Bà lão mặc một chiếc áo khoác nhung chồn, mái tóc bạc phơ được búi gọn gàng sau gáy, tay mang theo một chiếc túi, dáng vẻ sương gió mệt mỏi như thể mới tới nơi này.Lúc này, mặt Tô Trạm cũng tái đi, hắn quay đầu nhìn Tông Cảnh Hạo, lòng nghĩ thầm, có phải hôm đó thấy chuyện cười của hắn, nên hạn cáo trạng hành tung của mình với bà nội.Tông Cảnh Hạo mặc kệ Tô Trạm, hắn mới không có nhàm chán đến mức phải đi cáo trạng.“Không cần nhìn nữa, là tôi nói” Thẩm Bồi Xuyên lúc nhìn thấy bà lão liền giật mình, vài ngày trước, bà lão ngày nào cũng gọi cho hắn, khóc lóc kể lể, Thẩm Bồi Xuyên không còn cách nào khác, đành nói ra địa chỉ, ai ngờ, ai biết bà lão lại bất ngờ tới.“Anh.." Tô Trạm tức đến nghiến răng, sao lại có thể cáo trạng hành tung của hắn cho bà lão cơ chứ?Bị bà nội bắt rồi thì hắn sao còn tự do nữa.“Anh cái gì mà anh!” Bà lão bắt lấy tại Tô Trạm, dùng sức véo: “Thằng nhóc này, nhìn bà già này xem, còn dám lừa nữa không? Cái gì mà nói cuối năm kết hôn, bà đây cũng muốn xem xem, bạn gái con rốt cuộc trông như thế nào!”Lâm Tâm Ngôn sững sờ trước cảnh tượng trước mắt.Tông Cảnh Hạo cúi xuống giải thích, nói nhỏ vào tai cô: “Đây là bà nội của Tô Trạm, ba mẹ hắn mất sớm, một tay bà nội nuôi hắn lớn”Lâm Tâm Ngôn như hiểu ra.Thảo nào lúc nhìn thấy bà lão, mặt Tô Trạm lại tái mét.Lần đầu tiên nhìn thấy Tô Trạm sợ một người đến thế."Ahuhu, bà nội, bà nội, con sai rồi, con sai rồi, bà giữ thể diện cho con đi, ở đây nhiều người nhìn, còn véo tai con nữa, mất mặt lắm” Tô Trạm vừa nhận sai, vừa xin tha.Bà lão nhìn qua bên này một chút, ánh mắt đảo qua người Tần Nhã, cuối cùng dừng lại trêи người Lâm Tâm Ngôn, đánh giá trêи.
dưới một lượt rồi cười: “Con là.”“Chị dâu con” Không đợi Lâm Tâm Ngôn trả lời, Tô Trạm đã trả lời trước, chỉ sợ bà lão lại véo tại lần nữa.Bà cũng chưa nghe tin ai kết hôn, ánh mắt bà lại đánh giá lại một lần nữa, lần này mới phát hiện, Tổng Cảnh Hạo đứng rất gần cô, dường như hiểu ra điều gì, lại như chẳng hiểu, Tô Trạm có hai người bạn tốt, Thẩm Bồi Xuyên hay Tông Cảnh Hạo bà đều biết, nhưng chưa nghe qua một trong hai đã từng kết hôn.“Con kết hôn, sao lại không mời bà già này uống rượu mừng?”Lúc đầu Tông Cảnh Hạo với Lâm Tâm Ngôn kết hôn, cái gì cũng không có, chỉ có giấy chứng hôn, lại còn là Quan Kình đưa Lâm Tận Ngôn đi làm thủ tục.Biết chuyện Tông Cảnh Hạo đã từng kết hôn cũng chỉ có mấy người thân cận.Câu hỏi này, hỏi đúng tim đen của Tổng Cảnh Hạo.Nếu hắn mà biết bản thân mình có ngày hôm nay, ngày đó nhất định tổ chức lễ cưới long trọng linh đình, rước Lâm Tâm Ngôn qua cửa, cho tất cả mọi người biết hắn kết hôn rồi, vợ của hắn chính là Lâm Tân Ngôn.“Hồi đó tụi con không có tổ chức hôn lễ, nên là..” Lâm Tâm Ngôn cất tiếng giải vây cho Tổng Cảnh Hạo.“À, ra là vậy.” Lúc này, bà lão mới để ý bên cạnh cô còn có hai đứatrẻ, bởi vì trời lạnh, hai đứa nhỏ đều mặc áo lông, Lâm Nhuy Hi còn khoác một chiếc áo màu xanh nhạt, trêи cổ có lông vũ, phía dưới là chiếc váy ngắn màu đen, vạt ngắn, mái tóc buộc đuôi ngựa, trán đầy đặn, đôi mắt to sáng long lanh, môi chúm chím hồng hồng, lúc nói chuyện cong cong lên, trông rất hoạt bát đáng yêu.“Con chào bà nội” Lâm Nhuy Hi miệng lưỡi ngọt, mở miệng chào người lớn.Bà lão ôm lấy ngực, đứa trẻ này quá đáng yêu rồi, lại còn xinh xắn như thế nữa.
"Oi."Bà lão vừa đáp lời, Tô Trạm liền chạy đến cắt lời: “Nào nào, lộn rồi, không được gọi là bà nội”Tô Trạm ngồi xổm xuống trước mặt Lâm Nhuy Hi, dạy dỗ nhóc về mối quan hệ “Tiểu Hi, con xem, người đó là bà nội của chú, chú với cha con là cùng một thế hệ đúng không?”Lâm Nhuy Hi hoàn toàn không hiểu nổi Tô Trạm đang nói cái gì.Cô nhóc chớp chớp mắt, chú Tô gọi là bà nội, con cũng gọi là bà nội thì có gì không đúng?"Tiểu Hi" Thẩm Bồi Xuyên ở bên cạnh cũng chen vào: "Sau này còn không cần gọi Tô Trạm là chú nữa, con gọi là anh, như thế thì không loạn nữa.”"Thẩm Bồi Xuyên!” Tô Trạm tức càng thêm tức, không phải Thẩm Bồi Xuyên nói cho bà nội biết địa chỉ, thì sao mà hắn bị bắt được?Lại còn mặt mũi nói Tiểu Hi gọi hắn là anh?Vậy vai vế của hắn, qua một lúc chẳng phải bị rớt xuống một bậc nữa sao?“Con hét cái gì mà hét, làm trẻ con sợ rồi” Bà lão vừa véo tại Tô Trạm, vừa đẩy hắn ra xa: "Con cũng bớt bắt nạt Bồi Xuyên đi!”“Ai, ai, con mới là cháu của bà, bà rốt cuộc bình ai đấy?" Tô Trạm nhận lấy 10.000 tổn thương.“Bồi Xuyên cũng không giống con chuyên đi lừa ta, ta nói cho con biết, cũng cuối năm rồi, nếu con còn không chịu kết hôn, bà đây đánh gãy chân con, con xem, con xem.”Bà lão véo tại hắn, kéo đến nhìn hai đứa trẻ: “Thật dễ thương, ui ui.”Lúc nhìn thấy Lâm Hi Thần, bà lão cứ suýt xoa không ngớt, cậu bé cũng khôi ngô tuấn tú, nhìn nghĩ thì giống hệt Tông Cảnh Hạo, đường nét khuôn mặt nhỏ này như đúc ra cùng một khuôn.Không cần phải giới thiệu, bà cũng biết, hai đứa trẻ này chắc chắn là con của Tổng Cảnh Hạo.Tô Trạm cũng tặc lưỡi, ai mà có thể giống Tông Cảnh Hạo đến thế? Cũng thật may mắn, tự dưng lại sinh ra được một cặp song sinh, một trai một gái, đã thế, hai đứa trẻ còn kế thừa hết ưu điểm của ba mẹ, nam thì thông minh, nữ thì đáng yêu, bao nhiêu cái tốt Tông Cảnh Hạo đều lấy hết, nói xem có tức hay không cơ chứ?“Cậu đừng có mơ, cậu mà có lấy vợ, cũng không sinh đôi một trai một gái được đâu.”Bà lão mở to hai mắt, gì cơ, sinh đôi một trai một gái?Bà nhìn Lâm Nhuy Hi thật kĩ, rồi lại nhìn Lâm Hi Thần, quả thực giống, Lâm Hi Thần có cao hơn một chút, ban đầu bà chỉ nghĩ là sinh một trai một gái, không nghĩ tới, thế mà lại là sinh đôi, bà lão càng thêm tiếc: “Con nhìn xem, nhìn đi, đây cũng không nghe thấy chút có chút động tĩnh gì, vậy mà lại có hai đứa trẻ đáng yêu thế này, kiếp trước phải làm bao nhiêu việc tốt mới có thể để được haiđứa trẻ dễ thương như vậy chứ"Tô Trạm thật muốn và cho cái miệng mình vài cái, trước kia bởi vì chuyện không chịu kết hôn, bà nội đã ghim hắn rồi, bây giờ còn biết Tông Cảnh Hạo sinh đôi một trai một gái, có lẽ ghen tị đến nổ đom đóm mắt, không biết sẽ ép hằn thể nào nữa.Tô Trạm như rơi vào nước sôi lửa bỏng."Cảnh Hạo, chúng ta có thể về muộn một ngày không?” Tô Trạm mặc dù rất bất mãn chuyện bà nội ép buộc hắn, nhưng dù gì đây cũng là bà nội hắn, là người thân thiết nhất của hắn, giờ đã ngần này tuổi rồi, còn đi một quãng đường xa như thế, hắn muốn bà nội được nghỉ ngơi dưỡng sức.Tâm tình