Shen Long đến White Castle rất đúng dịp, đại bản doanh của The Innovators chỉ còn một phòng trống, là căn phòng lúc trước dùng làm phòng cho khách ở lại qua đêm, không lớn lắm nhưng nội thất, tiện nghi đầy đủ.
Walker đến từ Hoa Quốc mang theo rất ít hành lí, chỉ có một va li nhỏ chứa đồ lưu niệm, nghe Shen Long kể lại, hoàn cảnh của hắn khá giống với Hoàng và Anubis, có mâu thuẫn với gia đình nên sống riêng ở ngoài.
Mọi người ăn uống, hát karaoke chán chê còn mở đèn bên ngoài hồ bơi để tắm đêm cho máu lửa.
Shen Long coi như được tham gia pool Party bù, tên kỵ sĩ rồng có khuôn mặt con gái, nét khá giống Trang mắt buồn này không thích khoe thân, tắm Onsen thì hắn lủi ra ngồi một mình một góc, ở hồ bơi thì mặc áo phông.
Mọi người ngâm dưới nước, nghe nhạc.
Tối rồi nên fan cuồng Michael Jackson không có mở nhạc xập xình mà bật một album của Nguyên Hà, nghe du dương, hợp với kiểu thư giãn hiện tại.
Trang nói: “Có Miharu và Tokuda ở đây thì vui nhỉ, cả Rengoku nữa.”
Anh Tuân nghe vậy liền có cảm giác Déjà vu, hình như lần trước cô này cũng vừa ngâm vừa nói “có Katie ở đây thì vui nhỉ”.
Kế bên anh Tuân là Thoth, gã quân sư quạt mo đang rủ rỉ nội dung buổi họp lần trước cho Shen Long, Hoàng ngồi cạnh cũng phụ họa.
Shen Long bị hai tên này "kẹp" giữa rất là khó chịu nhưng cũng kiên nhẫn nghe cho hết mấy thông tin quan trọng.
Phạm Nhã thì ngồi gần Katie, thấy không ai chú ý liền thầm thì với cô này: “Cô còn giận tôi chuyện kia hả?”
Katie liếc Phó chủ tịch: “Ai dám giận anh chứ.”
"Tôi xin lỗi, lúc đó thái độ của tôi không tốt, làm cô sợ."
"..."
Katie không ngờ Shaka de Virgo sẽ xin lỗi, cô ca sĩ xinh đẹp quay qua nở một nụ cười tươi như mặt trời tỏa nắng rồi thò tay xuống dưới nước, nắm lấy ...!đùi y véo một phát rõ mạnh.
Phạm Nhã: “...”
“Ừm, mấy hôm nay cô phối hợp chỗ anh Quân với bạn Trường thế nào, ổn cả chứ?”
"Tạm ổn, có hai Walker cung cấp dữ liệu dịch thuật, mọi thứ cũng suôn sẻ."
Hai người im lặng không biết nói gì tiếp, tính ra cũng khá lâu rồi kể từ lần cuối họ nói chuyện riêng, bình thường họ có trao đổi với nhau cái gì thì nội dung cũng loanh quanh công việc.
Phạm Nhã không sai, Katie vẫn còn “ghim” tên quái nhân đeo mặt nạ Tôn Ngộ Không lắm, chẳng thể bởi vì Shaka de Virgo lúc sau này thân thiện mà cô quên được ấn tượng ban đầu.
Katie nhớ tới đêm đầu cô gặp Shaka, gã quái nhân đeo mặt nạ Tôn Ngộ Không ngồi "phỏng vấn" cô suốt cả đêm, lúc đó Shaka chỉ là người bình thường nhưng trông rất đáng sợ, lại rất lạnh lùng, thô lỗ, cô vừa ghét vừa sợ hắn.
Đêm thứ hai, hắn gạt mọi người, doạ cả đội thợ săn "thần hồn nát thần tính", Katie vẫn còn nhớ như in cảm giác rùng rợn đêm hôm đó, sau cô mới nghe kể hắn dùng bả chó giết lũ Hound, khỏi phải nói Katie giận như nào.
Mà ghét nhất vẫn là vụ hắn nói với cô hắn không có hứng với phụ nữ, làm cô còn tưởng tượng lung tung về hắn, không biết tên này "nằm trên" hay "nằm dưới" nữa ...
Nghĩ tới đây, Katie liền ghẹo Phạm Nhã: "Bây giờ anh đã có hứng với phụ nữ chưa?"
Phạm Nhã nghe vậy liền ngẩn ngơ, chợt nhớ tới một gương mặt đẹp tuyệt mỹ, y gật đầu, trả lời rất trung thực: "Có."
Katie nghe ra được chữ "có" này mang hàm nghĩa cụ thể chứ không phải chỉ phụ nữ chung chung!
Cô ta tò mò: "Ồ, anh mến ai rồi à?"
Phạm Nhã gật đầu, mỉm cười.
Katie thấy điệu cười này có một nét dịu dàng của người đàn ông đang yêu, cô chưa bao giờ thấy Shaka de Virgo có biểu cảm giống như vậy.
"Ai vậy, tôi có biết người đó không, kể tôi nghe xem biết đâu tôi giúp được đấy, nhìn anh có vẻ không có kinh nghiệm trong chuyện này lắm đâu."
"Cô có nhiều kinh nghiệm lắm à?"
"Chứ sao nữa, tôi là ca sĩ nổi tiếng đấy, rất nhiều người yêu mến, theo đuổi tôi."
"Thế cô đã yêu mến và theo đuổi ai chưa?"
"Thời học sinh thì có, haha.
Sau này toàn người ta chủ động với tôi."
"Thế thì cô có kinh nghiệm gì mà giúp được tôi chứ?"
"Tôi có thể cho anh biết một người phụ nữ sẽ thích gì ở một người đàn ông.
Tôi gặp rất nhiều kiểu đàn ông khác nhau rồi, tôi có thể nói với anh kiểu nào là hấp dẫn phụ nữ, kiểu nào không, đấy là kinh nghiệm của tôi đấy."
"Vậy, cô sẽ thích một người đàn ông như thế nào?"
"Biết nấu ăn."
...
Osaka.
Một thành phố hiện đại của Nhật Bản, đất nước mặt trời mọc, xứ sở hoa anh đào.
Miharu mở cửa sổ đón nắng ...!chiều, cô gái siêu dễ thương với cặp kính tròn và mái tóc cắt ngố này vừa mới ngủ dậy, nhìn mặt trời đang lặn xuống, cô vươn vai, híp mắt, ngáp một cái rồi lại chui vào mền, quyết định ...! ngủ tiếp.
Đang lúc thiêm thiếp, đột nhiên cô nghe có nhiều tiếng la hét, Miharu bừng dậy lại gần cửa sổ nhìn ra bên ngoài, con đường bên dưới căn hộ cao cấp mà cô ở đang rất hỗn loạn, người dân vừa chạy vừa la hét như bị thứ gì đó đuổi theo, những người ngồi trên phương tiện thì đạp ga một cách liều lĩnh làm xảy ra tai nạn.
“Chuyện gì vậy?”
Miharu vỗ vỗ hai má để bớt buồn ngủ, thể chất của một người đạt được Vinh Quang vốn sẽ không có nhu cầu ngủ nhiều như Miharu nhưng chuyện này giống như một loại bệnh của cô nàng, ở MU Continel phải đi làm nhiệm vụ nên cô ấy ngủ rất ít chứ ở Địa Cầu thì phải ngủ "đủ" mười sáu tiếng một ngày.
Phía bên ngoài càng lúc càng loạn, Miharu còn nghe thấy những tiếng nổ lớn, người dân la hét càng thất thanh hơn, cô bấm điện thoại gọi cho Rengoku Kyojuro, người ở đầu dây kia bắt máy rất nhanh: “Chuyện gì vậy Miharu?”
Miharu: “Anh có đang ở Osaka không?”
Rengoku Kyojuro: “Có, sao vậy?”
Miharu: “Tôi không biết, tình hình bên này đang rất hỗn loạn, có chuyện gì đó mới xảy ra trong thành phố, tôi gửi định vị cho anh, anh chạy qua xem thử nếu cần thì ra tay, tôi không tiện dùng sức mạnh ở bên này.”
Rengoku Kyojuro: “Được.”
Cúp máy, Miharu nhắm mắt, triệu hồi báu vật và bộ giáp của mình, cây gậy có lưỡi lê gắn trên đầu và những chiếc lông vũ cùng với các linh kiện của bộ giáp đang nương náu trong động mạch chủ trái tim bay ra ngoài, lơ lửng trong không khí rồi khôi phục kích thước gốc, trùm lên người Miharu.
Cô nàng mở cửa sổ, nhìn ngó xung quanh rồi giương đôi cánh chim màu hồng, bay ra ngoài, vút thẳng lên không trung, cô bay trên không nhìn xuống dưới, đường phố Osaka đang rất hỗn loạn, những chiếc xe hơi đâm liên hoàn vào nhau, nhiên liệu bị rò rỉ ra ngoài, kết hợp với tia lửa điện từ hệ thống dây dẫn tạo ra những vụ nổ lớn.
Miharu nhìn về phía sau đám đông đang chạy thục mạng, tìm ra kẻ đầu sỏ gây nên những chuyện này.
Đó là một con quái vật cao mười lăm mét!
Sinh vật này có bề ngoài đen đúa, nhìn nó giống như một bộ xương bóng bẩy, dữ dằn, lưng của nó có những cái gai rất dài, đuôi cũng mọc đầy gai, ở cuối phần đuôi còn có một cái lưỡi nhọn như mũi thương, rất sắc bén, Miharu tận mắt thấy nó dùng cái đuôi này đâm thủng một chiếc xe Bus.
Con quái vật có tới bốn cánh tay, hai cánh tay lớn, dài và hai cánh tay khác nhỏ hơn, mọc ở trước ngực, hai chân của nó gấp khúc như chi sau của khủng long, rất khỏe và có thể giúp nó di chuyển linh hoạt.
Nó không có mắt, hoặc Miharu không nhìn thấy được con mắt của nó, hộp sọ của nó có một thứ như vương miện rất dài, mọc ngược ra phía sau, có nhiều nhánh gần giống như gạc.
Miharu biết thứ này!
Đây chính là Xenomorph, một chủng quái vật ngoài hành tinh trong serial phim kinh điển, cực kỳ nổi tiếng của Mỹ, Alien.
Hơn nữa đây là một con Xenomorph chúa, một nữ hoàng, Queen Xenomorph!
Xenomorph có sức chiến đấu rất cao, chúng không phải là một loài động vật thông thường mà thực chất là những vũ khí sinh học đã được biến đổi Gene do các kỹ sư vũ trụ tạo ra