì.
Ludgar W.
Kresnik quá mệt mỏi với những điều gã đeo đuổi khi còn đứng cạnh Leonidovich Hopner, em trai của gã cũng mất rồi, gã chẳng muốn làm chi nữa.
Gã vẫn còn nợ Leonidovich Hopner một ân huệ, giờ gã đang trả nốt món nợ sau cùng đó bằng cách