Sau hai giờ lái xe thì cuối cùng hai người họ cũng đến được Jeon gia.
Kim TaeHyung mặc dù đã biết gia thế của bảo bối không hề đơn giản, nhưng khi tận mắt thấy được ngôi nhà của cậu thì vẫn phải bất ngờ.
Jeon Gia nằm trong khu nhà nổi tiếng ở BuSan. Người có tiền cũng chưa chắc có thể ở đây được. Đợi khi bảo vệ mở cổng, Kim TaeHyung phải lái xe thêm mười lăm phút thì mới đến được cửa chính Jeon gia.
Kim TaeHyung ngừng xe, quay đầu nhìn về phía cục bông nhỏ đang ngủ gật ở ghế kế bên. Trên mặt liền nở một cười sủng nịch. Mới năm phút trước cậu còn chít chít nói đủ thứ chuyện với anh, vậy mà vừa quay đi một cái thì liền ngủ mất rồi.
Aiz, người yêu của ai mà đáng yêu quá vậy?
Haha của Kim TaeHyung anh chớ ai nữa.
Kim TaeHyung tự suy nghĩ rồi cười. Đúng lúc này Jeon JungKook lại mở mắt ra." TaeHyung anh cười cái gì đó...Aa đến nhà rồi hả anh." Giọng nói vừa mới tỉnh dậy mang theo nhiều sự mềm mại, nhỏ nhẹ như mèo con kêu, liền đánh thẳng vào trái tim Kim TaeHyung.
" Cục cưng nhắm mắt lại một chút đi." Kim TaeHyung đột ngột yêu cầu.
" Anh làm gì nha." Cậu ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe theo lời anh mà nhắm mắt lại.
Một giây sau trên đôi môi cậu chợt thấy ấm áp, liền biết Kim TaeHyung đang làm gì. Cậu không nhịn được cười một chút, rồi chu môi hôn lại anh.
Phải đến một lúc sau hai người mới chịu tách ra. Kim TaeHyung xuống xe trước, anh vòng qua bên kia giúp cậu mở cửa xe. Đợi cậu xuống xe xong rồi, anh lại vòng qua phía sau, mở xe đêm đồ vật bên trong lấy ra.
" Anh mua nhiều như vậy a? Tốn kém quá đi thôi." Jeon JungKook biết tính của người yêu mình, một khi đã mua cái gì thì cái đó giá trị chắc chắn rất lớn. MÀ bây giờ trên tay anh lại cầm theo nhiều túi như vậy, xem ra là tốn không ít tiền rồi.
" Không tốn kém, quà cho ba mẹ vợ cơ mà, anh thấy nhiêu đây vẫn còn ít đấy." Kim TaeHyung nâng tay lên xem, nhìn một chút vẫn cảm thấy là quá ít, không đủ thể hiện thành ý của anh.
Jeon JungKook bĩu môi, giả vờ giận dỗi." Hứ, không thèm nói anh nữa."
Kim TaeHyung cưng chiều bước lên nắm lấy tay cậu. " Vào thôi, ba mẹ đang đợi chúng ta."
Hai người cùng nhau đi vào nhà. Dường như biết cậu tới rồi, cho nên khi hai người vừa đến cửa lớn thì bên trong có người mở cửa ra. Quản gia Chu và vài người làm khác đứng cạnh bên cửa cuối đầu." Cậu chủ đã về ạ. Ông Bà chủ đang bên trong chờ hai cậu đấy ạ."
" Chào bác Chu ạ, mọi người cứ làm việc đi nhé, cháu và TaeHyung vào tìm ba mẹ đây ạ."
" Vâng ạ." Bác Chu nhanh chóng trả lời rồi nhìn theo hướng hai người họ đi, trên khuôn mặt già nua xuất hiện một nụ cười. Cuối cùng cũng có người thay ông bà chủ yêu thương chiều chuộng cậu chủ nhỏ của ông