oan gia (p.2)
Mấy ngày trôi qua…
Từ hôm “đập phá" ở bar đến giờ nó thấy cuộc sống học đường sao mà chán kinh khủng. Vốn dĩ đi học lại cho vui, tìm cái gì đó thú vị thôi chứ cả đống bằng tốt nghiệp đại học loại xuất sắc để ở nhà trưng bày kia kìa. Nhưng linh tính mách bảo hôm nay sẽ rất exited đây. Ánh mắt nó lộ rõ vẻ thích thú, tò mò vì trực giác của nó hiếm khi sai. Đúng là kết quả như mong đợi!
“Rầm!"
Lần này không phải tiếng đạp cửa nữa mà là tiếng đập bàn của cô Phương (==). Cái lớp như chợ vỡ lập tức im thin thít đến ruồi bay qua cũng nghe được (mình chém đấy)
Phương mỉm cười hài lòng :
-Chúng ta sẽ có giáo viên mới dạy môn Hóa.
-Còn bà cô kia đâu rồi cô?-1 học sinh lên tiếng
-Bị các em dọa chạy mất rồi-Phương nhún vai như thể đó là điều hiển nhiên. Thực sự là cô cũng ghét bả lắm nên học sinh càng trêu cô càng khoái (cô giáo mà thế đấy) dù có lần vô ý lọt bẫy đáng lẽ dành cho bà ta (có ai nhớ lần cô Phương bị chụp nguyên cái xô bột lên đầu không?)
-Mới có 2 tháng mà cô-1 học sinh tỏ vẻ buồn chán
-Các em không được nói thế-Phương nghiêm giọng- phải là 1 tháng 27 ngày mới đúng (Sax)
Sực nhớ ra điều gì đó, cô nói thêm:
-À, ngoài giáo viên chúng ta còn có thêm thành viên mới. Giáo viên thì mọi người cứ đợi đến tiết Hóa thứ 3 rồi biết còn bây giờ gặp mặt rồi làm quen với bạn mới đi.
Một cậu con trai trông rất sporty bước vào làm nữ sinh điên đảo. Mái tóc đánh rối vàng óng highlight vài vệt đỏ kết hợp với đôi mắt xanh dương trông rất Tây.
-Hello mọi người, tôi là Kelyton Khánh Duy, cấp độ P, là anh họ Gia Kỳ. Cứ gọi tôi là Len. Mong được giúp đỡ.
Len vừa dứt lời thì Thất Vương ngẩng đầu lên vì 4 chữ “anh họ Gia Kỳ" (mấy người này cúi đầu làm việc riêng). Ngoài hắn có phản ứng mạnh khi thấy Len thì còn 1 người nữa. Ngay cả Len cũng cũng trợn mắt há mồm nhìn “người đó"
-THẰNG CHA MẮC DỊCH!!!!
-CON NHỎ HUNG DỮ!!!!
Ren và Len hét lên. Nó thấy vậy liền đánh mắt 1 cái đầy ẩn ý về phía Phương. Cô thấy ánh mắt của nó thì gật đầu ra chiều đã hiểu. Cô hắng giọng :
-E hèm, 2 em có vẻ quen biết thì Len xuống ngồi cạnh Ren đi, cô bé tóc đỏ ấy.
-KHÔNG!-cả 2 đồng thanh hét lên lần nữa
-Bây giờ các em muốn gì?-cô Phương đột ngột sầm mặt lại, cảm tưởng đầu tóc cô lúc nhúc toàn rắn như Medusa khiến 2 tên kia rùng mình, tuân theo “thánh chỉ"
Nó thấy thì hài lòng với kết quả. Đôi mắt xinh đẹp ánh lên những tính toán, kế