Hôm sau, Khi tỉnh lại, trên giường chỉ còn lại mình Kim TaeHyung. Ánh sáng mặt trời chiếu qua khung cửa sổ quấy phá giấc ngủ của anh. Kim TaeHyung xoay người ngồi dậy, khuôn mặt chưa tỉnh ngủ trong vô cùng thỏa mãn. Vì là ông chủ của một công ty giải trí lớn như vậy việc thức khuya dậy sớm là điều đương nhiên, giấc ngủ của anh luôn không tốt, phải nói dù chỉ là một tiếng động nhỏ phát ra cũng có thể làm anh tỉnh giấc. Nhưng hôm qua là ngoại lệ, lần đầu tiên anh có một giấc ngủ thoải mái như thế trong suốt những năm anh điều hành công ty, đến cả người bên cạnh rời đi khi nào anh cũng không biết.
Nhìn vị trí người kia từng nằm, anh đưa tay sờ lên bề mặt gối, phát hiện vị trí ấy lạnh lẽo. Người kia chắc đã rời đi trước khi anh dậy rất lâu. Anh thở dài một hơi thầm nghĩ, Chính mình lại tìm thêm một cái tai họa, người kia thế nào cũng sẽ tìm anh đòi chịu trách nhiệm.
Nghĩ vậy, anh hơi không vui rời giường. Vì là thường xuyên ở công ty nên trong phòng của anh không thiếu bất kì món đồ gì thậm chí ở đây còn đầy đủ và tiện nghi hơn nhà của anh. Anh đi về phía phòng tắm khi đi ngang qua chiếc bàn làm việc nhỏ nhìn thấy điểm tâm để trên bàn, suy đoán không biết phải của người kia mang cho anh hay không. Anh nghi hoặc nhìn chằm chằm vào thức ăn, nghĩ lát nữa hỏi thư khí Kang xem sao. Không hiểu sao giờ phút này tâm trạng anh hơi tốt lên nhỉ?.
Vệ sinh cá nhân, ăn xong điểm tâm. Anh cho gọi thư kí Kang vào. Thư kí Kang là người làm việc nhanh nhẹn, anh vừa gọi xong thì bên ngoài đã có tiếng gõ cửa.
" Vào "
Thư kí Kang đi từng bước đến chổ anh, thấy khoảng cách đã vừa đủ liền cuối người chào."Kim tổng buổi sáng tốt lành, ngài gọi tôi không biết có chuyện gì không ạ."
Anh nâng mắt nghi hoặc nhìn y hỏi,"Điểm tâm trên bàn tôi là cậu mang vào?"
"Vâng, là tôi mang vào ạ"
Nghe vậy anh hơi buồn bực, anh đã nghĩ là do người kia mang cho anh vậy mà... Nhưng chưa đợi anh nghĩ xong lại nghe được thư kí Kang nói."Là do tôi mang vào nhưng người mua nó không phải tôi ạ. Là do người mà Kim tổng bảo tôi điều tra hôm trước Jeon JungKook mua cho ngài ạ, khi đó đúng lúc tôi định hỏi xem ngài muốn ăn gì vào buổi sáng liền gặp ngay cậu ấy đang mang điểm tâm lên. Cậu ấy nói ngài chắc còn chưa tỉnh nên nhờ tôi mang vào cho ngài, nhìn bộ dáng cậu ấy hiền lành như vậy chắc là sẽ không để thuốc gì vào thức ăn của ngài chứ?"
Nghe thư kí Kang giải thích rõ ràng tâm tình của anh lại một lần nữa tốt lên, thầm nghĩ, Jeon JungKook này đúng là biết lấy lòng người khác. Sớm muộn gì cũng sẽ đến đòi mình chịu trách nhiệm với cậu ấy thôi. Nếu như thật sự xảy ra vậy anh nên từ chối như nào nhỉ? (Hy: chờ anh bị vả mặt chát chát )
"Cậu có thể ra ngoài rồi" Anh phất tay ý nói thư kí Kang có thể rời đi. Kang Minhuyn cuối chào rồi xoay người rời đi vài bước, như nghĩ tới chuyện gì đó y lại xoay người đối mặt với Kim TaeHyung.
Thấy người đi rồi lại quay về, anh nghi hoặc nhìn y."Còn chuện gì sao"
"Kim tổng, còn một chuyện liên quan đến Jeon JungKook không biết tôi có nên nói với ngài hay