Lohengramm có dáng người cao to như một vị chúa tể hay một người võ sĩ, chỉ đôi mắt màu xanh dương với những vòng sóng biển đặc trưng mới nói lên anh ta là một vị phù thủy bóng tôi.
Anh ta có một mái tóc màu vàng, xoăn và được cắt ngắn, gương mặt của Lohengramm rất đẹp, anh ta cũng rất hay cười, khi cười thì tạo cảm giác rạng rỡ và thân thiện.
“The Innovators?”
Lohengramm ngồi sau bàn làm việc, anh ta hỏi lại người đứng đối diện, người này gật đầu: “Họ đã tiến hành cảnh báo với tất cả những kẻ được triệu hồi đến từ thế giới bên kia, hiện tại gần Tháp Phù thủy không còn thấy bóng dáng của những kẻ này, ở bến tàu đến các Tòa Tháp cũng không có người mua vé đến Tháp phía Tây.”
Lohengramm mỉm cười, gõ ngón tay lên bàn: “Nói vậy, thứ đó đã ký giao ước với một phù thủy bóng tối trong số họ nên Hội Chân Lý mới để vuột mất nó, những kẻ trong hội hẳn sẽ rất tức tối.”
Người đối diện hỏi: “Hội Chân Lý muốn làm gì? Sao họ lại vi phạm ý chí của các bậc thầy, sử dụng cấm thuật ngay bên trong Tòa Tháp?”
Lohengramm trả lời: “Đã rất nhiều năm, các Tòa Tháp luôn được vận hành xoay quanh các bậc thầy, không có một bậc thầy đến Tháp để ban ân thì Tòa Tháp sẽ mất đi ý nghĩa của nó, Tháp Chúa Tể đã bỏ hoang rất lâu là một minh chứng.”
“Hội Chân Lý muốn khởi động lại tất cả Tòa Tháp, họ muốn giảm sức ảnh hưởng của các bậc thầy, thậm chí giảm nhẹ vai trò của các bậc thầy.”
“Không nói chuyện này nữa.
Millos, có tin của Alphonso chưa?”
Người đối diện, Millos lắc đầu: “Lần cuối ngài ấy xuất hiện là ở khu vực rìa thế giới nhân tạo ở biển Atlans cùng với những người theo đuổi.”
Lohengramm hỏi: “Bọn họ muốn đi vào vùng trong để săn tìm bảo tàng sao? Ở thế giới nhân tạo có thứ gì đáng giá? Những người theo đuổi kia thì sao?”
Millos trả lời từng câu một: “Tôi không biết, có lẽ là vào vùng trong gần ổ của Hydra, ngài ấy tìm kiếm thứ gì đó ở trong đó.
Những người theo đuổi cũng chưa quay lại, những người rời khỏi thế giới nhân tạo cho biết chưa từng thấy bọn họ.”
Lohengramm thở dài.
Millos lại hỏi: “Một chuyến thám hiểm có thể kéo dài rất lâu, có khi đến vài tuần, thế giới nhân tạo dưới biển Atlans không có gì nguy hiểm đối với ngài ấy, vì sao ngài lo lắng như vậy cho ngài Alphonso?”
Lohengramm nói: “Ta mơ thấy cậu ấy, trong giấc mơ của ta cậu ấy đã đồng hóa với sinh vật bóng tối của mình bằng cấm thuật, cậu ấy còn hỏi ta nhìn cậu ấy có xấu xí không.”
Millos nhìn người phù thủy bóng tối rất cao lớn này, hắn ta hiểu ý nghĩa những giấc mơ của Lohengramm, đó cũng không phải là những giấc mơ thông thường của người bình thường.
Lohengramm lại nói tiếp: “Theo lẽ thường, nếu Alphonso đã gặp bất trắc, hẳn sẽ báo mộng để nói cho ta biết về kẻ thù của mình nhưng cậu ấy lại không nói.
Giống như cậu ấy sợ ta sẽ bị cuốn vào chuyện này.”
Millos hỏi: “Có thể liên quan đến Hội Chân Lý không?”
Lohengramm lắc đầu: “Alphonso đã rời khỏi Hội Chân Lý từ lâu, nếu bọn họ muốn trừ khử cậu ấy thì hẳn đã làm việc này sớm, hiện tại ta cũng không biết chắc được tình hình của Alphonso, ngươi cứ đi nghe ngóng tiếp xem sao, đặc biệt lưu ý thông tin về những người đã đi vào trong thế giới nhân tạo.”
Millos gật đầu rồi đi ra ngoài.
Lohengramm lại đứng dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài là đáy Tháp Phù thủy, anh ta ở trong một tòa lâu đài xây trong không gian dưới đáy tháp, những đợt sàng lọc để chọn người được ban ân vẫn đang diễn ra.
“Shaka de Virgo” Lohengramm nói một mình: “Thủ lĩnh của The Innovators, ngươi là vị chúa tể trong tin đồn, từng xuất hiện ở bến cảng, một kẻ được triệu hồi sao?”
“Chúa tể, chúa tể...!“
...
Ngày thứ ba các Innovator thực hiện nhiệm vụ ở Thành Trì Trung Tâm, không chỉ cộng đồng người xuyên không mà cả một bộ phận nhỏ dân bản địa cũng biết về những người này.
Dù có bảy Walker trong tổ chức nhưng với dân bản địa, The Innovators chỉ có quy mô của một đội thám hiểm, tổ chức như vậy là rất nhỏ, gần như không thể coi là một tổ chức.
Tuy vậy, vẫn có nhiều người quan tâm đến The Innovators, đặc biệt là những kẻ làm nghề săn tin tức, ở MU Continel, người bước trên những con đường thường tập trung ở các Tòa Tháp hoặc các thế giới nhân tạo, những vùng hoang dã, họ ít khi xuất hiện ở trước công chúng, trừ những kẻ thích nổi danh hoặc những người làm ở ngành giải trí, truyền thông như Jacqueline.
.
Truyện Đô Thị
Những kẻ có khứu giác nghề nghiệp nhạy cảm nhận ra sự khác biệt của các Walker so với những người bước trên con đường Vinh Quang bình thường, ở chỗ họ là những kẻ đến từ thế giới khác.
Như vậy, họ không đơn giản chỉ như một đội thám hiểm.
Mà là một nhóm người đại diện cho những người đến từ thế giới khác, có thể giao tiếp với dân bản địa, cũng được quy tắc tự nhiên công nhận là một cư dân của thế giới.
The Innovators nhận ra ngày hôm nay khi họ hoạt động, có những người bản địa quan sát và quay chụp hình ảnh của họ từ xa, Shaka de Virgo vì để giấu màu mắt mà phải nhắm mắt lại, mắt màu vàng ở thế giới này không được coi là hiếm, nhưng mắt màu vàng đối với người bước lên con đường thì chỉ có thể là một chúa tể mà thôi, hiện thông tin Shaka de Virgo là một chúa tể vẫn chỉ giới hạn trong cộng đồng các Walker.
Cho đến hiện tại, Phạm Nhã vẫn không hiểu nhiều về lai lịch của những kẻ thù như Alphonso, càng không hiểu mâu thuẫn giữa họ và các chúa tể, con đường này có ý nghĩa như thế nào y cũng còn chưa biết hết được.
As00071647 mấy hôm nay rất thường nói chuyện với Phạm Nhã, cô ta nhìn thấy y nhắm mắt cả buổi mà đi đứng đều có vẻ tự nhiên như thường thì nói:
“Anh nhắm mắt như vậy càng giống với Shaka de Virgo trong Saint Seiya hơn đấy.
Bình thường Shaka luôn nhắm mắt, kể cả khi chiến đấu.”
Phạm Nhã mỉm cười: “Tôi vẫn chưa làm được như vậy đâu.”
Chien the Great lèm bèm: “Thần côn.”
Thoth nói: “Đúng như dự đoán, chúng ta đã được biết đến rồi.
Sắp tới, tiếng nói của chúng ta có thể được coi là tiếng nói đại diện cho quảng đại đại đa số những người xuyên không đến từ Địa Cầu.”
Shen Long thắc mắc: “Vì sao?”
Phạm Nhã giải thích thay cho Thoth:
“Nói thế này cho dễ hiểu, chúng ta là những người nhập cư thành công đầu tiên, nhận được thẻ xanh chứng nhận quyền công dân của mình, giống như một bộ phận người da đen trong thời kỳ tiến bộ những năm 1900 đến 1917 ở Mỹ.”
“Những người da đen tiến bộ này trở thành thành viên của giới tinh hoa, họ tìm đến những anh em cùng màu da để giúp đỡ, cũng trở thành đại diện cho dân da đen trong mắt người Mỹ da trắng.”
Mắt của As00071647 rất là sáng: “Sao cái gì anh cũng biết vậy Shaka?”
Phạm Nhã thấy có cơ hội liền quảng cáo cho anh Tuân: “Chủ tịch nói cho tôi, ảnh bác học lắm, văn hóa chính trị tôn giáo xã hội lịch sử thiên văn địa lý cái gì cũng biết.”
“Ồ!”
Những người khác đã tập hợp những người xuyên không thuộc nhóm “nghèo nàn” lại một chỗ, nơi này là một công viên công cộng, giống với nơi mà Phạm Nhã chạy bộ cùng với dân bản địa.
Gần hai mươi người trông cực kỳ lam lũ, rách rưới lò dò đi tới chỗ một gốc cây rất lớn, họ nhìn thấy ở đó có những người đứng trên những chiếc thuyền độc mộc màu bạc, giống với những người đã đến cho họ thức ăn.
Những người này đeo mặt nạ, giang những đôi cánh như thiên sứ, có người lại có đôi cánh dơi như ác quỷ trong thần thoại, bọn họ chầu xung quanh một người cao lớn như Thần đang ngồi xếp bằng, tựa lưng vào một gốc cây.
Người này nhắm mắt, nét mặt bình thản, miệng nở nụ cười nhẹ nhàng, vẻ an tường khiến những người khốn quẫn cảm thấy lòng mình trở nên bình yên đến lạ khi nhìn anh ta.
Phạm Nhã bắt đầu “giảng đạo”, đến hiện tại y và các Innovator đã tỏ ra rất “thuần thục” với “quy trình” này, mọi thứ được tiến hành một cách suôn sẻ, nhanh chóng, ở bên ngoài có những người bản địa đang quay chụp, ghi chép cảnh tượng kỳ lạ trong công viên.
Dặn dò tất cả mọi người về việc tuân thủ pháp luật ở Thành Trì Trung Tâm Davias, các Innovator cũng giao lưu một chút với họ rồi rời đi.
...!
Các