Kinh nghiệm của Alphonso nói cho hắn biết, hắn ở lại là sẽ chết! Alphonso vừa bay vừa suy nghĩ, hắn thật sự không hiểu! Hắn không hiểu vì sao những kẻ này lại phối hợp với nhau tốt như vậy, vì sao những kẻ này lại xảo quyệt đến như vậy, bọn họ lẽ ra phải là những tên gà mờ mới đúng.
Shaka de Virgo ra tay rất chớp nhoáng, giết chết kẻ triệu hồi, không cho tên này có thời gian để mở cánh cổng cho vật triệu hồi bước qua.
Kẻ triệu hồi rất mạnh mẽ, là một trong số ít các con đường có thể chiến đấu với người còn đi xa hơn mình nhưng bù lại, nhược điểm của họ khá rõ ràng đó là toàn bộ sức mạnh của họ đến từ vật triệu hồi, sách lược đối phó tốt nhất với họ là vô hiệu hóa họ trước khi họ mở ra cánh cổng.
Tên Phù thủy bóng tối có cái mồm rất thối kia thì sử dụng chính cái bóng trên người của gã võ sĩ để trói gã, buộc với một sợi dây leo khác đã nằm sẵn dưới bóng của con sư tử được người phụ nữ mặc giáp vàng triệu hồi để gã không bay lên tránh né hai con trăn được.
Hắn vừa tấn công người cung thủ để quấy nhiễu, hòng vô hiệu hóa khả năng tấn công từ tầm xa của cô ta, đồng thời cũng để ý chiến trường của lũ sinh vật bóng tối của người phụ nữ giáp vàng với gã võ sĩ.
Ngay khi cung thủ bay cao tới mức mấy sợi leo không theo được, hắn lại quay sang phối hợp với người phụ nữ giáp vàng để vô hiệu hóa đôi chân trụ của gã võ sĩ, một người có sức chiến đấu rất cao.
Đồng thời, người phụ nữ mặc giáp vàng cũng đã chờ sẵn mũi tên của cung thủ ngắm bắn hắn lúc hắn tấn công gã võ sĩ.
Trong môi trường chất lỏng, mũi tên của cung thủ không thể bay nhanh và có sức sát thương như bình thường, con trăn đen có thể đỡ được mũi tên, hẳn hắn đã tính toán được điều này.
Tên này rất thông minh, hắn cũng sử dụng ma thuật bóng tối của mình một cách linh hoạt, rất sáng tạo, biết cách tạo bóng để “nối” chiều dài của những sợi dây leo, tiếp tục quấy nhiễu người cung thủ, mà lúc này, cô ta lại càng chật vật hơn khi phải vừa tránh né dây leo vừa phải đề phòng vật triệu hồi khổng lồ.
Kế tiếp là cái tên đã núp sẵn trong vật triệu hồi, chờ thời cơ để đánh lén, phanh thây một gã kỵ sĩ nhưng không giết hẳn để những người khác cảnh giác, sau lại dựa vào cơ thể khổng lồ của vật triệu hồi hình người, tiếp cận một gã kỵ sĩ khác, đánh lừa gã này, tấn công và lùa gã ta vào bẫy, rồi phối hợp với người triệu hồi, giết chết gã kỵ sĩ thứ hai, cực kỳ xảo quyệt và tàn nhẫn.
Cuối cùng, ba gã kỵ sĩ trong đội giờ chỉ còn một.
Gã võ sĩ thì gãy gập hai chân, chỉ có thể bay bằng áo choàng để chiến đấu.
Người cung thủ nữ thì lành ít dữ nhiều.
Phạm Nhã nhìn thấy Alphonso bỏ chạy, y gầm lên rồi giải phóng hoàn toàn khối lượng bộ giáp và quyền trượng.
Ở trong nước, Phạm Nhã có thể cử động thoải mái dù đã giải phóng toàn bộ khối lượng giáp, y hiểu đây là do trọng lực của môi trường thay đổi, dẫn đến trọng lượng của bộ giáp cũng thay đổi.
Phạm Nhã xông vào đánh giáp lá cà với chúa tể đen, y vung cây trượng rực lửa, đòn đánh hủy diệt có sức công phá như muốn đập tan nát mọi thứ trên đời giáng những đòn chí mạng lên chúa tể đen.
Chúa tể đen cũng vung trượng để đón đỡ, quyền trượng của hắn cũng rực lửa vàng, va chạm giữa hai cây trượng rực lửa tạo thành các đợt sóng xung kích rất mạnh ở trong nước, Phạm Nhã giống như bị điên, y phun máu nhưng vẫn tiếp tục nện quyền trượng xuống, một đòn rồi hai đòn, ba đòn, bốn đòn, y vung liên tục.
Phần giáp bọc tay của tể đen vỡ tan tành, phần giáp tay của Phạm Nhã cũng vỡ tan nát, thậm chí trên bộ giáp của hai người cũng có những đường rạn nứt rất dài.
“Ầm”
Lại một đòn đánh, lại thêm một đợt sóng xung xích, Phạm Nhã phun máu, mắt, lỗ mũi và lỗ tai của y cũng tràn ra máu, Tận Thế Hắc Mã hí lên, con ngựa dữ dằn mở cái mồm như mồm sư tử ngoặm vào phần cổ của con ngựa chiến của chúa tể đen.
“Hí”
Tận Thế Hắc Mã cắn ngập răng rồi giật xuống một tảng thịt lớn từ cổ của con ngựa đối diện, nó rú lên một cách đau đớn rồi lảo đảo, Phạm Nhã nhân cơ hội, y chồm ngựa, bốn vó của Tận Thế Hắc Mã rực lửa vàng, quyền trượng trên tay Phạm Nhã cũng rực vàng.
Sau đó con ngựa chiến dậm xuống, Phạm Nhã cong người ra sau, cầm quyền trượng bằng hai tay, cũng đập cây trượng xuống đầu chúa tể đen, y nương theo Tận Thế Hắc Mã, đánh một đòn trời giáng từ trên xuống.
Hai tay Phạm Nhã gồng cứng, gân tay vằn vện, sức nặng của quyền trượng cộng tới lực đập hết sức của y và lực dậm của Tận Thế Hắc Mã, tạo thành đòn đánh mạnh nhất mà y có thể triển khai.
“Ầmm”
Những người đang chiến đấu nhìn thấy va chạm giữa Shaka de Virgo và sinh vật bóng tối của Alphonso tạo ra một bóng chân không có đường kính năm mươi mét, bên trong đó không có nước!
Đất bị cuộn lên như sóng, mọi thứ bị hủy diệt, bị hất tung lên trời, bị sóng xung kích nghiền nát, kể cả mặt đất cũng sụp xuống, từng đợt sóng này tới đợt sóng kia quét qua chiến trường khiến tất cả phải ngừng việc chiến đấu để phòng thủ.
“Ầm”
“Ầm”
“Ầm”
Cát đá bay mù mịt trong thế giới nước, không thể nhìn rõ khu vực giao chiến của Shaka de Virgo và chúa tể đen, chỉ có thể nghe thấy từng tiếng nổ dữ dội và những chiến ngựa hí ở trong đó.
“Ầm”
“Ầm”
“Ầm”
Lại thêm ba tiếng nổ nữa, sau đó mọi thứ yên lặng.
Từ trong đống hỗn độn của cát đá, thảm thực vật và sinh vật biển bị cày nát, hất tung và phá tan tành, một vị chúa tể tóc bạch kim, cầm quyền trượng rực lửa, cưỡi ngựa chiến bước ra.
Áo choàng đen thêu hoa văn làm từ vàng phấp phới sau lưng, vị chúa tể này có gương mặt đẹp vô thực, tuy mắt, mũi, miệng đều bị chảy máu nhưng cũng chỉ tôn lên sự oai phong và dũng mãnh của một chúa tể.
Giáp trên người y đã gần như vỡ nát, phần giáp hai tay vỡ vụn hoàn toàn từ nách trở xuống, lộ ra đôi tay trần với những khối cơ hoàn mỹ như được tạc.
Phạm Nhã thở dốc, sau khi y dùng đòn mạnh nhất của mình để tấn công chúa tể đen, sinh vật bóng tối này chỉ bị trọng thương chứ chưa chết hẳn, y phải dùng thêm sáu đòn đánh hủy diệt nữa mới hoàn toàn giết chết chúa tể đen.
Y nhìn theo hướng của Alphonso, hắn đã chạy đi quá xa, không thể đuổi kịp.
Phạm Nhã đeo chiếc nhẫn mà Margaret Martha đưa cho mình, tuy bà ta không hề nói nhưng y hình như hiểu được tác dụng của chiếc nhẫn này.
Bởi vì...!đây là cái nhẫn mà Leonidovich Hopner đeo ở ngón giữa!
Phạm Nhã nhắm mắt và cảm nhận chiếc nhẫn, sau đó y vươn tay, các ngón tay co lại, ngón giữa và ngón trỏ hất lên!
Từ phía xa, đã tháo chạy khỏi chiến trường, Alphonso đột nhiên nhận thấy mình bị một lực vô hình kéo ngược lại, Alphonso gầm thét, xả hết Mana để bay đi nhưng lực kéo quá lớn, giống như có một bàn tay khổng lồ nắm lấy hắn kéo về phía sau.
Alphonso bay ngược về phía chiến trường, lưng của cách Shaka de Virgo chỉ mười mét, hắn biết đã không chạy ngược, thế là quay đầu một dứt khoát, đối diện với chúa tể trẻ:
“Đây là năng lực gì?” Alphonso hỏi.
Phạm Nhã không trả lời, y nhận ra đây phải là kỹ năng của chiếc nhẫn, mà là năng lực của Leonidovich Hopner được cô ta “gắn” lên nhẫn bằng một cách nào đó, y chỉ có thể sử dụng một lần duy nhất.
Phạm Nhã nói: “Ta đã nói, một chút nữa sẽ tới ngươi.”
Alphonso cười rất tươi: “Xem ra hôm nay ta phải dừng bước ở đây rồi.”
Đoạn, Alphonso lật sách và đọc thần chú, một cái móng vuốt khổng lồ vươn lên từ sau cái bóng của hắn, rồi cả cánh tay, sau đó là phần đầu, một sinh vật chui ra ngoài bóng của Alphonso rồi ngửa cổ hú lên.
Sinh vật này giống như người sói trong thần thoại nhưng to lớn hơn rất nhiều lần, nó đứng thẳng, dáng cao gần mười mét, người và lông đen như hắc ín.
Đột nhiên, nó quay sang Alphonso rồi đâm móng vuốt vào bụng hắn!
Alphonso phun máu, hắn ôm cái vuốt của người sói, vẻ mặt rất bình tĩnh, máu từ cơ thể của hắn bị móng vuốt của người sói rút sạch, người của hắn cũng teo tóp lại.
Người sói rút cái móng ra, Alphonso ngã xuống, đã chết!
Anubis quát lên từ phía xa: “Cẩn thận, hắn đã đồng hóa mình cùng với sinh vật bóng tối.”
Phạm Nhã chau mày, y nhìn chằm chằm người sói, nó cũng không tấn công mà đột nhiên chớp chớp mắt, sau đó đôi mắt của nó hiện lên màu xanh dương, quanh con ngươi có một vòng sóng nước.
Người sói nhìn xuống đôi tay của mình, đoạn nó ngẩng đầu nói với Phạm Nhã:
“Chúa tể trẻ, mong rằng ngươi sẽ cho ta một khoảnh khắc cuối cùng rực rỡ nhất.”
Sau đó, nó vung tay, gậy phép và quyển sách trên thi thể của Alphonso bay tới, nó cầm cây gậy phép đã trở nên bé nhỏ so với cơ thể, lật sách rồi triệu hồi ra sáu con sói đen còn to hơn con sư tử của Anubis nhào lên tấn công Shaka de Virgo.
Bản thân hắn cũng vứt gậy và sách, lao lên tấn công chúa tể trẻ.
Phạm Nhã cưỡi Tận Thế Hắc Mã xông lên nghênh chiến.
Bên trong chiến trường, người cung thủ nữ liên tục xê dịch với tốc độ rất nhanh để tránh né những sợi dây leo của Chien