Edit: Lơ
Beta: Lơ, Sugusan
_____________________
Bạch Tài da đầu tê dại, gửi một tin nhắn thoại qua: “Mày, mày ngủ, ngủ với Lục, Lục thần……?”
Đã biết tên này có hay cà lơ phất phơ, ai ngờ lại chán sống như thế.
Vệ Kiêu ngáp một cái, vô tâm hỏi: “Làm sao, Lục thần của bọn mày không phải người à? Chẳng lẽ không cần ngủ luôn?”
Vấn đề không phải là có cần ngủ hay không hiểu không!
Bạch Tài nghiêng cái đầu đau như búa bổ: “Mày, mày ngủ, ngủ thật…….
”AAAAA, không nói nổi thành lời.
“Đúng vậy” Vệ Kiêu cười gian xảo “Còn được gối lên cánh tay Close nữa, nghe nói đây là ước mơ của toàn bộ fangirl Close đó, hí hí”
Bạch Tài: “……”
Vệ Kiêu chỉ lo không chơi chết Bạch Tài, còn ném thêm quả bom: “Dáng của Close tuyệt vãi ra, nhìn được cả tám múi cơ bụng luôn, tao cũng không hiểu mấy cái hợp đồng hay gì đó, nhưng mà điều kiện của Close mà ra mắt giới giải trí thì còn lời nhiều hơn chơi game”
Bạch Tài ngây ngốc bị cậu kéo trật ray: “Đừng áp cái mớ tầm nhìn hám lợi nhỏ bé hạn hẹp của mày lên dáng người Lục thần”
Vệ Kiêu không phục: “Tao không thích nghe lời này đâu, giới giải trí thì nhỏ cái nỗi gì…….
”
“Tao đang nói là lý tưởng cùng giấc mơ, Lục thần mà còn thiếu tiền à….
.
Đờ” Bạch Tài cuối cùng cũng phát hiện đề tài đã vòng sang Thái Bình Dương, nỗ lực lôi trở lại: “Đừng dông dài nữa, mau nói tiếp chuyện mày ngủ với….
đi”
Vệ Kiêu kinh ngạc nói: “Mày còn muốn nghe chi tiết á?”
Bạch Tài cảm nhận được cái gì gọi là tự lấy đá đập chân mình, ông đây không muốn nghe, ông đây sợ lỗ tai chó con của mình điếc luôn!
“Đừng thấy Close lạnh lùng như băng thế, thực ra tính rất tốt đó, tao đè lên người ổng, ổng cũng không tức giận……”
Bạch Tài phát điên: “Mày….
mày đè Lục thần”
Vệ Kiêu: “Không thì sao, sức của ổng còn đè được tao nữa hả”
“Lão Vệ làm sao mày bây giờ vẫn còn sống thế”
Vệ Kiêu: “Hả?”
Bạch Tài vô cùng kinh hoàng, cái mớ tin trong cái acc clone của cậu ta so với cái này đúng là học trò, làm sao sánh được!
“Mày vì cái này mà không ký với FTW à?”
Bạch Tài cảm thấy hình như cậu ta đã chạm được tới chân tướng rồi, hai năm trước bá chủ mới Vệ Kiêu người cũng như tên, “Kiêu” tới vô cùng, đừng nhìn bây giờ tân binh Ninh Triết Hàm cũng ký được hợp đồng cao, nhưng so về độ hot thì đúng là đuổi không kịp.
Vệ Kiêu không chỉ hot ở trại huấn luyện, còn mang cái chiến đội đang phế kia đi hẹn thi đấu, trong sự kinh ngạc của bao người, quật ngã đội 2 của bao nhiêu chiến đội.
Tuy nói là đội 2 của chiến đội thì không thể nào so được với đội hình chính thức, nhưng đó là đội chính quy đó.
Đám người trong trại huấn luyện nhìn họ bằng ánh mắt như hạng đồng nhìn hạng tinh anh, lấy tự tin ở đâu ra mà đánh được.
Nhưng Vệ Kiêu cũng có tài giúp tập hợp sức mạnh của đội, giúp đồng đội phát huy 200% thực lực, thắng vô vàn trận đấu tập.
Bạch Tài là phụ trợ của cậu, là đồng đội của cậu, không ai hiểu nhiệt huyết cùng mong chờ lúc đó của cậu bằng cậu ta.
Lúc đó rất nhiều chiến đội vươn cành oliu về phía cậu, cậu không thèm nghĩ ngợi gì đã chọn FTW, nguyên nhân là cậu—–cậu muốn solo với Lục Phong.
Sau đó….
Trước khi ký một ngày, Vệ Kiêu biến mất.
Ai cũng không rõ nguyên nhân, càng không biết đã xảy ra chuyện gì, lại không có cách liên lạc với cái tên nhóc hồ đồ vừa mới 18 tuổi này.
Bá chủ của đám tân binh, là vị tân binh được tôn thành sao Hoàng Đế của khu thi đấu Trung Quốc, xuất hiện huy hoàng, rồi biến mất không một tin tức, lúc đó còn lên hotsearch, tiếc là cho dù các chiến đội nói gì, Vệ Kiêu cũng không xuất hiện.
Giới Esport còn đôi lúc tàn nhẫn hơn giới giải trí, tốc độ đổi thay không bì nổi.
Đến khi mùa giải mới lại bắt đầu, cái tên Vệ Kiêu đã bị quẳng ra sau, không còn ai nhớ tới.
Sau đó Bạch Tài gặp lại Vệ Kiêu trong game, cậu ta nhìn cái tên đánh dã như điên đối diện có cùng đấu pháp với người kia, ngón tay hơi đau nhức.
Năm đó cậu ta vì tìm kiếm Vệ Kiêu, muốn một lời giải thích, mà bàn phím cũng đập bể vài cái.
Cơn ác mộng kia cứ như bóng ma trong lòng cậu ta, giờ cậu ta chỉ cần liếc mắt đã nhận ra tên cầm thú này.
Out game, Bạch Tài kết bạn, bên kia vài giây đã chấp nhận.
Bạn cũ gặp lại, Bạch Tài lòng rối như tơ vò, đang dâng trào cảm xúc, ai biết tên thần kinh Vệ Kiêu đã gửi tin nhắn: [Anh giai ơi, có cần người chơi cùng không? Có thể làm chị gái xinh đẹp em gái loli có thể gợi cảm cũng có thể ngọt ngào, chỉ có thứ anh không nghĩ ra, chứ không có thứ em làm không được nha]
Cảm xúc cái *beep*, tên cầm thú này cũng chỉ xứng với một chữ: [Đệt]
Vệ Kiêu: [Anh giai bình tĩnh não, em chỉ cùng chơi không ngủ cùng nha]
Bạch Tài gửi tin nhắn thoại: “Vệ Kiêu, mày nói tiếng người cho tao!”
Bên kia im lặng hai giây, gửi tới vài dấu chấm hỏi: [Lão Bạch???]
Bạch Tài nghẹn họng, mắng: [Không đi làm tuyển thủ cho tốt, lại đi làm một người chơi cùng]
Lúc đó Vệ Kiêu nói cái gì á?
À, lúc đó tên kia không đáp, chỉ là cứ nói luyên tha luyên thuyên kéo trật ray, thuận tiện dụ dỗ cậu ta nhập bọn, bắt đầu “chào hàng” tuyển thủ nhà nghề.
Giờ Bạch Tài nghĩ lại, cảm thấy bản thân đã sờ được chân tướng rồi.
Tên này thế mà lại là gay?
Cậu thấy sắc nổi lòng tham, khinh bạc Lục thần xong thì bỏ chạy??
**, Vệ Kiêu tại sao lại tra nam như thế??
Càng kinh hoàng chính là, Lục thần vậy mà nhớ cậu mãi không quên!
Đã qua hai năm vậy mà mới nghe giọng đã nhận ra?
Không chỉ nhặt lại cái video rác đầy lời tục bậy kia của Vệ Kiêu, còn bỏ ra 2 triệu “mua đứt” Vệ Kiêu Kiêu?
Đệt, Vệ Kiêu mày bội tình bạc nghĩa người ta!
Đầu Bạch Tài nổ tung, bên trong là nước sôi lục bà lục bục.
“Lão Bạch?” Vệ Kiêu buồn cười “Mày lên cơn cái gì? Không phải chỉ ngủ thôi sao, kinh ngạc như thế làm gì?”
Nghe này, nghe này, đây mà là tiếng người à?
“Chúng ta cũng chẳng phải ối lần như thế” Vệ Kiêu nói một câu làm hạ nhiệt nồi nước sôi trong đầu Bạch Tài “Chẳng phải mày từng thấy tao mộng du rồi à”
Bạch Tài: “Hả?”
Vệ Kiêu: “Vừa vào FTW làm gì có phòng trống? Close bảo tao vào phòng trong của ổng mà ngủ, tao cũng biết cái tật mộng du của chính mình, đã khóa cửa cài then rồi, ai biết tao lên level, còn mở được cả cửa, tỉnh dậy thấy tao và Close bốn mắt nhìn nhau, đờ mờ mày phải hiểu là tao lúc đó sợ vãi ra đấy”
Bạch Tài: “……”
Vệ Kiêu: “Ài, nhưng Close tốt tính thật sự, ổng còn cho tao trèo từ trên người ổng xuống, chứ không đâm một phát thủ tiêu tao luôn”
Bạch Tài: “Vệ Kiêu”
Vệ Kiêu: “Hả?”
Anh Thái điên cmnr: “Tao đuỵt cụ mày!!!!”
Vệ Kiêu đẩy di động ra xa, âm thanh không hề nghiêm túc tí nào: ‘Oài, anh Cải khẩu vị nặng vãi, đáng tiếc tao chẳng còn cụ mà cho mày…….
”
Bạch Tài cúp luôn điện thoại.
Một mình ngồi trong nhà trọ, Vệ Kiêu chậc một tiếng ném điện thoại đi.
Cậu ngã về cái giường mềm oặt phía sau, ngửa đầu nhìn trần nhà.
Còn ba tiếng, nhưng lại không buồn ngủ.
Từ giờ đến 1 rưỡi còn lâu, Vệ Kiêu bèn lấy di động quấy rối Bạch Tài: [Mày làm sao thế? Tao đang nói với mày về sếp đáng yêu của tao mà, mày lái sang chuyện cũ làm mẹ gì? Vả lại giờ bảy rưỡi rồi mày còn chưa chịu ngủ à?]
Cậu nói đã nhanh, đánh chữ còn nhanh hơn, một đoạn tin dài trong nháy mắt đã gửi qua.
Bạch Tài đã đau đầu, nhìn tin nhắn cậu gửi tới, càng đau đầu hơn.
Có cái *beep* mà sếp đáng yêu, mày đang bị đại ma vương theo dõi.
Tuy rằng không