You are my honor!
Editor: Cheese
Thứ sáu, buổi họp báo thường niên của tập đoàn Thịnh Cảnh chính thức diễn ra. Thời gian bắt đầu là ba giờ chiều, nhưng đến 2 giờ rưỡi mọi người đã ngồi đông đủ ở hội trường.
Trong hội trường, ngoài khách mời ra còn có phóng viên kinh tế cùng những nhà nghiên cứu phát minh, quản lý xí nghiệp, máy lạnh phả phà phà, khu vực bàn trà còn có một ít điểm tâm và trái cây.
Thiên Vĩnh cong người rời khỏi hàng ghế thứ ba mà đi vào vị trí trung tâm, trên tay còn cầm theo một tấm chăn mỏng: “Phu nhân.”
Lộ Lê đưa tay ra nhận chăn: “Cảm ơn.”
Thiên Vĩnh lại cong người chạy đi.
Lộ Lê đem chăn đắp lên trên đùi, lấy điện thoại ra xem giờ.
Đã 2 giờ 45 phút rồi, sắp bắt đầu rồi.
Lộ Lê đột nhiên nhịn không được mà khẩn trương, cô quay đầu lại, nhìn thấy phía sau đông nghịt khách mời.
Hai bên và phía sau dãy ghế ngồi là khu vực dành cho phóng viên, có không ít người đang dựng chân máy, trong tay nắm chặt máy thu âm và máy quay. Trong đó còn có không ít phóng viên nước ngoài.
Lần họp báo này còn được livestream trên các trang web và diễn đàn lớn để cho toàn dân cùng theo dõi.
Không chỉ như thế, các khách mời cũng mở điện thoại ra phát sóng trực tiếp.
Lộ Lê không khỏi cảm thán mà ngồi tính toán. Trước kia, khi cô tham dự mấy buổi họp báo ra mắt bộ sưu tập thời trang mới cũng không có được chú ý nhiều như thế này, đa phần người tham gia đều đến xem có món đồ nào ưng không thì trực tiếp mua. Hôm nay coi như được mở rộng tầm mắt, buổi họp báo chủ đề khoa học kỹ thuật của tập đoàn Thịnh Cảnh thu hút sự chú ý của rất nhiều người, mỗi phòng phát sóng trực tiếp đều có rất đông người theo dõi, ai ai cũng chăm chú dõi theo báo cáo từng hạng mục.
Lộ Lê ngồi thẳng lưng, dùng tay chải tóc lại, tự nói với bản thân là chồng cô còn chưa khẩn trương thì cô khẩn trương cái gì, chờ lát nữa nghe không hiểu ông xã nói gì thì sao có thể vì anh mà đăng bài chia sẻ weibo được.
Cô hôm nay trước khi ra ngoài đã cố ý trang điểm thật kỹ lưỡng, mặc một bộ váy màu tím của Valentino, chân váy có đính ren, mười phần tiên khí mà còn rất sang trọng, hơn nữa hôm nay chồng cô cũng mang cà vạt màu tím, hai người vô cùng xứng đôi.
Lộ Lê ngồi ở hàng ghế thứ ba, hai hàng ghế trước đều là giám đốc và quản lý cấp cao của Thịnh Cảnh, còn có một vài khách mời quan trọng.
Trì Thầm Yến vốn định để cô ngồi ở hàng đầu tiên, nhưng Lộ Lê không muốn ngồi chung với mấy vị giám đốc đáng tuổi chú mình, hơn nữa cô cũng cảm thấy ngồi gần quá nhìn hơi mỏi mắt, cho nên mới nói để cô ngồi ở hàng ghế thứ ba.
Chung quanh cô đều là người đại diện của các công ty sản xuất lớn, còn có các học giả cấp cao nữa.
Lộ Lê nhìn người ngồi bên cạnh mình, có vẻ là một chủ tài khoản hay viết bài, từ nãy giờ vẫn luôn cầm điện thoại giơ lên, còn có tiếng chào fans hâm mộ nho nhỏ nữa.
Không lâu sau đã đến ba giờ rưỡi.
Trong hội trường tắt đèn, đèn chiếu sáng hướng về phía sân khấu, trên màn hình lớn xuất hiện logo và slogan của sản phẩm “Go”.
Mọi người ngồi đây không hẹn mà gặp cùng im lặng, dưới khán đài vô cùng yên tĩnh, ánh mắt đều hướng về sân khấu.
Khoảng nửa phút sau, người mà công chúng đang đợi đã xuất hiện.
Trì Thầm Yến lên sân khấu, trong tay cầm theo một tập văn kiện.
Xung quanh có tiếng vỗ tay vang lên.
Lộ Lê lần đầu tiên nhìn thấy Trì Thầm Yến từ góc độ này.
Trên sân khấu, ánh đèn tụ lại về phía anh, anh mặc âu phục nghiêm túc, một bước lại một bước đi đến giữa sân khấu, ánh mắt nhìn thẳng, bên tai còn gắn một cái microphone, cả người vô cùng tiêu sái, tự tin.
Lộ Lê nhìn theo anh, cảm giác hai má ấm dần lên, tim đập thình thịch chực chờ nhảy ra khỏi lồng ngực.
“Ông xã!” Cô vừa vỗ tay vừa kêu, một tay ôm ngực, trên mặt tươi cười vô cùng xinh đẹp, trong ánh mắt chứa chan tình cảm.
Chồng cô cô gọi, vì chồng mà đăng bài, không có gì phải ngượng ngùng hết.
Trì Thầm Yến trong tiếng vỗ tay mà đi đến giữa sân khấu, mặt hướng về khách khứa bên dưới, liếc mắt một cái đã thấy Lộ Lê ngồi ở hàng ghế thứ ba.
Cô mặc váy màu tím, làn da trong ánh sáng mờ nhạt mà sáng lên, mái tóc dài xõa tung, bốn phía xung quanh đều là những người mặc âu phục màu đen như làm nền cho cô tỏa sáng.
Cô đặt tay trước ngực bắn tim về phía anh.
Trì Thầm Yến bất giác mỉm cười, sau đó chỉnh lại tai nghe, lấy từ trong túi văn kiện một món đồ.
“Wow~”
Mọi người đều chăm chú nhìn xem đồ vật mà Trì Thầm Yến lấy ra từ trong túi văn kiện kia là gì, đến khi nhìn thấy thì không khỏi kinh ngạc mà cảm thán một tiếng.
Đây là nhân vật chính của buổi họp báo hôm nay, là “Go” phiên bản mới.
Đã nhẹ nhàng thon gọn đến mức có thể bỏ vừa vào một túi văn kiện rồi.
Cùng lúc đó, trong phòng phát sóng trực tiếp của một tài khoản chuyên về khoa học kỹ thuật, cả trăm vạn người xem đều chăm chú dõi theo “Go” phiên bản mới mà Trì Thầm Yến lấy từ trong túi ra, trong tiếng sôi nổi cảm thán thì có một người phát hiện điều gì đó không đúng.
【 Hình như mới nãy tôi có nghe ai đó gọi ông xã? 】
【Là tôi nghe nhầm sao? 】
【Không có! Tôi cũng nghe này, quả thật là có người gọi ông xã đó! 】
【Gọi một tiếng mà nghe ngọt ghê 】
【Đây chắc tiếng của một cô gái nhỏ rồi, chết tôi mất! l】
【Là ai vậy? Gọi ai là ông xã vậy? Là gọi Trì Thầm Yến sao? 】
【Không thể nào! Vợ Trì Thầm Yến không phải Lộ Lê sao, cô ta có bao giờ đến dự họp báo của Thịnh Cảnh đâu. 】
【Chắc không phải Lộ Lê đâu. 】
【Nhưng mà Lộ Lê cũng thật xinh đẹp, là một thẳng nam chân chính ai mà không mê】
【 Đúng rồi, lần trước coi bài nhảy kia xong tôi muốn đổ luôn á 】
【Trời ơi, tôi cách màn hình mà còn tim đập bình bịch, nếu đây là vợ tôi thì tốt biết bao nhiêu】
【Cho nên em gái nhỏ mới gọi ông xã ngọt sớt này là ai vậy? Chủ nhà có thể chuyển màn hình qua cho tôi nhìn mặt một chút được không? 】
……
Bất quá, chủ đề nhỏ này nhanh chóng bị lãng quên, chủ đề thảo luận lại xoay quanh nội dung cuộc họp báo.
Lộ Lê sau khi bắn tim rồi lại chia sẻ bài cho ông xã xong lại ngoan ngoãn ngồi một chỗ.
Cô mới nghe vài phút thôi đã liền thấy hối hận vì hai năm trước đã không tham dự.
Cô vẫn luôn cho rằng những cuộc họp báo như thế này sẽ rất nhàm chán, cho nên mới lười đến đây, ngay cả hôm nay dù đã đến đây rồi nhưng cô còn tự nhủ là không cần quan tâm anh nói chuyện gì chỉ cần chăm chú ngắm nhìn mỹ nhan thịnh thế của ông xã là được rồi, cô còn rất ý thức mà tự nhắc nhở bản thân không được ngủ gà ngủ gật, nhưng bây giờ nghe xong rồi mới phát hiện, hiện thực với tưởng tượng của cô không giống nhau.
Cô nghe cái gì cũng hiểu, thậm chí còn bị hấp dẫn đến chăm chú lắng nghe không dứt ra được.
Trì Thầm Yến lúc trình bày cũng không dùng từ ngữ phức tạp cao thâm, đều vì mọi người mà giảng giải, nội dung anh nói đơn giản nhưng súc tích, lại thêm khí chất phong độ sẵn có, thành công thu hút trọn vẹn sự chú ý của tất cả mọi người trong hội trường, mỗi khi anh trình bày những điểm đột phá của sản phẩm lần này bên dưới đều có người kinh ngạc mà hô lên thành tiếng.
Cuộc họp báo nay so với hai năm trước ngắn gọn hơn nhiều, chỉ kéo dài một tiếng, nhưng chỉ trong vòng một tiếng ngắn ngủi lại truyền tải rất nhiều điểm đột phá, so với hai năm trước e là gấp đôi số