Tiểu kiều thê
Editor: Cheese
Thư ký Chu xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ, liền gọi điện báo cáo cho tổng tài.
“Tôi biết rồi. Được.” Trì Thầm Yến gọi điện với thư ký Chu xong, bỏ điện thoại xuống, nhìn Lộ Lê đang ngồi trên đùi anh.
Lộ Lê như có như không: “Nếu không phải niệm tình cô ta vi phạm lần đầu, em thật sự sẽ kêu cảnh sát tới bắt cô ta.”
Trì Thầm Yến nhịn không được ý cười, không biết Lộ Lê học đâu ra ba cái trò này.
Có trời mới biết, lúc cái thẻ phòng kia đột nhiên rớt ra, còn rớt trước mặt Lộ Lê nữa, anh trong lòng có bao nhiêu kinh hoảng.
Rốt cuộc nếu mà Lộ Lê muốn nháo lên với anh, anh cũng không có đường chối cãi.
Kết quả, Lộ Lê nháo cũng không nháo, còn ngồi lắng nghe anh giải thích, rồi nghiên cứu mẩu giấy nhỏ gắn chung với thẻ phòng, sau đó đưa ra kết luận.
Là có người không biết tự lượng sức mình, muốn đi câu dẫn chồng cô.
Người đó chính là tiểu minh tinh tuyến mười tám kia.
Trì Thầm Yến cảm giác được tin tược thế này vô cùng tốt.
Lộ Lê: “Ông xã với em tình so kim kiên, làm thế nào chỉ vì một tiểu minh tinh tuyến mười tám giở chút thủ đoạn thì liền có thể chia rẽ đôi ta chứ?” Trì Thầm Yến siết chặt vòng tay đang ôm eo Lộ Lê, nói nhỏ: “Cảm ơn em.”
Lộ Lê vô cùng nghiêm túc: “Anh không cần khách sáo, đây là chuyện bà xã nên làm.”
Lúc cô còn nhỏ, ở Hong Kong cũng đã gặp qua nhiều nữ minh tinh cùng những thủ đoạn câu dẫn các đại phú hào rồi, họ thậm chị còn lộ liễu hơn thế này nữa cơ, ba cái tiểu tiết này, trong mắt cô chẳng khác nào trò trẻ con. Nói câu này có hơi quá đáng một chút, nhưng mà mẹ cô trước kia tinh phong huyết vũ, chém giết không biết bao nhiêu yêu nữ mới có thể leo lên vị trí hồ ly tinh cấp cao kia, cô làm con gái của hồ ly tinh cũng học tập được đôi chút, vẫn đủ sức để càng quét những yêu nữ hám danh này.
Lộ Lê nhìn Trì Thầm Yến, nhìn một hồi, biểu cảm trên mặt trở nên ưu sầu.
“Ông xã à.” Cô thờ dài một hơi, khẽ nhíu mày.
Trì Thầm Yến: “Sao?”
Lộ Lê một mặt như đưa đám: “Ông xã à, anh có biết anh thật sự rất quá phận không?”
Trì Thầm Yến có chút theo không kịp: “Quá phận?”
Lộ Lê: “Ông xã của em đã quá phận rồi chứ, còn soái, còn ưu tú như vậy, còn có tiền nữa, khiến cho mỗi lần ông xã ra khỏi cửa đều hấp dẫn mấy con nhỏ trà xanh không biết lượng sức mình, rình rập ông xã như hổ rình mồi, em muốn đem ông xã giấu đi không cho anh ra cửa nữa hu hu hu hu hu.”
“Nhưng mà, ông xã xuất sắc như vậy, tuy là làm bà xã A Lê lo lắng, nhưng mà cũng vô cùng tự hào.”
Trì Thầm Yến: “………………”
Lộ Lê lại kiên định nói tiếp: “May là A Lê và ông xã tình so kim tiên, trong mắt ông xã chỉ có A Lê thôi, dăm ba hồ ly tinh bên ngoài kia với ông xã còn không bằng một cái móng chân của A Lê.”
Lộ Lê kéo tay anh vòng qua người cô: “Ông xã nhìn xem, diện mạo, làn da, dáng người, tất cả đều tự nhiên, cái nào cũng vô cùng tốt, có bà xã thế này chờ ở nhà, ông xã còn có thể nhìn tới đám gà rừng ríu rít kia ư?”
Lộ Lê lắc lư người: “Em so với bọn họ tốt hơn nhiều.”
Trì Thầm Yến nghe xong, cũng gật đầu khẳng định lời Lộ Lê nói: “Đúng vậy.”
Thật sự là như thế.
Lộ Lê không hài lòng với câu trả lời ngắn gọn của Trì Thầm Yến, cô mỗi ngày đều khen ông xã nhiều như vậy, ông xã chỉ biết trả lời hết “ừ” rồi “đúng vậy”, cô cũng muốn nghe ông xã khen một câu.
Lộ Lê ngồi trên đùi Trì Thầm Yến, ôm cổ anh: “Ông xã nói coi em có xinh đẹp không?”
Trì Thầm Yến vén một lọn tóc ra sau tai Lộ Lê: “Rất xinh đẹp.”
Không mặt hoa mày phấn, không dao kéo chỉnh sửa, so với một đám tiểu mỹ nữ ngoài kia, người trước mặt anh chính là đại mỹ nhân rung động lòng người.
Lộ Lê: “Thế dáng người em có được không?”
Trì Thầm Yến nhéo eo nhỏ của Lộ Lê: “Vô cùng tốt.”
Cô rất gầy, nhưng không phải kiểu gầy đét, chỗ nào nên có thịt thì có thịt, chỗ nào còn thon thì thon.
“Ông xã…… Ngô.”
Trì Thầm Yến nâng cằm Lộ Lê lên, sau đó hôn môi cô.
Lộ Lê dừng lại một chút, tuy những gì muốn hỏi chưa có hỏi xong, nhưng mà cùng ông xã thân mật thì quan trọng hơn. Sau đó cô nhắm mắt, ngoan ngoãn đáp lại anh.
Trì Thầm Yến ở trên sô pha, tay không ngừng nhào nặn xoa xoa trên người cô đến nghiện, sau đó trực tiếp bế người đẹp trong lòng lên đi vào phòng ngủ, muốn dừng cũng không được.
Hộp áo mưa để ngay đầu giường chẳng mấy chốc lại thấy đáy.
“Bạch bạch bạch bạch bạch bạch.”
Trong phòng nghỉ ở hội sở, Kiều Giai Nhất ngồi nghe Lộ Lê kể lại chuyện cô cùng Trì Thầm Yến dạy dỗ trà xanh làm người, nhịn không được mà vỗ tay.
Bây giờ đã có thể ứng phó cùng với Lộ Lê, Trì Thầm Yến quả nhiên là lão soái già.
Lộ Lê cắn cắn ống hút, tuy nói là đã giải quyết Tưởng Thơ Giai rồi, nhưng về sau khó đảm bảo không có mấy người như Tưởng Thơ Giai xuất hiện.
Cô tuy rằng một lòng một dạ tin tưởng ông xã, nhưng mà chỉ cần nghĩ đến có nhiều người phụ nữ bên ngoài mơ ước chồng cô, cô vẫn cảm thấy hoảng hốt.
Mà căn nguyên đều chỉ vì cái danh “vợ chồng plastic số một giới hào môn” kia.
Người khác đều cho rằng cô cùng chồng là vợ chồng plastic, bởi vậy nên mới có nhiều oanh oanh yến yến không biết xấu hổ mà muốn dán lên người anh. Nếu mọi người biết cô với anh tình cảm vợ chồng thâm sâu như biển, gắn bó keo sơn, đám hồ ly tinh kia có khác nào tự rước lấy nhục không.
Chỉ là, Lộ Lê nghĩ đến đây lại buồn rầu.
Cô phát hiện những gì cô làm mấy ngày qua không có tác dụng.
Ở Weibo vì anh mà đăng bài chia sẻ, rồi còn công khai video nhảy bài thổ lộ cho anh, đến thế rồi mà không có hiệu quả gì.
Cô thật ra có không ít fans, nhưng mà topic “Vợ chồng ăn lê ” kia căn bản vô cùng hẻo lánh, hoạt động rút thăm trúng thưởng kết thúc, trong topic cũng vô cùng yên lặng.
Trừ cô ra cũng chỉ có mười mấy người kiên trì mỗi ngày không ngừng vào điểm danh.
Hơn nữa, hôm qua cô vào xem, đến tận bây giờ phần lớn cư dân mạng vẫn nhất mực cho rằng bọn họ là vợ chồng plastic, mấy trò kia chẳng là gì cả.
Sao lại có loại người cả ngày rảnh rỗi đi đoán già đoán non chuyện sinh hoạt vợ chồng của người ta chứ.
Hơn nữa, lời đồn càng lúc càng xa, càng khoa trương, nói cứ như thể bọn họ chui vào gầm giường nhà cô, tận mắt chứng kiến hai vợ chồng cô cởi hết quần áo nằm cạnh nhau không phản ứng gì.
Lộ Lê càng nghĩ càng giận, đem ống hút quăng qua một bên: “Tớ cũng không biết phải bác bỏ tin đồn thế nào nữa? Không lẽ tự tớ phải nói ra là vợ chồng tớ sinh hoạt rất tốt, không cần bọn họ phải nhọc lòng?”
“Tớ có thể nói thế sao? Loại chuyện này tớ được phép nói sao? Nói ra rồi mặt mũi vứt đâu?”
Kiều Giai Nhất: “Thật ra cậu cũng không cần phải tự mình nói ra.”
Lộ Lê: “?”
Kiều Giai Nhất: “Cậu có thể quay một đoạn video ngắn ngắn gì đó chứng minh là được rồi, như vậy càng trực quan hơn.”
Lộ Lê: “………………”
Cô nhéo tai Kiều Giai Nhất: “Cậu muốn cảnh sát tới nhà gô cổ tớ đi sao?”
“Ôi ôi tớ sai rồi, tớ sai rồi.” Kiều Giai Nhất vừa gào vừa gạt tay Lộ Lê ra “Nói giỡn thôi mà, giỡn thôi.”
Lộ Lê: “Tớ không đùa đâu, tớ bây giờ vô cùng buồn rầu, cậu nghĩ giúp tớ biện pháp gì đi.”
Kiều Giai Nhất thở dài, liếc nhìn Lộ Lê.
“Chuyện này không phải rất đơn giản sao.” Cô đĩnh đạc nói, “Cậu với Trì Thầm Yến sinh em bé là xong rồi.”
Lộ Lê: “???”
Kiều Giai Nhất: “Em bé đâu phải một người muốn sinh là sinh được. Sinh ra rồi thì khoe cho bàn dân thiên hạ, em bé trắng trẻo mập mạp, vừa vặn giữ được mặt mũi không cần ra vẻ nữa.”
“Con cũng có rồi, 7749 lời