Hai đứa bé này họ Lâm?Theo họ ai vậy?“Chuyện gì vậy?” Ngữ khí của Văn Khuynh nghiêm túc hẳn lên.Con theo họ cha, truyền thống dường như thấm vào xương máu, đặc biệt là người đời trước lại càng coi trọng.Lúc này Lâm Tân Ngôn bưng canh tới, còn chưa đặt xuống, Văn Khuynh đã không kịp chờ mà hỏi: “Bọn trẻ theo họ cô à?”Hôn nhân của Tông Cảnh Hạo, ông ta đã nghe nói một chút, nhưng lúc ấy Tông Cảnh Hạo vẫn bài xích cho nên không nói rõ chuyện của Lâm Tân Ngôn với ông ta.
Khoảng thời gian kia ông ta lại bề bộn nhiều việc cho nên không rõ lắm về thân phận, bối cảnh của Lâm Tân Ngôn.Lâm Tân Ngôn sửng sốt chưa kịp phản ứng, câu hỏi của Văn Khuynh quá đột ngột.“Chuyện này kể ra rất dài dòng.
Suy cho cùng, là con có lỗi với bọnchúng.
Liên quan đến chuyện theo họ của ai, thật ra con thấy, cô ấy sinh và nuôi con, theo họ cô ấy cũng tốt.” Tông Cảnh Hạo nhìn ra được Văn Khuynh rất để ý, thậm chí còn không vui.Hắn nắm chặt tay Lâm Tân Ngôn ở trước mặt Văn Khuynh, lôi kéo cô ngồi bên cạnh.“Lúc ấy ly hôn, con không biết cô ấy mang thai, sau này mới biết được…” Chuyện phức tạp trong đó hắn không nói rõ, chỉ nói rằng chuyện này là lỗi của hắn.
Bây giờ con cái theo họ mẹ, hắn cũng không thay đổi.Nếu là nói nhất định phải có một đứa theo họ của hắn, vậy thì lại sinh thêm đứa nữa, dù sao Lâm Tân Ngôn cũng đã đồng ý với hắn rồi.Liên quan tới chuyện Tông Cảnh Hạo kết hôn, ly hôn, ông ta biết một chút, vừa kết hôn chưa được bao lâu thì đã ly hôn.Nhìn tuổi tác của bọn trẻ, cũng hợp lý.“Bất hiếu có ba tội, vô hậu là lớn nhất.
Mặc dù người Tiểu Hi chảy dòng máu của con, nhưng không theo họ của con, tương lai thân phận thằng bé sẽ tính thế nào? Nhà họ Tông hay nhà họ Lâm?” Văn Khuynh vẫn cảm thấy hai đứa trẻ nên sửa họ.Dù cho là lý do gì cũng không thuyết phục được ông ta chấp nhận con cái theo họ mẹ.Tông Cảnh Hạo càng nắm chặt tay Lâm Tân Ngôn hơn, lòng bàn tay ma sát mu bàn tay cô, Lâm Tân Ngôn quay đầu nhìn hắn.Hắn không nhìn cô, chỉ để lại cho cô một góc nghiêng đầy góc cạnh.Nhìn từ góc độ này, lông mi của hắn vô cùng rõ ràng.Thanh âm của hắn rất nhẹ nhưng lại rất nặng: “Chúng con là vợ chồng, không phân người này người kia.”Văn Khuynh chán nản: “Con…”“Cha con nói thế nào?” Việc này còn phải do Tông Khải Phong mở miệng.Tông Khải Phong rõ chân tướng chuyện này hơn so với Văn Khuynh, cho nên không nói gì với chuyện dòng họ của bọn trẻ.Dù sao những năm gần đây đều là Lâm Tân Ngôn một mình nuôi dưỡng bọn trẻ, về sau nếu Lâm Tân Ngôn muốn sửa họ cho bọn trẻ, hắn sẽ rất vui, nếu cô không muốn thì hắn cũng không miễn cưỡng.“Ông ta già nên hồ đồ rồi, bị người phụ nữ kia mê hoặc đến mức không phân biệt đúng sai được nữa.” Văn Khuynh nhắc đến Tông Khải Phong thì tức giận, vẫn canh cánh trong lòng chuyện năm đó Văn Nhàn vừa qua đời chưa được bao lâu thì cưới Trình ɖu͙ƈ Tú.Thân thể Lâm Tân Ngôn đột nhiên căng cứng, cô rõ người phụ nữ trong lời Văn Khuynh kia là ai.Tông Cảnh Hạo cảm thấy thân thể cô thay đổi, trong lòng biết đại khái sao cô lại có tâm tình như vậy.Quan hệ giữa cô và Trình ɖu͙ƈ Tú đã thân thiết đến vậy sao?Nghe thấy người ta nhắc tên cũng lo lắng?“Nhiều năm như vậy liên quan đến chuyện trước kia, ta cũng không muốn nhiều lời.
Ta biết con cũng rất bài xích, thế nhưng có chuyện này ta nhất định phải nói với con.” Sắc mặt Văn Khuynh nghiêm túc: “Năm đó cha con có thể cưới cô ta, đã đồng ý với ta một điều kiện, nhưng ta phát hiện có lẽ cô ta bội ước rồi…”“Ăn cơm trước đã, có chuyện gì sau bữa ăn rồi nói.
Đang yên đanglành, nói chuyện trước kia làm gì nữa?” Lý Tĩnh đặt rượu trước mặt ông ta.Văn Khuynh suy nghĩ một chút, Tông Cảnh Hạo cũng không hay đến, nói ra rồi chắc lát nữa lại chẳng có khẩu vị mà ăn cơm nữa, ông ta nói với Lý