Mà bên kia, trong quá trình trở về biệt thự, Lâm Hi Thần nằm ngủ trong lòng Lâm Tân Ngôn.
Một bên mặt vẫn rất sưng đỏ, Lâm Tân Ngôn đau lòng muốn chạm vào, nhưng lại sợ làm đau cậu bé.
Cô yên lặng không nói câu nào, chỉ âm thầm lau nước mắt.
Lâm Hi Thần đã rất lớn rồi nhưng chưa từng thương, đây là lần đầu tiên.
Có câu “con đau ngoài thịt mẹ đau trong lòng”.
.
Tông Cảnh Hạo nhìn cô từ kính chiếu hậu, muốn lên tiếng an ủi, không muốn cô phải khó chịu quá mức, nhưng vừa mở miệng lại không biết phải nói gì.
Anh chưa từng làm ba, không thể hiểu được cảm giác của cô.
Không lâu sau xe đã dừng ngay trước biệt thự.
Tông Cảnh Hạo xuống mở cửa xe cho cô, cô không tiện bế Lâm Hi Thần xuống, anh giơ tay ra đón: “Tôi bế giúp cô.
”“Không cần, cứ để tôi.
” Từ Lâm Hi Thần được cứu ra, dường như cô không rời cậu bé nửa bước.
Vẫn luôn bế trêи tay, không để ai bế giúp.
Tông Cảnh Hạo nhìn cô mấy giây, không chịu nổi thái độ này của cô, đây là con của cô, cô có thể thương, có thể yêu nhưng cứ tự trách mình như vậy, cảm thấy tất cả đều do mình sai, làm anh cũng khó mà chịu nổi.
“Không phải là do cô sai, không cần tự trừng phạt mình.
” Anh mạnhmẽ bế đứa bé, Lâm Tân Ngôn không muốn buông tay: “Anh định làm gì?”“Cô không muốn con trai cô bị đánh thức, vậy thì yên lặng một chút.
”Lâm Tân Ngôn im lặng, thấp giọng nói: “Trêи đầu của đứa nhỏ bị thương, anh nhẹ tay một chút.
”Cô sợ Tông Cảnh Hạo bế sẽ làm đau Lâm Hi Thần.
Anh một người đàn ông, không có kinh nghiệm bế trẻ em.
Tông Cảnh Hạo ừ nhẹ một tiếng.
Lâm Tân Ngôn đã từng ở chỗ này, cũng không quá xa lạ, chỗ này về cơ bản cũng không thay đổi, vẫn giống như trước kia vậy.
Trong phòng, Lâm Nhụy Hi trải qua chuyện lúc sáng, không biết là bị dọa sợ hãi hay là mệt mỏi, lúc được Quan Kình đưa tới nơi này thì ngủ luôn, cho tới bây giờ cũng chưa tỉnh.
иɦũ ɦσα Vu đã từng gặp Trang Tử Khâm và Lâm Nhụy Hi một lần, cho nên lúc Quan Kình đưa hai người tới đây, ban đầu bà ấy cũng kinh ngạc, sau đó rất nhanh đã quen với Trang Tử Khâm.
Quan Kình chưa nói tại sao lại sắp xếp cho hai người ở chỗ này, иɦũ ɦσα Vu cũng không hỏi, Quan Kình là trợ lý bên cạnh Tông Cảnh Hạo, nhất định là ý của Tông Cảnh Hạo.
Lần trước sau khi bà gặp qua hai đứa nhỏ, cảm thấy bọn chúng giống Tông Cảnh Hạo lúc nhỏ, để có thể gặp lại chúng, bà thường xuyên đến siêu thị đó dạo vài vòng, hy vọng có thể thấy chúng, hỏi thăm ba mẹ hai đứa nhỏ.
Nhưng không ngờ là ngày nào cũng đến mà cũng không thấy người đâu.
Không ngờ hai đứa nhỏ lại tự đến nhà.
Đúng thật là tốn bao công sức tìm không thấy, trong lúc vô tình lại tìm ra.
иɦũ ɦσα Vu thừa cơ hội này, hỏi dò chuyện về hai đứa bé.
Trang Tử Khâm cũng đoán được lờ mờ đây là ở đâu, nhưng đối với chuyện của đứa bé bà cũng không muốn nhiều lời, chỉ nói đứa bé này là con gái của bà sinh ra.
Nhưng chuyện khác đều không nhắc đến.
иɦũ ɦσα Vu cũng không thể hỏi thêm điều gì.
“Bà ngồi xuống trước đi.
” иɦũ ɦσα Vu đứng dậy, muốn đi lấy ảnh của Tông Cảnh Hạo cho cô xem, lúc này cửa biệt thự lại bị đẩy ra.
Tông Cảnh Hạo bế Lâm Hi Thần đi vào, Lâm Tân Ngôn theo phía sau, giống như là theo bản năng, cô mở tủ giày ra, cầm lấy dép, cô biết đồ của Tông Cảnh Hạo, cầm lấy đặt vào bên cạnh anh.
Tông Cảnh Hạo cúi mắt, nhìn cô một cái: “Vẫn không quên sao.
”Lâm Tân Ngôn ngừng lại động tác, cô chỉ ở nơi này chưa đến một tháng, lại vẫn nhớ giày của anh.
Cô ngẩng đầu lên, bình tĩnh nói: “Những thứ mà tôi đã thấy, tôi đều nhớ.
”Trang Tử Khâm đứng dậy khỏi ghế sofa, nhìn vào Tông Cảnh Hạo, ánh mắt cuối cùng rơi vào người bên cạnh.
иɦũ ɦσα Vu thấy bọn họ đi vào, hơn nữa Tông Cảnh Hạo còn bế Lâm Hi Thần, bên người là Lâm Tân Ngôn, bà há to miệng, nhìn vềphía Trang Tử Khâm: “Đây là con gái của bà?”Trang Tử Khâm gật đầu một cái.
Dường như trong nháy mắt иɦũ ɦσα Vu đã hiểu ra tất cả mọi chuyện, bà cảm thấy Trang Tử Khâm kì lạ, tại sao không muốn nói chuyện của con mình.
Bởi vì con gái bà đã ly dị, sinh ra đứa trẻ, nhất định bà đã rất giận ba và mẹ của hai đứa nhỏ, cho nên không muốn nhắc tới.
trong lòng của иɦũ ɦσα Vu, con của Lâm Tân Ngôn chính là của Tông Cảnh Hạo.
Còn nhớ sáu năm trước, cô đã mang thai.
Mặc dù ban đầu bọn họ ở riêng, nhưng đêm đầu tiên khi kết hôn, bọn họ đã ngủ cùng một phòng.
Hơn nữa, tính thử ngày tháng cũng