Lâm Tinh Tuyệt mặc một chiếc áo len cổ tim màu nâu nhạt, bên trong là một chiếc sơ mi trắng, quần thể thao, giày thể thao màu trắng, cơ thể nho nhỏ đứng thẳng tắp, cậu bé có khuôn mặt xinh đẹp, môi hồng răng trắng, sống mũi cao, mái tóc đen nhánh hơi quăn, dáng vẻ nhỏ nhắn vô cùng đẹp trai.
Cậu bé xoa đầu em gái: “Tiểu Huệ, có nghe lời mẹ không?”“Lâm Huệ Tinh gật mạnh đầu một cái, vô cùng sùng bái anh trai, rõ ràng hai người chỉ hơn kém nhau vài phút, nhưng Lâm Tinh Tuyệt lại lộ trưởng thành hiểu chuyện hơn rất nhiều.
Lâm Huệ Tinh trưng ra dáng vẻ giống hệt em gái hàng xóm, vừa ngây thơ vừa đáng yêu.
Lâm Tử Lạp đã sớm bưng cơm tối lên bàn: “Được rồi, rửa tay ăn cơm.
”Hà Khiếu Thiên đi đến, giơ tay ôm lấy Lâm Tử Lạp kéo anh lại: “Anh,anh đi ăn cơm, em đi rửa cho bọn chúng.
”“Anh giúp em.
” Hà Khiếu Thiên cũng không vì chủ đề vừa rồi mà xa cách với Lâm Tử Lạp.
“Bác sĩ Hà, để Lạp Lạp làm, cậu ngồi xuống trước đi.
” Trang Kha Nguyệt đi đến khách sáo nói.
Hà Khiếu Thiên đành phải ngồi xuống bàn ăn trước, Trang Kha Nguyệt cầm một chai rượu đi đến trước bàn ăn, kéo ghế ra ngồi xuống.
Bà thoáng nhìn về phía nhà vệ sinh, chắc chắn Lâm Tử Lạp không nghe thấy mình nói chuyện, mới nhìn Hà Khiếu Thiên nói: “Những năm gần đây, tôi thay Lạp Lạp cám ơn cậu.
”Nói xong bà rót cho Hà Khiếu Thiên một ly rượu, cũng tự rót cho mình một ly, rượu tây không cay họng bằng rượu trắng, uống vào cũng coi như ấm áp, bà uống hết rượu trong ly: “Tôi hi vọng nó có thể ở bên cậu, nhưng con bé Lạp Lạp này tính tình ngang bướng, bây giờ lòng dạ đều đặt lên người hai đứa bé, vì thế, cậu cũng đã lớn tuổi rồi, có người thích hợp thì lập gia đình đi.
”“Bác gái, cháu còn muốn bác khuyên nhủ cô ấy giúp cháu đấy.
” Hà Khiếu Thiên nhìn rượu trước mặt, cũng không uống.
Sao Trang Kha Nguyệt lại chưa khuyên nhủ chứ?Bà vẫn luôn hài lòng về Hà Khiếu Thiên, năm đó khi Lâm Tử Lạp khó khăn nhất, là anh chăm sóc cô, đưa cô rời đi.
Có thể nói, không có Hà Khiếu Thiên trợ giúp thì sẽ không có Lâm Tử Lạp bây giờ.
Đối với Hà Khiếu Thiên vừa cảm kích lại vừa hài lòng.
Nhưng Lâm Tử Lạp không bằng lòng, bà có cách nào đây?Trang Kha Nguyệt cười khổ: “Sao tôi lại chưa khuyên chứ, nó không nghe.
”Bà cũng hiểu vì sao con gái lại như vậy, dù sao cô cũng từng sinh hai đứa bé, Hà Khiếu Thiên người ta có hoàn cảnh gia đình tốt, lớn lên con người cũng tốt.
Cho dù anh không ghét bỏ, nhưng chưa chắc trong lòng con gái không để ý.
Bà hiểu rõ, đối với người chồng mà nói, một người phụ nữ trong sạch quan trọng cỡ nào.
Hà Khiếu Thiên cầm ly rượu trên bàn uống cạn, nặng nề đặt xuống:“Cháu sẽ không buông tay.
”Đợi đến khi cô ấy chấp nhận mới thôi.
“Cậu cần gì phải vậy chứ, nó cũng là một con lừa bướng bỉnh, không đáng để cậu đợi! ”Lúc này Lâm Tử Lạp một tay ôm Lâm Huệ Tinh một tay dắt Lâm Tinh Tuyệt đi đến.
Trang Kha Nguyệt im lặng, đưa tay đón Lâm Huệ Tinh trong ngực Lâm Tử Lạp: “Đến bà ôm nào.
”“Mẹ ôm.
” Lâm Huệ Tinh ôm cổ Lâm Tử Lạp không buông, cô bé rất dính Lâm Tử Lạp.
Bình thường Lâm Tử Lạp bận rộn, thời gian chăm sóc cô bé ít, có cơ hội để mẹ ôm ăn cơm, sao lại buông tay chứ?Trang Kha Nguyệt tỏ vẻ không vui liếc nhìn cô bé: “Cháu xem anh trai cháu đi.
”Lâm Tinh Tuyệt tự bò lên ghế ngồi, tự ăn cơm, nghe thấy Trang Kha Nguyệt nhắc đến mình, cậu bé ngẩng đầu nhìn em gái, chững chạcđàng hoàng nói: “Em gái còn nhỏ.
”“! ”Trang Kha Nguyệt nghĩ thầm, cháu cũng chỉ lớn hơn nó vài phút mà thôi.
Dáng vẻ tinh quái này khiến cho mọi người buồn cười.
Lâm Tử Lạp ôm Lâm Huệ Tinh ngồi xuống.
Ăn cơm xong Hà Khiếu Thiên muốn trở về, Trang Kha Nguyệt đón nhóc con trong ngực Lâm Tử Lạp: “Con đi tiễn bác sĩ Hà đi.
”Lâm Tử Lạp hào phóng đứng dậy, cười nói: “Anh, em tiễn anh ra ngoài.
”Cho dù cô không thể tiếp nhận tình cảm của Hà Khiếu Thiên, nhưng vẫn cảm kích anh.
Những năm này, quả thật anh đã giúp mình không ít.
“Được.
” Hà Khiếu Thiên mỉm cười.
Hai người một trước một sau ra khỏi phòng, Lâm Tử Lạp đi ở đằng sau đóng cửa lại.
“Em có từng nghĩ đến việc trở về không?” Hà Khiếu Thiên thăm dò hỏi.
Lâm Tử Lạp lắc đầu: “Chưa từng.
”Đây là lời nói thật lòng, cô cảm thấy cuộc sống hiện giờ rất tốt.
Hà Khiếu Thiên cúi đầu: “Mấy ngày nay, có lẽ anh không có thời gian đến thăm em.
”Một mặt là anh có chuyện trong công việc, một mặt khác là muốn về nước một chuyến, như vậy sẽ không có thời gian đến đây.
“Anh làm việc của anh đi, em ở đây rất tốt.
” Cô đi làm,