Đội thám hiểm đứng dậy cầm khí giới lên cảnh giác, lũ trăn đen của Anubis cũng bơi trở về bên cạnh chủ nhân của chúng, mọi người nhìn lại, chỉ thấy đã thiếu mất một con, chỉ có hai con quay trở về.
Anubis thở dài xoa đầu hai con trăn đen, cô ta nói: “Họ đã giết một con rồi, xin lỗi mọi người, cũng tại những đứa bé này của tôi mà họ biết vị trí của chúng ta.”
Phạm Nhã lắc đầu: “Cô đừng nói vậy.
Chúng ta là đồng đội.”
Chien the Great thấy có cơ hội liền thả thính: “Trời ơi, sao chúng dám giết con tôi, ý tôi là, trong lòng tôi chúng cũng như con tôi vậy đó.”
Phạm Nhã nói với Shen Long: “Chút nữa nếu có chiến đấu, anh phối hợp với Gundam Exia để tiến hành đánh lén.”
Shen Long suy nghĩ một chút rồi hiểu ý của Shaka de Virgo, hắn ta bay lên chỗ vai của Gundam Exia, nói với As00071647 đang ngồi trong buồng lái: “Cho tôi vào ngồi chung.”
Đoạn anh ta nói kế hoạch của mình cho As00071647, người sau cũng mở nắp buồng lái cho Shen Long ngồi vào phía sau ghế phi công, khoang lái của Gundam Exia rất rộng, hai người ngồi cũng không thấy chật.
Phạm Nhã lại căn dặn Anubis và Chien the Great: “Hai người phối hợp với nhau, họ có kinh nghiệm chiến đấu nhiều hơn chúng ta, sẽ biết cách đối phó với phù thủy bóng tối, anh nên chủ động tạo bóng để tấn công họ.”
Anubis gật đầu, Chien the Great nghe “chỉ huy” phân công mình phối hợp với người đẹp thì sung sướng vô cùng, còn lại gần nói nhỏ một tiếng cảm ơn bên tai Phạm Nhã rồi hớn hở chạy tới đứng sát bên Anubis.
Phạm Nhã leo lên yên ngựa, quyền trượng biến thành rực lửa, y nhìn quanh một vòng lại không thấy Margaret Martha đâu cả, chắc bà ta lẩn đi chỗ nào đó để nhìn, lúc nãy khi Phạm Nhã phát hiện có người đến gần, nữ kỵ sĩ này chỉ đưa cho y một chiếc nhẫn.
Liền lúc này, có bảy người bay tới từ phía xa rồi đáp xuống đất, bọn họ như những cái thủy lôi, tốc độ cực nhanh, chỉ chớp mắt đã tới trước mặt đội thám hiểm Địa Cầu.
Bảy người, ba gã kỵ sĩ rồng giang đôi cánh dơi, mặc giáp đỏ rực giống hệt Shen Long, một cô gái cầm cung có đôi cánh như của loài bướm, một gã mặc áo choàng giống như chúa tể nhưng đôi mắt lại có màu xám xịt và những vòng đá, một gã phù thủy bóng tối mặc một bộ giáp trắng và một gã có đôi cánh giống với As00071647, xem ra là một gã triệu hồi.
Phạm Nhã nhìn chằm chằm gã đeo áo choàng, dấu hiệu từ mắt của người này cho thấy đây là một võ sĩ nhưng hắn lại mang áo choàng, như vậy xem ra không phải chỉ có chúa tể mới sử dụng áo choàng như một công cụ dùng để bay lượn.
Bảy người này bay tới trước năm người Phạm Nhã, gã phù thủy bóng tối mặc giáp trắng dường như là thủ lĩnh, sáu người khác đều vây quanh hắn.
Gã mặc giáp trắng nhìn người máy Gundam Exia khổng lồ và vị chúa tể đang cưỡi chiến mã đen thì rất bất ngờ:
“Một vật được triệu hồi thật kỳ lạ, có cảm giác giống với lũ Golem.
Và...!“
“Một vị chúa tể mới.”
Phạm Nhã nhìn bảy người này, chỉ bằng siêu giác quan của mình y cũng biết bọn họ khá mạnh, tuy nhiên đội của mình vẫn có khả năng khai chiến, không lép vế so với họ.
“Người đến là ai?” Y quát lên.
Người mặc giáp trắng chỉ Gundam Exia nói: “Ta là Alphonso, ta biết các người, các người chính là những kẻ ở thế giới khác.
Thế giới chúng ta chưa bao giờ xuất hiện thứ này.”
Người mặc giáp trắng, Alphonso nói tiếp: “Ta đã luôn dõi theo các người, bạn của ta, Lohengramm nói rằng nên để mặc các người nhưng nếu anh ta ở đây, hẳn sẽ rút lại suy nghĩ của mình.”
Một con chim sẻ đậu trên vai Alphonso, anh ta nghiêng tai, giống như lắng nghe tiếng nói của con chim sẻ, rồi anh ta lại nói: “Ta đã gặp một nhóm của các người trên Thuyền Bay, chặng đáp xuống Thành Trì Trung Tâm Davias.”
“258 kẻ bị Vinh Quang bỏ rơi, 4 kẻ chưa tìm thấy Vinh Quang của mình.”
Đoạn anh ta chỉ cây gậy phép của mình về phía Phạm Nhã: “Anh là một trong bốn kẻ đó.”
Phạm Nhã ngạc nhiên, y không biết Alphonso làm cách nào để nhận ra y trong hàng trăm người trên Thuyền Bay, không những vậy, tên này dường như còn cách xem trước được tỉ lệ tử vong của người nhận ban ân!
Alphonso lại hỏi tiếp: “Ta đã báo tên của mình, vậy giờ đến lượt anh, chúa tể trẻ, anh là ai?”
Phạm Nhã trả lời: “Shaka de Virgo.”
“Shaka de Virgo” Alphonso đọc lấy cái tên này một cách chậm rãi: “Tuy ta không hiểu ý nghĩa, nhưng cái tên này nghe thật hay.
Chúa tể trẻ, anh nhận ban ân của Nữ Chúa nhà Hopner phải không?”
Phạm Nhã không đáp.
Alphonso nói: “Ta vẫn nghe thấy tin đồn Nữ Chúa nhà Hopner đã bị thương rất nặng, không có khả năng cứu chữa nữa.
Ta không tin vào điều đó, một người mạnh mẽ như ngài ấy sao có thể để mình bị thương nặng như vậy.”
“Ta nghĩ rằng việc nhường ngôi của ngài ấy ở Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành là một kế hoạch, một cái bẫy của ngài ấy, ngài ấy không hề bị thương.
Nhưng, hôm nay ta lại nhìn thấy ngươi.”
“Ngươi đã nhận được sự ban ân của ngài ấy, như vậy lời đồn có lẽ là thật.
Leonidovich Hopner vĩ đại đã đi đến hồi cuối truyền kỳ của mình, ngài ấy đã sắp nhập diệt.”
“Không ai có thể nhận được đặc ân của Nữ Chúa nhà Hopner khi tình trạng ngài ấy vẫn còn sung mãn và hoàn hảo.”
Phạm Nhã ngơ ngác, đột nhiên một cơn giận không tên trào lên, y gầm lên: “Câm mồm, ngươi nói nhăng cuội gì đó?”
Alphonso chau mày: “Anh không biết chuyện này sao, thật kỳ lạ, điều này thật kỳ lạ.”
Phạm Nhã: “Các ngươi muốn gì?”
“Chúng ta vốn định thu phục các người, để các người thám hiểm vùng trong cùng với chúng ta, chúng ta sẽ không bạc đãi các người.”
“Nhưng, giờ ta đã gặp anh”
Alphonso cười rất tươi: “Anh đã là một chúa tể, ta thật sự kính phục những vị chúa tể, ta cũng kính phục anh bởi vì người nhận được đặc ân của Nữ Chúa nhà Hopner hẳn phải rất đặc biệt.”
“Nhưng những chúa tể cũng là kẻ của ta, ta rất lấy làm tiếc nhưng anh phải dừng bước ở đây thôi.
Chúa tể trẻ, ngài Leonidovich Hopner cũng sẽ...”
Phạm Nhã nhíu mày, những câu nói của Leonidovich Hopner lướt rất nhanh qua đầu y.
“Con đường của chúa tể không chỉ là phước lành, nó còn là một thứ nguyền rủa.”
“Lời nguyền rủa này sẽ cuốn ngươi vào những trận chiến mà ngươi không liên can đến, sẽ đem những kẻ thù mà ngươi không biết đến trước mặt ngươi.”
Vậy, đây là kẻ thù của ta, kẻ thù của các chúa tể sao?
Phạm Nhã đột nhiên nói: “Exia, cho mượn chân”
Bốn vó rực lên ngọn lửa vàng, Tận Thế Hắc Mã dậm hai chân sau lên cái chân kim loại của Gundam Exia, điểm va chạm giữa hai vó sau của con ngựa chiến và chân của Gundam Exia nổ tung, tạo ra sóng xung kích hình cầu.
Gundam Exia lảo đảo nhưng vẫn không ngã xuống, phần chân bị móp, còn Tận Thế Hắc Mã lúc này đã chở theo Phạm Nhã bay như một cái bóng đen, lao thẳng vào gã triệu hồi đứng ngoài rìa, nhanh tới mức đám người Alphonso cũng không phản ứng kịp.
Quá nhanh!
Thời gian như đọng lại.
Hai bên vẫn còn đang nói chuyện, miệng của Alphonso vẫn còn đang mở ra định nói gì đó tiếp thì tên chúa tể này đã tấn công, lao thẳng vào đội hình của bọn họ với một tốc độ khủng khiếp!
Gã triệu hồi ngơ ngác, thậm chí không kịp phản ứng, không kịp phòng thủ, cũng không có ai kịp cứu viện hắn.
Gần đến điểm va chạm, Phạm Nhã giải phóng hoàn toàn khối lượng giáp, y vung cây quyền trượng rực lửa, tốc độ của Tận Thế Hắc Mã cộng thêm sức đẩy của sóng xung kích, sức nặng của chính nó, sức nặng của bộ giáp và của cây quyền trượng chuyển hóa thành động năng cùng với uy lực hủy diệt, có thể phá vỡ mọi thứ của ngọn lửa vàng, đập thẳng vào ngực gã triệu hồi.
“Ầm”
Bộ giáp của tên triệu hồi là thứ đầu tiên bị nghiền nát, vỡ vụn, sau đó sóng xung kích xuất hiện ép nát các cơ quan nội tạng, trái tim, toàn bộ khung xương, từng thớ thịt, từng sợi cơ bắp, sau đó là máu.
Toàn bộ mọi thứ vỡ tan tành, vỡ tan nát, gã triệu hồi vỡ vụn, nổ tung tóe như một cái bong bóng.
Phạm Nhã không hề ngừng lại, Tận Thế Hắc Mã chồm lên rồi dậm xuống.
“Ầm”
Mặt đất cuộn lên như sóng biển, một đợt sóng xung kích thứ hai còn dữ dội hơn đợt đầu tiên quét qua cát, đá, thảm thực vật và sinh vật biển, tất cả bị cuốn đi và xéo nát, tất cả mọi thứ trong chu vi hai trăm mét đều bị hất lên trời.
Giáp của ba gã kỵ sĩ nứt ra, ba tên này phun máu, bị đánh bay rất xa, người nữ cầm cung thì hét một tiếng rồi xuất hiện ở bên ngoài sóng xung kích như dịch chuyển tức thời, chỉ là cô ta cũng phun máu.
Tên võ sĩ dậm chân, hai cánh tay khép lại, che mặt, sóng xung kích lướt qua, hắn không bị hất bay mà bị đẩy lùi, đôi chân cắm dưới đất cày hai đường dài cả trăm mét.
Tên cầm đầu là Alphonso cũng bị đánh bay như những tên kỵ sĩ, chỉ có điều bộ giáp của hắn tốt hơn những tên kia, không bị nứt nẻ, dù vậy gã phù thủy bóng tối này cũng cảm thấy nội tạng của mình bị áp lực nén như sắp vỡ.
Alphonso phun máu, Shaka de Virgo đánh lén bọn họ, hơn nữa đòn tấn công quá nhanh, quá mạnh mẽ.
Phạm Nhã nắm chặt quyền trượng và dây cương, Tận Thế Hắc Mã chồm dậy, hí lên cao vút, con ngựa chiến hung hãn trở nên cuồng nộ, Phạm Nhã vừa lao đến chỗ Alphonso vừa quát:
“Đội thám hiểm Địa Cầu, đây là kẻ thù của ta, các người có muốn cùng ta chiến đấu với bọn họ hay không?”
Người máy khổng lồ, Gundam Exia đáp lại bằng động tác vung kiếm chắn phía trước, những lưỡi cưa trên thanh kiếm khổng lồ xoay tròn với vận tốc khủng khiếp khiến thế giới nước như sôi trên.
Trong buồn lái, Shen Long ngơ ngác rồi cười một cách khổ sở, hắn nói với As00071647: “Tự nhiên vướng vào vụ gì thế này, tên này cũng điên quá...!”
“Không biết.” As00071647 nói: “Nhưng phải giúp Shaka de Virgo.”
Shen Long thở dài rồi gật đầu.
Dưới chân Gundam Exia, Anubis đã triệu hồi thêm hai con sư tử đen thui, to như con voi, Chien the Great đứng cạnh thì chửi khản cả giọng:
“Làm tới luôn đi, nhịn thằng kia nãy giờ