Ngày hôm sau...
Từ Nhiên vừa bước ra khỏi phòng, co đột nhiên bất ngờ trước một đám người mặc vest đen lịch lãm. Bọn họ đeo mắt kính râm, nghiêm chỉnh nhìn cô rồi chào
- Phu nhân! Buổi sáng vui vẻ!
Từ Nhiên ngơ ngác, cô đứng hình vài giây. Mới sáng đám người này đến phòng cô quấy nhiễu à?
Mấy tên mặc vest vẫn nghiêm chỉnh, hai tay chắp ra sau lưng. Bọn họ hơi cúi người, tách thành 2 bên nhường lối cho cô
- Phu nhân! Từ nay an toàn của ngài sẽ do chúng tôi bảo vệ!
Người đàn ông cao lớn nhìn cô nói
- Cái đó...không cần đâu!
Còn lâu cô mới để bọn họ bảo vệ, tuy là minh tinh nổi tiếng nhưng có dàn vệ sĩ hùng hậu bảo vệ như vậy người khác lẽ nào không nghi ngờ. Hơn nữa, cô không thích có người đi theo sau. Nó không được tự nhiên cho lắm
- Chủ nhân bảo nếu ngài không đồng ý thì có thể ở nhà, không cần ra ngoài làm việc nữa. Lãnh gia có đủ tài chính lo cho ngài!
Tên vệ sĩ biết cô sẽ từ chối liền thuật lại câu nói của Lãnh Ngôn. Quả nhiên cô vừa nghe xong liền đen mặt lại, chỉ cần lệnh của Lãnh Ngôn thì dù là cô đi nữa cũng không thể cãi. Hắn ta mà tức giận thì hậu quả sẽ rất khó lường
- Được...rồi!
Từ Nhiên liền ngậm ngùi đồng ý, cô liền theo vệ sĩ đi xuống lầu
Thật không hiểu! Ở trong Lãnh gia mà cũng cần vệ sĩ! Tên Lãnh Ngôn rảnh hơi thật!
Từ Nhiên vừa ăn vừa suy nghĩ, cô cau có nhìn đám vệ sĩ nghiêm chỉnh chấp hành mệnh lệnh rồi thở dài. Nhã Thanh không biết từ đâu đi đến, trên tay cô cầm ly sữa tươi đến rồi đặt xuống trước mặt Từ Nhiên
Sắc mặt Từ Nhiên lập tức tối lại nhìn Nhã Thanh. Rõ ràng Nhã Thanh biết rằng đại minh tinh như cô không thể uống đồ nhiều tinh bột, đường như vậy sẽ rất dễ gây béo phì. Thế mà Nhã Thanh vẫn đàm nhiên đặt ly sữa trước mặt cô, ý định gì đây?
- Em tính độc béo chị à?
Từ Nhiên ăn miếng rau, cô cay nghiến nhìn Nhã Thanh
- Bậy! Uống sữa sẽ duy trì thể chất, còn ngăn ngừa nguy cơ đến từ Đoạn Tử! Chị ngốc quá!
Nhã Thanh cười ha hả, cô nhìn Từ Nhiên không chớp mắt. Đột nhiên, từ phía cửa Âu Dương