Oan gia (p.1)
Vụ việc xảy ra trong buổi lễ chào đón đã trôi qua một tuần. Ban đầu, học viên cứ bàn tán liên tục nhưng những lời nói thưa dần rồi tắt hẳn. Con người là vậy, nhanh hứng thú nhưng cũng nhanh chán. Họ vứt chuyện đó vào một xó xỉnh nào đó của kí ức rồi cuối cùng đá bay ra khỏi bộ nhớ và chỉ nhớ lại được
Lớp 10A1
-Aaaaaaa~ Chán quá đi!
Jen ngáp dài tận mấy cây số. Nó chán lắm rồi! Tuần nay chả có gì vui hết. Nhàm quá mức chịu đựng rồi.
“Ting!"
1 bóng đèn sáng lên trên đầu nó. Nó quay sang Mindy, kéo nhỏ lại gần sát mình, nói bằng giọng nũng nịu :
-Mindy à~tối nay đi bar nha~
Mindy nhanh chóng mủi lòng trước ánh mắt van nài của nó nhưng liền thấy lạnh hết người. Nhìn sang thì thấy Jun mặt tối sầm, chỉ thấy 2 con mắt sáng rực lên như quỷ khiến Mindy hết hồn.
-Có chuyện gì vậy?-Ren tháo cái headphone màu cam ra, hỏi khi thấy bản mặt quỷ dữ của Jun (anh này có tính chiếm hữu cao thế)
-À, con Jen nó muốn đi bar-Kara trả lời thay
-Ờ, đi bar-Ren gật gù rồi mang headphone nghe nhạc tiếp.
Nó giơ ngón tay ra dấu làm bọn kia chẳng hiểu gì.
1…
2…
3!
-CÁI GÌ CƠ??!!!!!!
Ren đột ngột hét toáng lên làm cả đám muốn nhập vô viện tai mũi họng.
-Làm cái gì mà hét dữ vậy?-Kin nhăn mặt vì bị làm phiền lúc ngủ.
-Rốt cuộc đứa nào? Đứa nào làm? -Ren mặt hằm hằm sát khí.
-Làm gì cơ?-hắn tò mò
-Đứa nào dẫn Jen của ta vô đó, cái nơi không hề thích hợp với 1 thiên thần-Ren vẫn không bỏ cái bộ mặt mà quỷ thấy cũng sợ.
-Dạ…l…là…bọ…n…em-Kara và Mindy rụt rè giơ tay lên, hoàn toàn bị cơn thịnh nộ của Ren lấn áp.
Ren tìm thấy “thủ phạm" thì “bắn" tía lia và bọn hắn cũng “hứng đạn" vì là “tòng phạm":
-Các người có biết là Jen ngây thơ, nghịch ngợm, dễ tin, bla.bla…vào cái nơi đen tối đó sẽ bị nhiễm bẩn, dụ dỗ, gạ gẫm, gặp nguy hiểm, bla.bla…rồi ai chịu trách nhiệm cho tâm hồn trong sáng, sạch sẽ không 1 vết nhơ như cậu ấy HẢ??
Tụi kia cúi đầu nhìn có vẻ biết lỗi nhưng đầu đều có chung 1 suy nghĩ: “Jen nó mà ngây thơ chắc Binladen và Lê Văn Luyện ăn chay niệm Phật quá!"
Nó kéo tay Ren:
-Không sao đâu. Họ làm vệ sĩ cho ta mà. Giỏi võ lắm. Hồi trước ta thấy Mindy với Kara giết người như thật í.
“Mi hại bọn ta rồi Jen ơi là Jen. Huhu, ba mẹ ơi, xuân này con không về rồi"
Không ngoài dự đoán, Ren lại tiếp tục “gào thét" làm Jun, Mindy, Kin Kara, hắn tận lúc ra về rồi mà tai còn ong ong ù ù.
Nó thì sau 1 hồi mặt dày năn nỉ thì Ren mới cho đi bar. Haizzzz, Ren cứ như gà mẹ bảo vệ con ấy (Ren: muốn chết không? *trừng mắt*_t/g: hơ hơ, em dzọt*để lại đám bụi*)
♪
~~♪
9 giờ 30
“RẦM!!!!"
Cánh cửa bar Hell (lại) bị đạp đổ. Người mở cửa lần này là Ren.
Hôm nay Ren rất khác với cái vẻ thường thấy ở trường. Nhóc mặc 1 chiếc crop-top lưới bên trong là chiếc áo ba lỗ màu cam có hình ngôi sao cách điệu màu vàng kim. Chiếc quần short jean mài rách vài chỗ. Chân đi đôi giày thể thao màu đen viền vàng đồng. Cổ đeo sợi dây chuyền mặt bằng vàng hình sao 10 cánh.
1 tên “chán đời" lại gần Ren:
-Mới tới đây lần đầu hả em?
-Ừ-Ren nhếch mép khinh bỉ, buông câu như tạo điều kiện-Mới tới Hell lần đầu. Còn mấy bar khác? Tao là khách quen đấy!
Lão nghe thấy thế tưởng là hạng con gái dễ dãi nên định đưa tay vuốt má Ren thì thành ra…vuốt không khí.
-Xin lỗi, cô ấy là bạn gái tôi.
Một “chàng trai" tóc màu trà, đôi